Trở lại Vương phủ, nhiệt tình của Hoa Ngu vẫn không giảm, còn đem Đỉnh Phong giới thiệu cho bốn người kia, nói đây là đệ đệ của bọn họ.
Không những thế, còn chỉ điểm danh Đại Hiệp hảo hảo chiếu cố nó.
Thiếu một cọng lông, sẽ bị tra xét!
Đại Hiệp nhìn răng nanh của con sói, khóe môi co rút, có một 'đệ đệ' như vậy không biết nên khóc hay cười.
........
Từ ngày rời khỏi Từ Bi tự, Chu Lăng Thần chưa hề ra khỏi cửa.
Hoa Ngu cũng yên tĩnh hẳn, mỗi ngày ở trong phòng chơi với sói, nhàn nhã sống qua ngày.
Nhoáng một cái, đã tới ngày Quốc yến.
Hoa Ngu quen lười nhác mấy ngày nay, hôm nay lại phải dậy sớm, thay y phục nội thị đỏ thẫm, đi vào phòng Chu Lăng Thần.
Lúc nàng đến, Chu Lăng Thần đã chuẩn bị xong.
Chu Lăng Thần hôm nay, quả thực tuấn mỹ bức người.
Hắn mặc một thân mãng bào màu đỏ, phía trên dệt tơ vàng, thêu mãng* văn, đai lưng khảm ngọc, đầu đội kim quan đính ngọc song long, càng khiến cho dung nhan của hắn yêu nghiệt thêm vài phần.
*mãng: trăn
Hoa Ngu phát hiện, nam nhân này mặc trang phục hoa mĩ như vậy, không làm hắn nhiễm sắc nữ nhân, mà càng thêm khí chất tuấn mỹ dị thường.
Mắt phượng khẽ nhướn, bễ nghễ thiên hạ, lại yêu dị vô song, đúng là trời sinh khiến người ngây ngốc.
" Đẹp sao?" Nàng nhìn đến ngây ngốc, thình lình nghe được một câu như vậy, theo bản năng muốn gật đầu.
Nhìn lên, lại thấy Chu Lăng Thần cười như không cười nhìn nàng.
Hoa Ngu giật mình, cười nịnh:
" Hôm nay Vương gia quả nhiên tao nhã vô song, chỉ sợ công tử khắp kinh thành cũng không bằng người."
" Vậy ngươi thích không?" Hắn trêu tức nhìn nàng.
Hoa Ngu giật giật môi, tên biến thái hỏi một vấn đề biến thái.
" Thích! Thích vô cùng!" Dù vậy, Hoa Ngu vẫn giơ ngón tay cái lên.
Trong lòng không ngừng phỉ nhổ chính mình. Khúm núm nịnh bợ!
" Vương gia, đến giờ rồi." Lưu Hành đi đến, cái mặt như cửa gỗ khó giấu được hưng phấn.
" Đi thôi." Chu Lăng Thần nghiêm mặt, nhìn Hoa Ngu bên cạnh một cái.
" Nô tài đẩy người." Hoa Ngu hiểu ý.
Hôm nay đối với cả Túc Hạ mà nói, cực kỳ quan trọng.
Bởi vì Thuận An đế ở trong cung mở tiệc chiêu đãi quân thần, tổ chức Quốc yến.
Có thể dùng tới hai từ 'Quốc yến', cho thấy yến hội này không hề tầm thường.
Dù Hoa Ngu có tận tâm điều trị, thân thể Thuận An đế vẫn ngày một suy yếu.
Việc lập trữ, trong triều đã sớm nháo lên.
Đảng phái của Đại hoàng tử cùng Tứ hoàng tử phải nói là 'chém giết không ngừng'.
Mà Quốc yến hôm nay, chính là chiến trường cuối cùng của hai người họ.
Từ ba tháng trước, Thuận An đế đã từng nói qua, tối Quốc yến, sẽ chọn ra thái tử.
Thuận An đế miệng vàng lời ngọc, sẽ không phạm sai lầm.
Ai có thể cười đến cuối cùng, còn phải xem Quốc yến ngày hôm nay.
Bởi vậy Quốc yến này cực kỳ quan trọng, cho nên Chu Duệ và Chu Mặc Ngân, tính cả triều thần, đều sẽ tiến cung.
Ngay từ đầu Quốc yến đã phân chia hai bên tả hữu, giằng co liên tục.
Mấy hoàng tử còn lại của Thuận An đế cũng tham gia.
Chỉ là bọn hắn còn nhỏ, tư chất cũng bình thường.
Vì sự nghiệp đất nước, không thể kế vị.
Có đến, cũng chỉ là làm nền cho Chu Duệ cùng Chu Mặc Ngân.
Thật ra còn có Chu Lăng Thần, vì hắn không trọn vẹn.
Hoàng gia coi trọng nhất mặt mũi, dù Thuận An đế có sủng ái Chu Lăng Thần nhất, cũng sẽ không để hắn đến đây.
Hắn khiếm khuyết, chính là hổ thẹn của Hoàng tộc.
*anh nhà sắp đứng dậy rồi QAQ nếu mọi người ủng hộ truyện thì ai đọc bên wattpad hãy thả sao nha!! Còn những bạn đọc bên Mđt ủng hộ mình bằng tym và bỏ phiếu nhiều nhiều nha! Để có thêm động lực ấy mà:3