Lãnh Thiên Minh dẫn theo cấm quân đến nơi này, thấy hoàng thượng giá lâm, thủ vệ vương phủ không dám chậm trễ, lập tức mời hoàng thượng vào đại điện tiền thính của vương phủ, rất nhanh Hiên Vũ Diệu đã vội đến...!
Đây là lần đầu tiên Lãnh Thiên Minh gặp Hiên Vũ Diệu, một ông lão khí chất bất phàm, rất giống với Hiên Vũ hoàng đế, Hiên Vũ Diệu sau khi thấy Lãnh Thiên Minh liền lập tức quỳ xuống bái kiến.
Advertisement
"Lão thần bái kiến hoàng thượng..."
"Hoàng thúc mau đứng dậy, hà tất phải hành đại lễ như vậy".
Bình thường mà nói, chỉ cần không phải trên triều đường thì vương gia không cần phải quỳ, chắp tay là được, nhưng cũng không có quy định rõ ràng cho nên cứ tùy vào suy nghĩ cá nhân.
"Hoàng thượng đột nhiên tới thăm, lão thần thật sự vừa mừng vừa lo".
"Hoàng thúc chê cười rồi, Ngọc Nhi từ lâu đã nhắc đến hai vị hoàng thúc với ta, chỉ là cứ luôn không có thời gian tới thăm hỏi, lần này vừa hay đến thành Trường An nên thuận đường tới xem sao".
"Vậy đúng là quá tốt rồi, ta sẽ cho người chuẩn bị tiệc rượu tiếp đón hoàng thượng".
"Hoàng thúc không cần phiền phức đâu, một lát nữa là ta phải đi rồi, thuận tiện có vài chuyện nhỏ muốn hỏi hoàng thúc một chút..."
"Ồ...!hoàng thượng mời nói..."
"Đại thần khâm sai Quản Cùng của trẫm gặp phải thích khách ở thành Trường An này, còn cả việc tri phủ thành Trường An, Phúc An Sơn bị diệt môn, hoàng thúc có biết chút tin tức gì không? Hiện tại ta không hiểu ra sao, nghĩ đến đây là địa bàn của hoàng thúc nên tới thỉnh giáo thúc..."
Lời nói này của Lãnh Thiên Minh rất có ý tứ, gián tiếp đã nói ra Hiên Vũ Diệu ông chính là lão đại của thành Trường An, bất kể chuyện xấu này có liên quan đến ông hay không thì chắc chắn ông phải biết gì đó...!
Hiên Vũ Diệu trầm tư đôi chút, nói.
“Không giấu hoàng thượng, lão thần cũng đã nhận tin về mấy việc này, chỉ có điều những người kẻ nhàn rỗi như ta, không tiện hỏi đến chuyện triều đình, vậy nên vẫn chưa tìm hiểu kỹ”.
“Ồ…nghe nói Quản Cùng điều tra tên Phúc An Sơn, có người báo cáo hắn ta buôn lậu muối, kết quả khi Quản Cùng đến thành Trường An không lâu, liền gặp phải thích sát, mà trẫm vừa tới, Phúc An Sơn liền bị diệt khẩu, mới đầu ta nhận định rằng Phúc An Sơn là kẻ đứng sau, nhưng hiện tại xem ra hắn ta chỉ là quân tốt thí”.
“Lão thần đích thực quen biết Phúc An Sơn, mỗi năm hắn ta đều tới vương phủ thăm hỏi, có điều cũng chỉ là diễn kịch chốn quan trường, còn về con người hắn ta, lão thần không hề biết nhiều, nếu hoàng thượng cần, lão thần nguyện ý toàn lực phối hợp, giúp sức điều tra”.
Lãnh Thiên Minh mỉm cười: “Vậy thì tốt quá, trẫm hoài nghi thích sát lần này và quân đội có quan hệ, nhưng trú quân và quân phòng thủ thành Trường An đều là nguyên lão tướng Đại Lương, không có chứng cứ, ta cũng không tiện trực tiếp hỏi đến, sợ tổn thương các lão tướng, nhưng hoàng thúc thì khác, vậy nên ta muốn nhờ hoàng thúc giúp ta đi hỏi thăm hai vị tướng quân, xem xem thái độ của họ”.
Hiên Vũ Diệu mỉm cười đáp: “Hà hà…dễ thôi, giao cho lão phu là được”.
Lãnh Thiên Minh rời vương phủ, nghĩ lại cuộc đối thoại vừa rồi, Hiên Vũ Diệu bình thản trấn tĩnh, đối diện với sự thăm dò của hắn, không thẳng thừng cũng chẳng né tránh, xem ra không hề đơn giản.
Còn về vì sao để Hiên Vũ Diệu đi thăm hỏi, rất đơn giản, nếu Hiên Vũ Diệu không tham gia chuyện này, hắn để ông ta ra mặt điều tra là việc vô cùng hợp lý, nếu ông ta tham gia, vậy nhất định sẽ bị loạn và lộ sơ hở…