Hoàng Tử Nghịch Ngợm Và Công Chúa Ngổ Ngáo

Chương 7: Chương 7




*Chap 7*
Như đã hẹn,Duy Phong cùng hắn,Thiên Minh và Minh Khánh cùng nhau đến đúng 7h tại Khu vui chơi giải trí của thành phố.Vy Anh chả muốn đi,nó với My thì cứ tý ta tý tửng thi nhau chọn đồ trong tủ.Cuối cùng,mọi thứ dường như cũng đã tươm tất,nó mặc 1 bộ váy ren liền màu trắng,phần dưới váy hơi xòe,mái tóc hạt giẻ được làm xoăn lọn trước ngực,trông nó như 1 nàng công chúa cổ tích,rất xinh đẹp và đáng yêu.Khánh My thì diện áo sơ mi kiểu cách rất điệu đà với hàng ren trước ngực màu sữ đi kèm với váy ngắn màu mận,mái tóc vàng để xõa dài ngang lưng,trông nhỏ da dáng 1 nàng tiểu thư xinh đẹp.Vy Anh cute trong chiếc áo phông màu vàng phong cách sơ vin cùng chiếc quần sooc màu tím,mái tóc hung đỏ búi gọn trên đỉnh đầu càng làm tăng vẻ tinh nghịch của nhỏ.3 cô nàng tung tăng lái chiếc mui trần đỏ trên đường tới Khu vui chơi giải trí.Đến nơi,bọn hắn hẹn chúng nó ở 1 quán nước trong khu vui chơi ở gần cổng ra vào.Nhìn chúng nó,mỗi người 1 phong cách,1 cá tính với 1 vẻ đẹp tựa thiên thần,khiến ai cũng phải siêu lòng.Bọn hắn cũng không kém với những chiếc quần bò bụi phá cách đi cùng với áo phông nghịch ngợm.Mọi ánh mắt nhưu đổ dồn vào bàn của 7 con người đang ngồi ăn cùng nhau.Đúng là toàn nam nhân,mỹ nữ khiến mọi người không khỏi trầm trồ khen ngợi.Sơ sơ qua thì bàn nó toàn kem là kem:
Nó-1 vị caramen, 1vị vani(Thói quen dường như đã trở thành 1 sở thích)
Hắn- vị cacao
Vy Anh-socola
Duy Phong-bạc hà
Khánh My-dừa
Thiên Minh-hạnh nhân
Minh Khánh-dưa hấu.
Không chỉ vậy mà còn tá lả nào là bim bim,nước ngọt,đồ ăn vặt,…vân vân và vân vân.(Nhiều quá t/g không tả nổi.hyhy).
-Đúng là khác người,cô là heo mới đúng-Hắn
-Kệ tôi.Không liên quan anh.-Nó
-Xấu phải chê,tham ăn phải lên án…Không đúng sao?-Hắn

-Ờ đẹp phải khen,tâm thần phải vào trại.Đúng quá còn gì?-Nó
-Heo đui-Hắn
-Thần kinh-Nó
……Thế là võ mồm của 2 con người hắn và nó cứ thế blab la…Thật đau tai nhức óc:
-Stop!Con xin các thánh,cho con ít phút bình yên.-Duy Phong lên tiếng
-Sao 2 người cứ gặp nhau là chửi nhau kinh vậy?-Thiên Minh nói
-Ghét phải chửi…!!-Cả 2 đồng thanh quay qua nhau gầm gừ,lườm nguýt
-Thôi..Mà Hạnh San ăn ít kem thôi…trời sang thu trở lạnh đấy.Không tốt cho sức khở đâu nhé!-Thiên Minh dịu dàng quan tâm nhắc nhở.
-Ừ!Cảm ơn.-Nó cười tít mắt.Khánh My thất vậy cũng hơi buồn nhưng không nói gì chỉ lẳng lặng ăn kem.
-Mọi người cho số nhau đi cho dễ liên lạc-Thiên Minh
-Ừ!Đúng đó.Tôi và Vy Anh có số của nhau rồi.Mọi người cho nhau số đi.Hehe.-Duy Phong.
Theo lời đề nghị của Thiên Minh và Duy Phong mọi người cho nhau số điện thoại và tiếp tục trò chuyện tíu tít.
Ăn xong,chúng nó rủ nhau đi chơi..Khu vui chơi rất rộng.1 buổi tối không thể nào chơi hết.Nó khoái nhất trò tàu lượn siêu tốc trên không nên bảo mọi ng cùng đi,7 con người ngồi cùng nhau.Hắn ngồi 1 mình,nó định bước vào ngồi cùng vì đây là ghế đầu tiên của đoàn tàu thì hắn la lên:
-Tôi không ngồi chung với heo.Tôi muốn ngồi 1 mình.
-Xí!Không thèm!-Nó
Thế rồi Duy Phong thì ngôi kè kè bên Vy Anh,trêu đủ mọi thứ,kể tùm lum chuyện trên zời dưới biển cho Vy Anh nghe.Tuy ghét Phong bám theo suốt ngày nhưng như đã quen với sự đeo bám của anh,nhỏ cũng trở nên quen dần,đôi lúc cũng cười trước sự hài hước của Duy Phong.Nó hậm hực ngồi ghế thứ 2,Thiên Minh tươi cười ngồi cùng,sau đó là Minh Khánh ngồi cùng Khánh My.Khánh My nhìn thấy nó cùng Thiên Minh cười cười nói nói mà trong lòng rất buồn,thở dài não nề:
-Đang buồn?-Minh Khánh hỏi
-Ừ!Sao bạn biết-My
-Tôi rất tinh ý.-Khánh
-Ừ!
-Bạn thích Thiên Minh?
-Tôi…tôi chẳng biết nữa.Nhưng chắc chắn 1 điều:Thiên Minh thích San San.

-Ừm!Tôi cũng nghĩ vậy.Thật đáng tiếc cho bạn.
-Không sao!Nhưng có thể hứa với tôi 1 chuyện không?-My
-Ừm!Bạn nói đi-Khánh
-Đừng nói ai là tôi thích Thiên Minh,được chứ?Tôi muốn giữ bí mật.-My
-Ok.Nếu bạn muốn vậy.
-Cám ơn bạn nhé!
-Không có gì đâu!Dù chúng ta mới quen.Nhưng chắc sẽ là bạn tốt của nhau thôi.Hyhy
-Ừ.hyhy
Mọi ng lại trở lại vui vẻ,chơi hết trò chơi này đến trò chơi khác rất vui vẻ,cuối cùng dừng lại ở sân trượt patin,nó nói:
-Lâu lắm không trượt,trượt đi mọi người.
-Không biết trượt..!-Vy Anh và Khánh My lên tiếng
-Không sao!Phong đỡ Vy Anh là được mà.-Phong cười nói với Vy Anh và nài nỉ Vy Anh trượt cùng mình.Còn My thấy mọi ng trượt cũng vào trượt cùng.Nó với hắn thi nhau vượt trước,không ai chịu nhường ai:
-2 người đó,lợi hại thật-Vy Anh kêu lên
-Hứ!Phong trượt giỏi lắm đó.Vướng dạy Vy Anh thôi.Có gì đâu mà Vy Anh khen 2 người đó chứ!-Duy Phong vênh mặt hất hàm ra vẻ
-Ý anh là tôi vướng,tôi phiền anh?-Vy Anh quát

-Đâu có…Ý Phong đâu phải thế.Vy Anh đừng hiểu nhầm mà.Hyhy-Duy Phong vội vàng giải thích
-Hừ!Dạy thỳ dạy đi.Tôi cũng thích cái này mà không biết trượt.-Vy Anh
-Ok.Gì chứ dạy Vy Anh thì đơn giản mà.Hehe.-Duy Phong cười rồi dịu dàng dạy Vy Anh,trông 2 người rất tình cảm.Thỉnh thoảng Vy Anh trượt chân thỳ Duy Phong cũng sẵn sàng đỡ.Có lúc 2 người còn kéo cả nhau ngã rồi cười như 2 đứa con nít đang vui đùa cùng nhau,rất vui vẻ(Ôi! Gato quá các bác ơi)
-Á..!-Tiếng My kêu lên.-Quả nhỏ chưa từng chơi cái này và cũng chưa từng thích,cho nên tý lại té,tý lại té.Lần này nhỏ bám vào thành rồi bước đi vài bước lại ngã 1 cái rất đau kêu lên.Mọi ng thấy vậy ai cũng cười:
-Đưa tay đây tôi đỡ bạn.-Thiên Minh đứng trước mặt My dịu dàng nói,nở nụ cười dịu dàng.
-Ơ…Đỡ…được không?-My hỏi
-Bạn cứ yên tâm đi!-Thiên Minh nói rồi kéo My dậy,nhẹ nhàng dạy cho My khiên My rất hạnh phúc,2 ng cũng cười cười nói nói vui vẻ.
Đã thấm mệt,Duy Phong rủ mọi người đi ăn.Ai cũng đồng ý vì nãy giờ chơi hoài cũng đói.Cả lũ đồng ý đi ăn.Duy Phong dẫn mọi người đến 1 nhà hàng 5 sao rất tráng lệ pha chút cổ kính mang phong cách phương Tây:
-Đây là nhà hàng nhỏ của bác Duy Phong,ăn cũng rất ngon.Mọi người vào thử nhé!
-Ok.-Cả lũ đồng thanh.
Thế rồi cả 7 con người cùng nhau ăn uống,trò chuyện vui không tả nổi,cho đến lúc đồng hồ chỉ 11h thì việc ăn uống của họ cũng đã hoàn thành.Duy Phong định đưa Vy Anh về nhưng Vy Anh không cho phép.Thế là nó cùng 2 nhỏ bạn về nhà còn bọn hắn thì người nào về nhà ng ấy….



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.