-Ôi may quá, cứ tưởng là bị nhốt ở ngoài luôn rồi chứ
(Trường này có đặc điểm là trễ giờ thì không được vào trường, coi như
được nghĩ và có lí do "chính đáng" về giải thích với ba mẹ ^^)
Nhiệm vụ tiếp theo của nó là tìm lớp vì nó vừa chuyển qua đây mà
-Trời ơi, cái trường gì mà to kinh khủng, biết tìm tới bao giờ đây????
Trường có năm lầu mà lớp nó lại nằm ở lầu 3 "cứ leo như vầy chắc có ngày mình thành cây sào quá!! Sao trường không làm thang máy nhỉ???"
-A! Đây rồi 11A1
Nó hớn hở chạy vô trong lớp, xác định vị trí của Mi và Lam
-Kia rồi
Nó chạy xuống và yên vị ở cái bàn sau lưng Mi, Lam- cái bàn dưới chót ý- rồi sau đó xả giận lên hai con bạn
-Hai con kia, bạn bè như vậy á hả, đi học mà không thèm call tao một tiếng, để tao phải chạy thụt mạng vậy nè
-Oh, tại tụi này thấy mày ngủ ngon quá nên không nỡ phá giấc ngủ của
mày(xạo quá), thấy mày thức đêm chăm chỉ học bài nên tụi mày định để cho mày "xả" một bữa- Mi thấy nó giận nên nói một câu "quan tâm" đến nó
-Thôi, mệt quá, tao "nằm" nghĩ mệt đây(nằm lên bàn)
Thấy nó nói vậy hai con bạn mừng lắm, tại con này nắng mưa thất thường,
có lúc nó điên lên là bay vào bóp cổ hai con bạn chứ chẳng vừa.
"Nghĩ ngơi được một lát thì tiếng chuông vào học vang lên. Tiết đầu là của cô giáo chủ nhiệm dạy môn Tiếng anh.
-Chào các em, hôm nay lớp chúng ta có 3 bạn mới,....um, đâu rồi nhỉ?- cô vừa nói vừa lục trong cặp cái danh sách lớp vì chẳng nhớ nổi tên tụi nó
-Thưa cô, là tụi em ạ- Mi, Lam đứng dậy "líu lo", nó bị lôi đầu đứng dậy
-Uk, các em tự giới thiệu về mình đi
-Em tên là Tôn Nữ Quỳnh Lam- Lam nở nụ cười tươi rói
-Em tên là Phan Ngọc Thoại Mi- Mi cũng nở nụ cười rạng rỡ không kém
-Dạ.... Nguyễn Hoàng Bảo Nhi- trong khi Mi với Lam tươi bao nhiêu thì mặt nó giống như đưa đám bấy nhiêu
-Uk, các em ngồi xuống đi
Cô giáo vừa dứt lời, nó thả mình "rơi tự do" và tiếp tục "nằm" nghỉ ngơi ~_~
Đang "nằm" trên bàn (vì nó ngồi bàn cuối nên cô không để ý) nghe cô phổ biến nội qui thì một tên con trai từ đâu đi vào lớp
-Sao giờ này em mới vô lớp- tiếng cô giáo dò hỏi
-Em bị tai nạn
-Thôi, em về chỗ đi, em nên nhớ mình là hội trưởng hội học sinh nên đừng đi trễ nữa nhé!
Nghe cách trả lời nó liền ngẩn đầu lên xem cái kể nào mà trả lời ngang ngược vậy mà con là hội trưởng hội học sinh nữa chứ
Vừa ngước lên "ôi không, là hắn, lúc nãy thấy hắn mặc đồng phục trường
mà mình không để ý, nhưng sao hắn đi học trễ mà lại được vào trường????
Không lẽ hắn đánh lén bác bảo vệ rồi mở cửa chạy vào à??(tưởng tượng
lung tung)" đúng là oan gia ngỏ hẹp mà.
Nó vừa cầm cuốn tập, vừa lầm bầm cầu nguyện nhưng có lẽ lần này chúa
không nghe thấy tiếng nó. Hắn bước xuống và hạ cánh ngay chỗ trống bên
cạnh nó.
-Chúa ơi sao người nỡ đối xử với con như vậy!!!- nó mếu máo rồi thầm trách tại sao "Người" không giúp nó
Hắn ngồi xuống, quăng cái cặp lên bàn, bắt chéo chân và tay quàng trước
ngực mà theo nó nhận xét thì đó là kiểu ngồi của mấy tên công tử bột
Nó cứ lấy cuốn tập che mặt định bụng cầu cứu hai con ban thì,... ôi thôi, tụi nó hồn lìa khỏi xác từ lúc nào rồi.
"Đúng là hám trai mà, hai con bạn đáng gét"- nó nhăn nhó thầm rủa hai con bạn
Thấy nó cứ ngồi che mặt, hắn khó chịu lên tiếng
-Này, ai cho cô ngồi chỗ này vậy, chỗ này là chỗ của tôi, cô không được
ngồi ở đây, mà còn nữa lấy cuốn tập ra đi, chướng mắt quá
Nó giả vờ không nghe thấy cứ ngồi khấn, cầu mong cho hắn biến đi chỗ
khác hoặc té ghế hay gì gì đó cũng được (con này ác quá, hại người ha
xong giờ con rủa người ta nữa)
Hắn bực mình vì lần đầu tiên có người lơ đi lời nói của hắn nên đưa tay giật phăng cuốn tập.
Thoáng ngỡ ngàng khi nhìn thấy mặt nó nhưng rồi sau đó thì nở một nụ cười mà theo nó là đểu với mọi góc nhìn (~.~)
Bị giật phăng cuốn tập, tim nó như muốn rớt ra ngoài, lén quay qua nhìn
hắn, nhìn gương mặt đểu cười nửa miệng của hắn mà nó thấy sợ hãi xen lẫn tức giận
Hai tiết học trôi qua, giờ giải lao mong ước của nó đã đến
Chuông vừa vang lên, cả đám con gái chạy tới vây lấy hắn, cũng may là nó nhào ra kịp, không thì ngộp thở.
Mấy con nhỏ chạy đến nào là "anh Phong em có cây kẹo nè anh ăn đi".."anh Phong đây là món sushi em tự làm, anh ăn đi"... nó nghe mà rợn cả
người, nhìn mấy con nhỏ cứ như mấy con gì nhoi nhoi, nó nhín mà nhột lây ^^. Cảm thấy hắn quả là rất pro khi chịu nổi mấy con nhỏ đó
Rồi nó kéo hai con bạn xuống căn tin. Nhưng mà kẹt cái gì thì phải, nó
kéo mà không con nào chịu đi, quay lại nhìn thì... ôi thôi, hai nàng
đang đứng mơ màng nhìn chàng bị vây quanh.
Bực mình, nó lôi mạnh hai con nhỏ đi
. . . : : : Trong căn tin : : : . . .
Tụi nó tìm một cái bàn cùng một đống đồ ăn và cùng nhau thưởng thức (nói là cùng nhau vậy thôi chứ thật ra có một mình nó ăn à, ham ăn quá ~.~)
-Ê mày, thấy anh hồi nãy không?- Mi lên tiếng sau một hồi mơ màng
-Uk, hot quá trời, nhìn y như thiên thần vậy. Nhưng mà sao mặt lạnh băng à- Lam mắt sáng lên khi nghe nhắc tới hắn
-Nhi, mày biết anh chàng kế bên mày tên gì không?- hai đứa quay qua nhìn nó
-Hử....(mải lo ăn nên chẳng biết gì)
-Tụi tao hỏi là mày có biết anh chàng thiên sứ đó tên là gì hông?
-Ai, cái tên đó á hả? Âm binh chứ thiên sứ cái nỗi gì, cái đồ đáng gét thích gây sự- nó lại tức giận khi nghe nhắc tới hắn
-Mày quen ảnh hả? sao quen được vậy? Quen lúc nào? Sao tụi tao không biết?....-Mi nhào vô hỏi nó tới tấp
-Ngưng cái điệp khúc câu hỏi của mày lại, từ từ tao kể cho nghe.....bla..bla..bla
Nó vừa ăn vừa kể
-Mọi chuyện là vậy đó, tụi bây thấy tức không, cái tên đáng gét
Nó quay qua thì thấy con bạn đang ở trên chín tầng mây rồi. Hám trai quá xa >.
Nó định véo cho mỗi đứa một phát thì tiếng chuông vào học vang lên "hừ, cũng may là tụi bây có cái chuông cứu"
-Xuống, Mi,Lam ới ời, vô học rồi, xuống đi- nó nìn lên trên trần nhà như là hai con bạn đang ở trên đó thật
Lúc này tụi nó mới sực tỉnh và đi lên lớp
"Trời ơi, bây giờ lên lại gặp cái mặt hắn nữa, chắc tổn thọ chết sớm quá T.T"
"Tưng"- một cái bóng đèn to sáng lên trên đầu nó
-Ê Lam! mày có muốn ngồi với "thiên sứ" của mày hông?
-Thiệt hả? Ok- gật đầu cái rụp
Lam vừa gật đầu đồng ý thì nó chạy về chỗ ôm cặp chạy lên