Hoàng Thượng!! Sói Già Đến Đây!!

Chương 17: Lên đạn...



Bầu trời mùa thu dịu ngọt mang theo những cơn gió heo may vỗ về tâm hồn gợn sóng của con ng,từng chiếc lá thu rơi theo năm tháng,để lại cả một con đường đầy nắng và sắc vàng ươm. Bầu trời trong xanh cao thăm thẳm về chiều ngả sang một màu cam buồn,nhìn cảnh vật đẹp như ảo như mộng. Khả Di bỗng chốc giật mình,quả thật thời gian ko đợi ai đâu thoắt cái cô ở cái đia phương quỷ quái này cũng đã đc....một tuần rồi.(tg:*đang uống trà sữa thì bị sặc* Vâng chị ở đây đã quá lâu rồi ạ!!!=~='|) Đang trông trời than vãn về cuộc đời bất công thì một tiếng kêu ko hề thanh nhã,kiêng dè réo lên:Rột...rột. Vâng đó là tiếng bao tử của chị Di nhà ta muốn phiêu du trong miền thức ăn. Thế là Di tỷ theo tiếng gọi của...bao tử tìm về miền đất thức ăn.Sau khi vỗ về cái bao tử ko đáy của mình,Khả Di mới thâ

ý có cái j đó nó sai sai...

Một lúc sau:

Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!

SAO MÌNH LAI QUÊN MẤT MỘT CHUYỆN QUAN TRỌNG NHƯ VẬY CƠ CHỨ!!!WHYYYYYYY....

Sở dĩ Di tỷ nhà ta nói thế vì tỷ ý quên hôm nay là ngày tổ chức dạ yến trong cung. Mà dạ yến trong cung sẽ có nhiều đồ ăn ngon mà đã ăn no thế này rồi thì làm sao mà có thể thưởng thuéc sơn hào hải vị nữa chứ,nguyên lai của tiếng hét như lợn chọc tiết là như vậy.(tg:*toát mồ hôi*).Nhìn ra cửa sổ,bầu trời đang tóo dần dần,Khả Di vội vàng kéo tiểu Nhu vào sửa soạn giúp mình.Nhưng cô ko biết rằng,sau bữa tiệc này....có một kế hoạch khiến ng ng sợ hãi...máu chẩy thành sông...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.