Trong thế giới hắc ám vô
tận, ở một nơi cách Vệ Trường Thanh một khoảng cực kỳ xa xôi, Phương Vân đang nói chuyện với Thiên Địa Vạn Hóa Chung..
“Không nghĩ tới, viên tinh thể không gian kia lại là giả! Bên trong tinh thể không gian chân chính không có khả năng có hư không như thế!”.
Phương Vân nói Thiên Địa Vạn Hóa Chung: “Chỉ là điều này cũng có thể
giải thích, tinh thể không gian và tinh thể thời gian đầy đủ cả trăm vạn năm cũng rất khó gặp được, vì cái gì mà nơi này lại xuất hiện nhiều như vậy. Sự thật rất đơn giản, căn bản là không có nhiều tinh thể không
gian và tinh thể thời gian như vậy, tất cả đều là giả! Đúng như ngươi
nói, đây quả nhiên là một cái bẫy. Một cái bẫy dùng để hấp dẫn vô số
cường giả tiến vào.”
Nhớ lại kia viên tinh thể không gian giả kia, trong lòng Phương Vân
cũng không khỏi âm thầm rung động. Theo bề ngoài mà thấy, cho dù là phát ra khí tức, hay là ánh sáng màu sắc, năng lượng, hay là các phương diện khác, đều không chê vào đâu được. Nếu không phải tự tay tiếp xúc, căn
bản là không có khả năng phán đoán ra một viên tinh thể là thật hay giả!
“Không phải viên tinh thể không gian giả được chế tạo ra có tiêu chuẩn
rất cao, mà là do các ngươi trước kia chưa từng được tiếp xúc qua tinh
thể không gian. Nếu tiếp xúc rồi thì căn bản có thể phân biệt được đúng
sai.”.
Thanh âm Thiên Địa Vạn Hóa Chung cũng không có dao động quá lớn, dừng lại một chút lại nói tiếp:
“Trên thực tế, tinh thể nơi này cũng không phải tất cả đều là giả tạo.”.
“Hả?”.
Phương Vân nhíu mày, lập tức cảm thấy trong lời nói của Thiên Địa Vạn Hóa Chung có ẩn ý gì đó.
“Như thế nào? Ngươi có phát hiện gì khác sao?”.
“Tinh thể không gian tuy rằng là giả, nhưng pháp tắc hồng lưu ba động
này lại là thật sự. Nếu không có tinh thể không gian và tinh thể thời
gian cũng không có khả năng đạt tới hiệu quả như vậy!”.
“ Ý ngươi là......”.
Phương Vân truy vấn.
“Muốn đạt tới hiệu quả như chúng ta đã thấy, nơi này tất nhiên phải có
tinh thể không gian và tinh thể thời gian thật. Chẳng qua số lượng của
chúng không như chúng ta nhìn thấy bên ngoài. Bất quá ta đã tính toán
tình huống pháp tắc dao động trong hư không, kết hợp với viên tinh thể
không gian giả mà ngươi tiếp xúc kia, ta đã biết được số lượng cụ thể
của tinh thể không gian và tinh thể thời gian”.
Thanh âm Thiên Địa Vạn Hóa Chung vang lên đều đều không chút dao động, nhưng khiến cho Phương Vân phải thập phần chú ý.
“ Số lượng tinh thể không gian chân chính ước chừng có 3 viên.Còn về
phần số lượng tinh thể thời gian thì ít hơn, chỉ có một viên.”
Thanh âm Thiên Địa Vạn Hóa Chung vang lên mạnh mẽ, trực tiếp tuyên bố số lượng của cái kho báu này. Với tư cách sử dụng tinh thể không gian và
tinh thể thời gian làm thức ăn, hơn nữa bản thân là đỉnh cấp pháp khí,
có khả năng khống chế thời gian và không gian, mỗi khi nó nói đều tản
mát ra uy quyền mà Phương Vân khó có thể có được.
Thiên Địa Vạn Hóa Chung nói như vậy, chẳng khác nào tuyên bố nơi này số
lượng tinh thể không gian và tinh thể thời gian tuyệt đối sẽ không vượt
qua 3 viên.
Phương Vân nghe thấy Thiên Địa Vạn Hóa Chung tuyên bố số lượng này, không khỏi có chút cảm giác mất mát, nhịn không được nói:
“Ba viên tinh thể không gian cùng một viên tinh thể thời gian, thực chỉ có ít như vậy sao?”.
Số lượng tương phản thật sự quá lớn, lúc ở bên ngoài quang mang, những
thượng cổ cự đầu bao gồm cả Phương Vân trong đó đều nhìn thấy rất nhiều
tinh thể không gian và tinh thể thời gian. Bảo tàng khổng lồ bất khả tư
nghị như vậy cơ hồ đã tập trung toàn bộ báu vật của thế giới.
Nhưng mà Thiên Địa Vạn Hóa Chung lại nói cho hắn biết, bảo tàng thật sự
chỉ được tạo thành từ ba viên tinh thể không gian và một viên tinh thể
thời gian. Bảo tàng trước sau tương phản quá lớn khiến cho bất luận kẻ
nào cũng bị đả kích thật sâu.
“ Tinh thể không gian và tinh thể thời gian cho dù trong vũ trụ cũng là
cực vì hiếm thấy. Muốn có được phải có vận khí rất lớn. Cho dù là một
viên cũng đã cực khó mà có được rồi nói gì tới bốn viên. Tới mức độ này
đã không hợp với lẽ thường rồi. Ngươi phải cẩn thận một chút.”
Thiên Địa Vạn Hóa Chung lên tiếng nhắc nhở.
“Ừ, ta sẽ cẩn thận.”.
Phương Vân tự nhiên là không quên, Thiên Địa Vạn Hóa Chung đã từng nói,
nơi này có một tồn tại làm cho nó cảm thây bị uy hiếp đang ẩn núp. Nói
cách khác nơi này còn có một tồn tại rất mạnh mẽ đã mở ra đại võng này.
Mà hắn muốn ở trong đại võng này tìm kiếm bảo tàng là một hành vi rất
nguy hiểm.
Nhưng nghe thấy số lượng bảo tàng thực sự như vậy, trong lòng Phương Vân cũng bình tĩnh lại không ít.
Không hề giống như lúc trước, sinh ra chấp nhất mãnh liệt đối với bảo tàng.
Trong lòng Phương Vân cũng rõ ràng, Thiên Địa Vạn Hóa Chung nói là sự
thật. Bảo tàng quá mức lớn như vậy có vẻ không đúng với hiện thật, chỉ
là hắn vẫn có chút không cam lòng.
“Mặc kệ, đi thôi! Vào bảo sơn cũng không thể tay không mà về. Những tinh thể này đã là bảo tàng to lớn nhất của thế giới Trung thổ thần châu này rồi, nếu bỏ lỡ về sau rất khó có cơ hội tìm được tinh thể không gian và tinh thể thời gian nữa.”
Phương Vân phấn chấn lên, những gì hắn nghĩ đều là sự thật. Từ khi tu
luyện luyện võ đạo tới nay, hắn cũng đã trải qua không ít kỳ ngộ. Nhưng
bảo tàng giống như tinh thể thời gian và tinh thể không gian như vậy
cũng là lần đầu tiên hắn gặp được.
Rất có khả năng, trong kiếp sống võ đạo của hắn, lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng hắn gặp được tinh thể thời gian và tinh thể không gian to lớn đầy đủ như vậy. Chỉ sợ ngay cả một ít thượng cổ cự đầu tiếng tăm
lừng lẫy đứng đầu, cả đời cũng chưa gặp được vận khí này.
“Đi”.
Cảm thấy thoải mái trở lại, Phương Vân lập tức như tên rời cung bay đi.
Giờ khắc này, phát hiện được sư kỳ quái của kho báu, không chỉ có một người là Phương Vân.
“Sao lại thế này? Viên tinh thể không gian sao đột nhiên lại yếu đi nhiều như vậy?”.
Một thượng cổ cường giả Địa hồn đứng ở trong hư không, trong tay nắm một viên tinh thể không gian, kinh nghi bất định. Trong ánh sáng như ngọc,
viên tinh thể không gian phát ra một tiếng bốp rồi dập nát.
Ở một địa phương khác, hai gã cường giả Địa hồn đồng thời đánh về một
viên tinh thể huyền phù trong không trung, nhưng đột nhiên trong lúc đó, một viên biến thành sáu viên. Mỗi một viên đều giống nhau như đúc,
phát ra pháp tắc hồng lưu.
“Đây… đây là chuyện gì!”.
“Như thế nào lại đột nhiên biến thành sáu viên?”.
Hai người đều bị biến hóa bất ngờ này mà giật mình. Ở trong phiến thế
giới hắc ám này, mọi sự vốn không thể xảy ra theo lẽ thường được. Có lẽ
một trong những viên tinh thể đó có thể có một viên tinh thể thật.
Hai người cũng không có nhiều thời gian để tự hỏi, thân hình phóng
đi,“Sư” một tiếng, phân biệt đánh về một trong những viên tinh thể đó.
Nhưng mà, ngay tại khoảnh khắc ngón tay tiếp xúc với viên tinh thể, hai
đại cự đầu đột nhiên như bị trọng kích, trong lòng đột nhiên đau đớn mà
“Oa...” một tiếng rồi phun ra một ngụm máu tươi. Thế giới trước mắt
dường như biến ảo không giống với hiện thật.
Chỉ thấy vẫn là một viên tinh thể không gian huyền phù trên đỉnh đầu như cũ, mà thân hình hai người lại không có chút nào cử động. Ngay lúc hai
ngươi đồng thời lộ ra thần sắc kinh ngạc thì một nữ tử che mặt bằng dải
lụa mỏng màu trắng không nhanh không chậm, bình tĩnh mà xuyên qua hai
người. Bàn tay vung nhẹ, lập tức đem viên tinh thể không gian kia thu
vào.
“Yểm Ma Tông chủ! Là ngươi.”
“Nguyên lai là ngươi giở trò quỷ.”
Hai người vừa sợ lại vừa giận, rốt cuộc cũng rõ ràng, thời điểm hai
người tranh đoạt đã bất tri bất giác mà trúng phải ảo thuật của vị nữ ma đầu thượng cổ thần bí này. Những thứ phía trước đều là do nàng sử dụng “ Yểm Ma Đại Pháp” hư ảo mà thành.
“Tiện nhân đáng chết này, cư nhiên dám....”
Một gã cường giả Địa hồn nhịn không được liên tục chửi ầm lên. Đây cũng không phải là bảo tàng bình thường a.
“Hả?”
Yểm Ma Tông chủ bỗng nhiên nhướn mày, trong mắt xẹt qua một đạo lãnh
quang. Mục quang bắn tới, gã cường giả Địa hồn đang chửi ầm lên kia đột
nhiên cảm thấy đau đớn, lại “Oa” lên một tiếng, phun ra một búng máu.
Hai người đều run sợ, rốt cuộc cũng nhớ lại một cái truyền thuyết trong
truyền thuyết “Yểm Ma Đại Pháp”, người trúng phải chẳng khác nào trúng
ám ký của Yểm Ma Tông. Đối thủ có thể thôi động ám ký bất kỳ lúc nào,
ảnh hưởng của Yểm Ma Đại Pháp vĩnh viễn cũng không chấm dứt.
“Yểm Ma Tông chủ, ngươi là cường giả thượng cổ thanh danh hiển hách. Di
nhân tông phái, diệt nhân đạo thống không nói chơi. Chỉ là nơi này có
nhiều cự đầu như vậy, ngươi không sợ khiến họ tức giận sao?”.
Cứng rắn không được, hai người đành phải mềm lại.
Yểm Ma Tông chủ tựa như không vui, chỉ liếc mắt nhìn hai người một cái.
Trong mắt biểu lộ sự khinh miệt không thể nghi ngờ. Nhân vật thượng cổ
cấp sát thần, người nào mà không có tính tình kỳ quái, Thu Lan Mộng Nữ
lại phải sợ loại uy hiếp này sao.
Hai gã cường giả Địa hồn trong lòng phẫn hận nhưng lại cũng không có
biện pháp nào. Tuy rằng cùng là cấp địa hồn nhưng cự đầu trước mắt này
thực lực cao minh hơn bọn họ không biết bao nhiêu mà kể. Yểm ma đại pháp lại là thượng cổ đệ nhất cấm thuật vô cùng hung lệ. Hai người cũng
không thể nắm chắc có thể đoạt lại tinh thể không gian từ trong tay Thu
Lan mộng Nữ.
Ngay lúc hai người nhận thấy không ổn chuẩn bị rời đi tìm kiếm tinh thể khác thì sự tình không tưởng tượng được xảy ra.
Chỉ thấy Thu Lan Mộng Nữ dường như phát hiện ra điều gì đó bỗng nhiên sắc mặt đại biến.
“Cho ngươi.”
Dứt lời, Thu Lan Mộng Nữ vung tay lên, đã đem viên tinh thể không gian
trong tay ném về phía hai người. Thân thể mềm mại nhoáng lên một cái đã
biến mất vô ảnh vô tung.
“A”.
Một màn xảy ra ngoài ý niệm của hai người, cũng không rõ vị Yểm Ma Tông
chủ này phát hiện ra việc gì mà chấn kinh. Nhưng hai người đồng thời làm ra lựa chọn chính xác nhất.
“Oanh.”
Một tiếng vang mãnh liệt, hai người cơ hồ là cùng lúc mà hướng về đối
phương công ra một quyền một chưởng, sau đó như tia chớp phóng về hướng
viên tinh thể không gian mà Yểm Ma Tông chủ ném ra.
Nhưng mà cũng không phải tất cả mọi người đều giống như Yểm Ma Tông chủ
phát hiện ra điều kỳ quái. Trong vô số cường giả thượng cổ cự đầu, có
nhiều người căn bản là không phân biệt thật giả, cũng không có thời gian mà xem xét vấn đề này, bọn họ trước tiên cứ cướp đoạt hết thảy bảo vật
xung quanh đã.
“Ha ha ha...” Đây là viên tinh thể của bổn tọa. Có viên tinh thể này bổn tọa có thể tế luyện Vạn Ma Điện thành Tam Tượng pháp khí. Ngày sau, gặp thần sát thần, gặp phật giết phật.”
“Thôn Nhật Lang Hoàng, ta chỉ sợ ngươi là không có mệnh này. Đem tinh
thể giao ra đây, nếu không, ngày này sang năm chính là ngày giỗ của
ngươi.”.
“Ha ha ha...” các ngươi cho là có thể ngăn cản được ta sao. Yên tâm, ta
căn bản sẽ không cùng các ngươi sống chết với nhau. Ra khỏi nơi này, bổn tọa ẩn núp ba tháng. Ba tháng sau chính là thời điểm các ngươi phải
trốn đông trốn tây. Hừ, các ngươi hẳn là phải biết được rõ ràng chứ.”
“Không biết sống chết! Giết hắn!”.
Thế giới hắc ám rộng lớn như vậy xảy ra chém giết không ngừng. Tinh thể
không gian và tinh thể thời gian, báu vật bực này có thể làm cho bất kỳ
kẻ nào cũng phải điên cuồng. So với tuyệt học tuyệt thế còn hấp dẫn hơn.
Chém giết, cừu hận, oán khí, huyết tinh,…có năng lượng của những cường
giả này phụ trợ, không ngừng tầm bổ cho sinh linh tà ác ở sâu trong đại
đia, trợ giúp cho nó thoát khỏi phong ấn.
“Ha ha ha......” Chém giết đi, nhân loại. Thảm liệt thêm một ít nữa…”