Hoành Hành Ngang Ngược

Chương 119



Phó bản thứ bảy: Ma quỷ (5).
____________________________


Lão ba của Ninh Kiêu muốn tới tìm An Thúy cũng không có chính sự gì, ông ấy chỉ là người yêu thích học huyền học đơn thuần, nhưng bởi vì không hề có tư chất, không có lực lĩnh ngộ và trong cơ thể cũng không có một tia linh lực, cho nên là vô duyên với huyền học. Tuy rằng như thế, nhưng ông ấy vẫn rất thích kết giao với đại sư huyền học, bất luận là nam nữ già trẻ, chỉ cần là đại sư lợi hại, ông ấy đều rất nhiệt tình kết giao.


Sau khi Ninh Kiêu hỏi qua An Thúy, thì rất nhanh đã nói địa chỉ cho lão cha của hắn, sau đó không lâu, lão cha của hắn hứng thú hừng hực mà tới.


Cha Ninh là một người đàn ông trung niên béo đô đô có diện mạo vô cùng hòa ái, cười rộ lên trông rất giống phật Di Lặc.


Ông ấy tuy rằng không có tư chất, nhưng có thể đàm kinh luận đạo, làm người cũng rất dũng cảm, biết rành mạch những chuyện liên quan đến huyền học, nghe nói cô còn chưa đăng ký hiệp hội Thiên Sư, lập tức muốn giúp cô hẹn trước, “Sau khi đến hiệp hội Thiên Sư đăng ký xong, người khác có thể thông qua mạng lưới của hiệp hội Thiên Sư tra được tin tức chứng thực của ngài, rồi mới có thể yên tâm tìm ngài đến hàng yêu trừ ma. Hơn nữa ngài còn phải mở cửa hàng, bán lá bùa hay đồ linh tinh gì đó, kiếm tiền là thứ yếu, chủ yếu là hiện tại có rất nhiều người đều phải xem lượng tiêu thụ mới tìm đại sư làm việc, hiện tại huyền học phát triển rất lợi hại, nhưng mà kẻ lừa đảo cũng rất nhiều, mọi người đều rất cẩn thận, mua bùa cũng phải mua bùa có nhãn hiệu, nếu mua trúng bùa hộ mệnh vô dụng, ném tiền chỉ là tiểu, bỏ mệnh mới là đại……”


Cái gọi là “nhãn hiệu”, chính là chỉ danh hào của đại sư, tên của đại sư nổi danh chính là biển quảng cáo tốt nhất.


Những thứ này đó An Thúy thực sự chưa tìm hiểu qua, bởi vì cô xem như là xuất thân dã chiêu, không giống như những thiên sư xuất thân chính thống từ viện huyền học viện, vừa vào học liền có người theo chân bọn họ giảng này đó loanh quanh lòng vòng.


Cha Ninh lại nghe nói An Thúy chuẩn bị tiếp đơn, lập tức liền nhiệt tình mà giới thiệu cho An Thúy một cái.


Chính là chuyện của Kim gia, gia tộc có không ít lần hợp tác với bọn họ.


Đoạn thời gian gần đây, Kim gia vẫn luôn vì chuyện của con gái họ mà vội đến sứt đầu mẻ trán, ước chừng là ba tháng trước, con gái nhà bọn họ ra ngoài du lịch trở về, hoảng sợ mà nói với bọn họ là cô ấy kết minh hôn cùng một con quỷ. Lúc ấy, địa điểm du lịch mà cô ấy đi đang làm hiến tế gì đó, vô cùng long trọng, cô ấy cùng bằng hữu đi xem náo nhiệt, kết quả là bị chọn trúng ngồi kiệu hoa, một đám người trẻ tuổi chỉ nghĩ là trò chơi, nên cô ấy liền ngồi lên rồi, kết quả ai ngờ là lần này chọc phải đại phiền toái.


Ba tháng tới, con gái nhà bọn họ mỗi ngày đều đang trình diễn phiên bản Tử Thần tới chân thật, mỗi ngày đều thiếu chút nữa là xuất hiện đủ loại tử vong ngoài ý muốn, con quỷ kia muốn giết chết cô ấy. Bọn họ điên cuồng mua sắm các phù chú chuỗi ngọc của các vị đại sư, dán đầy mỗi góc trong nhà, con gái mỗi ngày mang đầy bùa toàn thân mới lần lượt cùng Tử Thần đi ngang qua nhau. Nhưng mà mỗi ngày không có lúc nào là không tiếp nhận uy hiếp của tử vong, cả nhà đều lo lắng đề phòng, tinh thần suy sụp, con gái họ cũng sắp bị bức điên luôn rồi.


Kim gia bên kia nhận được điện thoại của cha Ninh, thời điểm nghe ông ấy giới thiệu vị đại sư dùng một mũi tên tinh lọc cả ngọn núi Hắc Lan Sơn cho bọn họ, thì quả thực vui đến khóc, cảm động đến rơi nước mắt.


Bọn họ vốn dĩ muốn tìm những vị đại sư nổi danh đó tới hỗ trợ, nhưng cố tình là bởi vì sự kiện Hắc Lan Sơn, nên những đại sư nổi danh đều không rảnh tiếp nhận đơn này. Bọn họ lui mà cầu tiếp theo tìm thiên sư đạo trưởng khác, nhưng đều là thực lực không đủ, cuối cùng cũng chạy hết. Đáng sợ nhất chính là bọn họ cảm giác được con quỷ kia dường như càng ngày càng lợi hại, tác dụng của phù chú càng ngày càng thấp, tối hôm kia con gái đang êm đẹp ngồi trong nhà ăn cơm tối, thế nhưng một không cẩn thận từ ghế trên ngã xuống, xem chút là bị chính chiếc nĩa trên tay mình cắm vào cổ chết, sợ tới mức mẹ con đều ôm đầu khóc rống.


Lúc này, nguy cơ của Hắc Lan Sơn được giải trừ, nhưng những đại sư đó cũng bởi vì tiêu hao linh lực quá mức mà đang tĩnh dưỡng, nên cũng không thể nhận đơn, cho nên một cuộc điện thoại của cha Ninh lúc này quả thực chính là đưa than ngày tuyết, lập tức liên tục cảm ơn, thỉnh An Thúy lại đây một chuyến.


An Thúy liền cùng cha Ninh và Ninh Kiêu đến Kim gia.


Bên kia, đại thiếu gia Kim Ngôn của Kim gia đang ở phái Huyền Linh thỉnh cầu Bồ Hồng Đề trợ giúp, nhưng mà tâm tình của Bồ Hồng Đề bởi vì An Thúy nên đang không tốt, căn bản là lười để ý đến hắn, “Xin lỗi, tôi vì phá hủy miếu tà thần nên đã xói mòn rất nhiều linh lực, chỉ sợ không có biện pháp giúp cậu.”


“Bồ đại sư, ngài……”


Lúc này di động của Kim Ngôn vang lên, đánh gãy lời nói của hắn, thấy là cha mẹ, nên hắn đành phải nhận máy trước, “Mẹ, con đang ở phái Huyền Linh…… Cái gì? Là vị đại sư dùng cung tiễn trên Hắc Lan Sơn sao? Cô ấy nguyện ý nhận đơn của nhà chúng ta?”


Bồ Hồng Đề Đang muốn xoay người rời đi thì bỗng dưng dừng chân.


Chờ Kim Ngôn cao hứng mà treo điện thoại, quay người lại, đã bị Bồ Hồng Đề không biết khi nào đã đứng ở phía sau làm hoảng sợ.


Bồ Hồng Đề nói: “Tôi nhận đơn của nhà cậu.”


Kim Ngôn: “Ách…… xin lỗi, đơn của nhà chúng ta đã có vị đại sư khác nhận.”


“Phải không? Cậu hãy ngẫm lại, cậu xác định vị đại sư trong miệng cậu có thể giải quyết nan đề nhà cậu hay không, Bồ Hồng Đề ta thông thường chỉ cho người khác một cơ hội, từ chối ta, thì về sau ta sẽ không tiếp bất luận đơn gì của nhà cậu.”


Sắc mặt Kim Ngôn nháy mắt trở nên có chút khó coi, khẩu khí của Bồ Hồng Đề khiến hắn không thoải mái, nhưng mà tính nguy hiểm của thế giới không khoa học này khiến hắn không thể tôn nghiêm mà nói “thích nhận hay không nhận cũng lăn”, trong lòng hắn có chút khó xử. Một vị thiên tài tuy rằng là đại chúng còn không thế nào biết được, nhưng ở trong vòng đã có chút danh khí, vài lần ra tay đều thu phục viên mãn, chưa bao giờ thất thủ, được hiệp hội Thiên Sư chứng thực là thiên sư cao cấp, có môn phái có nhãn hiệu mặt tiền cửa hàng của riêng mình; một vị tuy rằng hôm nay ngang trời xuất thế nhưng trong hay ngoài vòng đều hoàn toàn không biết gì về cô cả, ở trên mạng của hiệp hội Thiên Sư cũng không tìm được người này, cũng không có một mặt tiền cửa hàng, là người hoàn toàn không có dấu vết gì để tìm ……


Bọn An Thúy đi được nửa đường, thì di động của cha Ninh vang lên, chính là điện thoại của Kim gia bên kia, bên kia ấp úng nói vài câu, sắc mặt cha Ninh liền trầm xuống, “Các ngươi làm việc như vậy sao?…… Được rồi, nói những thứ này có ích lợi gì! Đưa tiền? Người ta thiếu chút tiền bồi thường này của nhà ngươi chắc!”


Cha Ninh thở phì phì ngắt điện thoại, sau đó thật xin lỗi mà cùng nói với An Thúy chuyện Kim gia bên kia tìm người khác.


Ninh Kiêu lập tức nổ mạnh, “Mẹ kiếp! không phải thời điểm gọi điện thoại nói là không tìm được người sao? Chúng ta cũng xuất phát rồi, hiện tại mới đến nói với chúng ta là tìm người khác, coi chúng ta là gì chứ!”


An Thúy tâm bình khí hòa, hỏi: “Tìm ai?”


“Một thiên sư trẻ tuổi tên là Bồ Hồng Đề.”


Đôi mắt An Thúy híp lại, khóe miệng cong lên, “A, thật ra cũng không phải là quá ngoài ý muốn.”


【 Con mẹ nó!!! Tiện nhân a a a a!! 】


【 A a a a a a tức giận đến thăng thiên tại chỗ, cái con Alice kia có phải là có tật xấu gì hay không? Muốn giằng co với đại lão của chúng ta đúng không! 】


【 Thúy Thúy lộng chết cô ta!!!! Lộng chết cô ta! A!! 】


【 Ăn phân đi thôi Alice [ An Thúy hành hung người khác ·GIF]】


Chiến hỏa của fans hai bên lại thăng cấp.


Nhưng mà lúc này, mới chỉ là một cái bắt đầu, rất nhanh cuộc hẹn của cha Ninh trên trang web của hiệp hội Thiên Sư cũng đã bị bác bỏ, vốn dĩ là sau khi hẹn trước thông qua thì An Thúy có thể đến hiệp hội Thiên Sư tiếp nhận khảo hạch, xác nhận cô có được năng lực làm thiên sư, sau đó đăng ký trở thành thiên sư có trong hồ sơ, thì sẽ trở thành một thành viên của hiệp hội Thiên Sư, có được tư cách tiến vào diễn đàn thiên sư, có thể cùng những thiên sư khác tham thảo lẫn nhau, kết giao bằng hữu, ở trên diễn đàn tiếp một số nhiệm vụ tuyên bố để kiếm tiền, gặp được chuyện gì cũng có thể thỉnh cầu hiệp hội trợ giúp, đồng thời cũng tiếp thu sự quản giáo của hiệp hội.


Nhưng mà cuộc hẹn trước cư nhiên lại bị bác bỏ, đây là không cho cô đến tham gia khảo hạch.


Bồ Hồng Đề ở phái Huyền Linh của hiệp hội Thiên Sư có chút địa vị, có người trong số mấy nhân viên khảo hạch cũng là đương nhiên, tựa như lúc trước bọn họ làm cho tất cả các viện huyền học trên cả nước không cho cô nhập học vậy, bọn họ đương nhiên cũng có thể không cho cô khảo hạch.


Đừng nói là fans trong phòng phát sóng trực tiếp, Ninh Kiêu cũng sắp tức giận đến nổ mạnh tại chỗ, cha Ninh cũng đang cầm di động tìm người.


Nhưng mà An Thúy ngăn ông ấy lại.


“Nếu người ta đã không chào đón tôi như vậy, thì tôi hà tất phải hạ mặt một hai phải tiến vào hiệp hội của Thiên Sư chứ? Lại nói, tôi cũng không cần bọn họ quan tâm và quản lý.” An Thúy thảnh thơi rót rượu vào hai chén rượu, đẩy cho hai người, “Nếm thử.”


“Ai, cô vẫn là mới ra đời mới không biết đại thụ sau lưng có bao nhiêu lớn, cô có biết là hiệp hội Thiên Sư ở trong lòng công chúng rất có quyền uy hay không, đừng nhìn hiện tại trên mạng đều đang nghị luận cô, nếu cô mở cửa hàng, treo tên của mình lên, thì bọn họ lên trang web của hiệp hội Thiên Sư tra tìm, phát hiện không tìm được người này, thì đều sẽ không có bao nhiêu người dám mua đồ của cô.” Cha Ninh nói, nhìn chén rượu trên tay, rượu là rượu trái cây tươi mát ngon miệng có độ thấp, rót vào trong chén rượu nhỏ cổ xưa, xanh miết, khiến người khác nhìn vào liền cảm thấy miệng lưỡi sinh tân. Tuy rằng ông là một đại lão gia không có hứng thú đối với loại rượu trái cây giành cho mấy cô gái nhỏ uống, nhưng vẫn là nhịn không được uống hết.


Lại không nghĩ rượu này vừa vào miệng tiến vào trong cơ thể, thật giống như nó giống như một dòng suối mát lạnh trên vùng đất bị cháy, không chỉ xua đi ngọn lửa thiêu đốt, mà còn dưỡng ẩm và mang lại sinh khí cho vùng đất bị cháy đen. Rác rưởi trong cơ thể đều đã được tinh lọc sạch sẽ, cả người thần thanh khí sảng, tinh thần thoải mái, rất nhiều điều tiêu cực trong lòng đều biến mất.


Ninh Kiêu: “Oa……”


“Loại rượu này được ủ bằng linh lực, có tác dụng thanh tẩy bụi bẩn trong cơ thể, ngăn chặn tà khí xâm nhập vào cơ thể, hai vị cảm thấy thế nào?” An Thúy ngửi hương rượu, rất có khí chất cao nhân hỏi. Kỳ thật cô chỉ là rót linh lực vào trong rượu mà thôi, chỉ cần có vật dẫn, linh lực liền không thể tán loạn nhanh như vậy, rượu cũng là vật dẫn.


Cha Ninh lập tức dựng thẳng ngón cái: “Tốt, tốt, tốt!”


Ninh Kiêu: “Nữ thần quá lợi hại, tôi còn muốn thêm một ly!”


“Tôi đây mở cửa hàng bán rượu linh lực này thì thế nào?” An Thúy lại rót rượu cho hai người nói.


Nếu nhân thiết lần này là đại sự huyền học không khoa học, thì lại làm nghề cũ để kiếm tiền thì không hảo chơi. Nếu trào lưu hiện tại là mỗi đại sư đều phải có nhãn hiệu cửa hàng của riêng mình, thì cô cũng phải có. Bất quá cô bởi vì bị tất cả viện huyền học trên cả nước cự tuyệt ngoài cửa, căn bản là không biết vẽ bùa, những đó chuỗi hạt gì đó cũng không hiểu, vậy thì cô bán gì? Bán linh lực đi, dù sao linh lực của cô cũng nhiều.


Lại nói, những phù chú gì đó đều là vật ngoài thân, một không cẩn thận rớt ướt mất thì rất nguy hiểm, hơn nữa mặt linh lực ở trên ít như vậy, nếu gặp phải quỷ quái rất lợi hại thì có thể là không có tác dụng gì. Trực tiếp đem khắc tinh của tà vật là linh lực tiến vào trong thân thể, thì đã có thể tinh lọc tà khí dơ bẩn trong cơ thể còn lại có thể hộ thể, cô không tin không có hiệp hội Thiên Sư kia thì cửa hàng của cô sẽ không mở nổi.


Quyền uy đúng không? Vậy tới khiêu chiến một chút, không cần mạng lưới của hiệp hội Thiên Sư chứng thực, thì cô cũng là đại sư.


__________
16/09/2021.
ᕙ(☉ਊ☉)ᕗ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.