Hoàng Tộc Bại Hoại

Chương 55



Thấy thế, Côn ca không thể chờ đợi được mà kéo bảo bối cứng rắn trong quần ra, nhắm ngay vào huyệt khẩu chịu đủ chà đạp đang chảy ra tơ máu cùng dịch thể. Vốn tưởng rằng, trải qua hoạt động kịch liệt cùng dịch thể bôi trơn như thế, hắn sẽ dễ dàng tiến vào, ai ngờ lại chặt như mới lần đầu tiên, cơ hồ còn có thể nghe thấy tiếng đụng chạm của da thịt, khoái cảm tuôn trào khiến kẻ khác như muốn nổi điên!

Triệu Tĩnh đau đớn đến chết lặng, hai mắt rưng rưng lóe lên ngọn lửa căm thù, trừng mắt nhìn hai người đang muốn làm gì thì làm kia.

Tuy là đều bị người đặt dưới thân, nhưng cảm giác lại bất đồng, bọn họ không phải là Triệu Hồng Lân…

Không giết bọn chúng, Triệu Tĩnh thề không làm người!

Hắn cắn răng nhìn bầu trời u ám, cố gắng nhớ rõ bộ dáng của hai tên kia, cũng không biết bản thân đã cắn rách môi, miệng chảy đầy máu tanh.

Đại Sơn ấn chặt hai tay Triệu Tĩnh, nhìn Côn ca điên cuồng quất xuyên. Nghe thân thể tương giao mà phát ra tiếng *** mỹ cùng tiếng hô hấp rên rỉ dồn dập, toàn thân hắn lại khô nóng khó chịu, dục vọng cũng tự đứng lên. Hai mắt dục hỏa nhìn khóe miệng đang chảy đầy máu của Triệu Tĩnh, đột nhiên sáng ngời. Vội vàng kéo quần áo hắn ra rồi trói hai tay hắn lại, sau đó đẩy đầu hắn xuống thạch bàn, một tay nhéo cằm hắn, khiến hắn mở miệng, lúc này, dục vọng đã không thể chờ đợi được mà nhét thẳng vào miệng Triệu Tĩnh.

“Ư ư…” Triệu Tĩnh nói không ra lời, đang muốn cắn hắn, nhưng cằm lại bị túm chặt, chỉ có thể trơ mắt nhìn song bóng trước mắt, hận không thể đâm thủng nó ra.

Cảm giác trong miệng mặc dù không sướng bằng hậu đình, nhưng chung quy có còn hơn không, Hơn nữa mỗi lần hắn đều dùng lưỡi ngăn cản dị vật mà gây ra khoái cảm, càng khiến Đại Sơn muốn tiến vào sâu hơn.

Dị vật đâm vào yết hầu làm Triệu Tĩnh nghĩ muốn nôn, rồi lại không nôn được, nước mắt bị bức chảy ra, mông lung không nhìn thấy gì. Tri giác vốn chết lặng dần dần hồi phục cảm giác, có thể cảm nhận được hạ thân bị người hung hăng tiến vào, mỗi lần cũng đâm vào sâu trong, khoái cảm quen thuộc cũng chậm rãi trở về, tập trung ở tiền bưng.

Đang sung sướng, Côn ca nhìn thấy dục vọng Triệu Tĩnh từ từ đứng lên, không khỏi sững sờ. Một tay cầm lấy dục vọng của hắn, một tay giơ vòng eo hắn lên, rồi sau đó dùng sức đâm mạnh vào trong, tựa hồ như muốn đâm thủng hắn. Một trận co rút, bạch dịch phun ra, bắn thẳng vào cơ thể Triệu Tĩnh. Lúc này Côn ca mới thở hổn hển, đắc ý nói: “Đại gia khô ngươi… rất sướng đi! Ngươi cũng.. có cảm giác rồi nè!” Vừa nói Côn ca vừa chơi đùa dục vọng của hắn, kỹ xảo cao siêu khiếu khích, chỉ chốc lát đã làm nó cương cứng lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.