Hoành Hành Ngang Ngược

Chương 58: Phó bản thứ tư: Vạn nhân mê (16)



Hệ thống cảnh báo của các quốc gia là phân chia theo các khu vực, thông thường nếu thành phố nào xuất hiện khe hở, thì thành phố đó sẽ vang lên cảnh báo, còn các thành phố khác sẽ không, rốt cuộc thì không có khả năng chỉ xuất hiện một cái khe hở, thì cả nước đều phải đình chỉ vận chuyển.

Trừ phi là xuất hiện cục diện khó có thể khống chế, vì để ngừa vạn nhất, mới có thể tiến hành cả nước tị nạn.

Lúc này, tiếng cảnh báo vang lên toàn thành phố, bởi vì khi hệ thống giám sát phát hiện ra khe hở thì lập tức bắt đầu phát ra cảnh báo, mà từ khi khe hở xuất hiện đến hoàn toàn mở ra, có nhanh có chậm, nhưng thông thường đều sẽ có 30 giây đến 5 phút tị nạn, phòng an toàn lại cứ cách 50m liền có một cái, cho nên chỉ cần không cọ xát, là khả năng có thể sống sót là rất cao.

Đương nhiên, cái này chỉ phù hợp với người ở bên ngoài với ở mấy tầng lầu phía dưới của tòa nhà.

Mà từ khi cái khe hở này xuất hiện đến mở ra, chỉ hơn một phút, ngắn ngủn 90 giây, còn có không ít người đang xếp hàng chen vào phòng an toàn, dù xa hay gần, đều có thể nhìn thấy con quái vật kia nhảy xuống, làm cho kinh hách đến độ liên tục kêu to, có người chen lấn lên phía trước, có người từ bỏ tiến vào phòng an toàn, quay đầu chạy.

Xe quân dụng, xe tăng, chiến cơ, tất cả đều lao đến hiện trượng bằng tốc độ nhanh nhất.

Con quái vật kia đứng ở đó vẫn luôn không động đậy, nó chỉ chuyển động con mắt to đùng kia, phảng phất như là đang đánh giá thế giới mới này, giật giật cái mũi, đôi mắt hơi hơi nheo lại, mơ hồ lộ ra biểu tình say mê, mấy chiến cơ đã bắt đầu bắn pháo về phía nó, nhưng nó giống như không hề dao động.

Sau đó đột nhiên, với tốc độ rất mau, nó đột nhiên nhảy dựng lên, thân thể ở không trung linh hoạt mà xoay nửa người, giơ tay về phía chiến cơ, giống như đang chụp chết một con ruồi bọ, đập chiến cơ từ bầu trời rớt xuống dưới.

Cũng không cho người ta cơ hội thở dốc, ngay sau đó lại liên tiếp hướng tới mấy chiến cơ khác.

Đó là một loại cảm giác rất đáng sợ, người nào thấy một màn như vậy đều cảm thấy da đầu tê dại, cơ bắp của nó tràn ngập sức bật, động tác nhanh nhẹn, tay dài chân dài, chạy nhanh nhảy lên, vung tay huy quyền, thậm chí còn có một chút trí lực, biết tránh né mấy công kích trí mạng.

Mọi người có thể nhìn hiểu ánh mắt của nó, tà ác, vui sướng, tham lam, khóe miệng thậm chí còn có độ cung, là tươi cười phấn khởi, phảng phất như còn người, làm người ta hoài nghi giây tiếp theo nó có phải sắp nói ra tiếng người luôn hay không.

Nhưng mà nó không phải người, nó là xâm nhập giả.

Sau khi thu thập xong mấy chiến cơ trên bầu trời, nó hưng phấn nhằm về phía những người còn chưa kịp tiến an toàn phòng, khiến bọn họ sợ tới mức kinh hoảng thất thố chạy loạn khắp nơi, nhưng giống như là nó cũng không ăn người, hoặc là hiện tại còn chưa có tính toán ăn.

Nó giống như hài tử ngây thơ đang đùa bỡn mấy con kiến trên mặt đất, một chân dẫm chết một người, rất mau bàn chân nó nhuốm đầy màu đỏ tươi, còn dán khối khối huyết nhục, phất tay đập vỡ kính của mấy tòa nhà hai bên, duỗi tay bắt đám người đang trốn tránh ở bên trong, dùng bọn họ như vũ khí ném tới những chiến cơ, quân nhân vọt tới công kích nó……

Từng nhóm quân nhân dũng cảm hướng về phía nó, lại từng nhóm bị nó dẫm chết, ném chết, đá bay, đặt mông ngồi bẹp hoặc bị mấy phương thức khác của nó giết chết.

Nó hưng phấn cực kỳ, chơi rất vui!

Con xâm nhập giả này ở trong thành phố chạy loạn, nhảy lên, phá hư, không phải vì muốn ăn, mà là vì giết chóc.

Không trung còn có một ít máy bay trực thăng truyền thông đang quay chụp tình huống ở nơi này, tất cả đều bay rất cao, rời xa chiến cuộc, lại cũng đủ phát sóng trực tiếp tình huống ở thành thị này cho những người ở thành phố khác, cũng bởi vậy, cho nên người ở các quốc gia khác cũng có thể trèo tường xem tình huống bên này.

【 CMN nha, loại xâm nhập giả này quá khủng bố!! 】

【 nhìn sởn tóc gáy! 】

【 nhân loại so với loại quái vật này thì thật sự là quá yếu ớt, ta đối với tương lai tràn ngập tuyệt vọng. 】

【 Ô ô ô ô ô đã chết rất nhiều người……】

°°°°°°

°°°°°°

Mấy tiếng cảnh báo của các thành phố xung quanh không thể không vang lên, tiến vào trạng thái cảnh giới cấp cao, kêu tất cả mọi người mang theo túi tiến vào phòng an toàn.

Người thông qua tin tức nhìn thấy một màn như vậy, nơi nào còn dám có chút may mắn, đều lập tức mang theo túi cùng người nhà, sôi nổi chạy về phòng an toàn, cũng chỉ có ở sâu trong phòng an toàn, mới có thể cho bọn họ một chút cảm giác an toàn.

Nhưng mà, một màn đáng sợ nhất đã xuất hiện.

Quái vật hình như là chơi đủ mấy “con kiến” trên mặt đất rồi, nó đem ánh mắt nhắm ngay về phía “tổ kiến”, dưới ánh mắt hoảng sợ nhìn chăm chú của mọi người vào màn hình lớn, nó ngồi xổm xuống, vươn tay tới một cánh cửa phòng an toàn.

Cửa phòng an toàn đương nhiên không phải là loại cửa bình thường gì, tất cả đều dùng vật liệu chống đạn phòng bạo phá chế tạo ra, muốn dùng bạo lực mở ra là rất khó khăn.

Nhưng mà trí lực của con xâm nhập giả này so với mấy con quái vật đơn thuần lúc trước không giống nhau, nó cư nhiên dùng ngón tay móc vào tay cầm cửa ẩn hình của phòng an toàn, sau đó, chậm rãi mở cửa ra……

Phòng an toàn là phòng tuyến cuối cùng của nhân loại, nó thất thủ có nghĩa gì không cần lắm lời, bởi vậy lúc này, tất cả những người thấy một màn như vậy, đều bị dọa sợ đến cả người rét run. Nhưng mà lúc này cảm thụ khủng bố nhất, phảng phất thấy được tận thế, đương nhiên là những người đứng gần cầu thang cách cửa gần nhất bởi vì phía dưới đã đầy, không chen vào nổi nữa, chỉ có thể đứng ở đó.

Bọn họ chen chúc ở đó, phảng phất như là một đám cá mòi đóng hộp, không ai phát ra một chút thanh âm, chỉ có thể trừng mấy đôi mắt tuyệt vọng, nhìn Tử Thần đang gần trong gang tấc ngồi xổm ở phía trên nhìn xuống bọn họ.

“Tử Thần” nở nụ cười tà ác, vươn tay về phía bọn họ.

Lúc này, nhân viên công tác đang ở trên máy bay trực thăng quay chụp, bỗng nhiên khiếp sợ, ngay sau đó một trận hưng phấn nhảy lên da đầu, phát ra một trận tê dại.

Một đạo hắc ảnh nhảy như bay đến, giống như một quả đạn pháo nhỏ, thấy một màn như vậy, đồng tử An Thúy co rụt lại, cô nguyên bản đang ở địa phương cách đây có chút xa, may mắn không cần trở lại khách sạn thay quần áo lấy vũ khí, bằng không khẳng định là đã không kịp rồi.

Hàn đao nháy mắt ra khỏi vỏ, ánh mắt cô lãnh khốc, ra tay mau chuẩn tàn nhẫn, ngay lúc đang dừng ở phía sau nó, song đao đột nhiên chém xuống phía dưới, cô chém đứt cái đuôi phía sau con quái vật đang không hề phòng bị kia.

Những người đang tuyệt vọng nhìn bàn tay to đang hướng tới bọn họ kia bất tri bất giác đã rơi lệ đầy mặt, nhưng cái tay đó lại đột nhiên kỳ tích dừng lại, ngay sau đó đột nhiên thu trở về, cái bóng bao phủ ở phía trên lập tức biến mất, quái vật ngồi xổm cạnh cửa cũng lập tức rời đi, một trận âm thanh rầm rầm từ gần đến xa.

Bọn họ lúc này mới dần dần lấy lại tinh thần, có rất nhiều người mất khống chế, nhưng lúc này ai sẽ để ý đâu?

Người chưa từng đích thân trải qua loại khủng bố ày, căn bản vô pháp lý giải cảm giác sợ hãi tận cốt tủy này.

Đám người đứng ở trên cùng, dâng lên một trận dũng khí cổ quái, ló đầu ra nhìn, ngay sau đó quay đầu nhìn về phía các đồng bạn, “Là nữ hiệp Ám Ảnh!!!! Cô ấy ở quốc gia của chúng ta!!! Là cô ấy đã cứu chúng ta!!!”

Vị trí của bọn họ quá gần phía trên, nên không có màn hình lớn để xem, nếu không bọn họ đã sớm cùng với những người phía dưới đó kịch liệt hoan hô thậm chí còn khóc thành tiếng.

Mà trên mạng trong nước cũng đồng dạng một trận xôn xao, các cư dân mạng sôi trào lên, đặc biệt là mấy thánh mẫu bạch nhãn lang đứng về phía người đàn ông trung niên kia cũng ló đầu ra, vốn dĩ có chút bất an lại ổn định xuống, bởi vì trong khoảng thời gian này ở trên mạng bị chỉ trích đủ loại, vẫn luôn không dám lên mạng, ngủ cũng ngủ không tốt, lúc này thấy cô lại xuất hiện, một bên âm thầm thở ra một hơi, một bên lại nghĩ thầm, còn không phải lại xuất hiện sao, còn rất hưởng thụ tư vị làm anh hùng được truy phủng nữa đấy!

Loại ngốc tử này, bị mắng như thế còn không phải sẽ bởi vì tấm lòng thiện lương mà bỏ qua hết thảy sao!

【 Nói cái gì sẽ không xuất hiện, còn không phải đã xuất hiện lại sao? Có bản lĩnh thì cô ta thật sự biến mất đi! Ngày đó chính là cố ý, làm trò trước mặt nhân dân cả nước nói ra những lời đó, còn không phải là muốn bán thảm sao? 】

【 Vì sao sau khi làm việc tốt rồi lại làm ra việc không đúng còn không thể bị nói? 】

【 Ngày đó cô ta vốn dĩ đã quá cường ngạnh, nên cảm kích thì đã cảm kích, nên chỉ trích cũng đã chỉ trích rồi, không có chỗ nào? 】

【……】

“Nhất thời xúc động phát ra, khẳng định là phải bị mấy con chó điên kia đuổi theo cắn. Hay là xóa đi?” Người đang làm khách ở trong nhà bằng hữu nói.

“Đóng cửa bình luận lại, cậu lại không nói sai, vì cái gì muốn xóa? Nói mới nhớ, cái người ngày đó là cố ý làm trò trước màn ảnh nói những lời kia, chính là vì muốn được người khác phủng, là đang uy hiếp chúng ta đấy, không phủng cô ta, cô ta liền làm trò mất tích.” Bằng hữu ác độc phỏng đoán.

Bởi vì chưa từng trực tiếp được nữ hiệp Ám Ảnh bảo vệ, cho nên cảm tình của các cô đối với nữ hiệp Ám Ảnh cũng không sâu, lại bởi vì tâm lý tương đối âm u, cũng có lẽ là xuất phát từ sự ghen ghét, thấy trên mạng mọi lúc mọi nơi đều có thể nhìn thấy tin tức của cô, còn cảm thấy khó chịu, đã từng không biết bao nhiêu lần ở trên mạng phát ra nhưng ngôn luận “Một ngày không biết đã xem bao nhiêu lần tên nữ hiệp Ám Ảnh, xem đến mức ta sắp sinh ra tâm lý tà ác” “biến trắng thành đen” như vậy.

Các cô vừa mới dứt lời, bên tai đột nhiên vang lên một trận tiếng cảnh báo bén nhọn, salad cùng di động trên tay lập tức rớt xuống, lập tức hoảng sợ chạy ra ngoài.

Nhà các cô lại ở tầng cao, bởi vì hiện tại giá mua phòng ở càng cao thì càng tiện nghi, còn càng thấp thì lại rất quý, bởi vậy rất nhiều người biết ở tầng cao là nguy hiểm, nhưng cũng vẫn là không thể không ở.

Các cô chạy xuống dưới, nhưng lại bị chặn lại ở bên ngoài phòng an toàn, mỗi cánh cửa phòng an toàn đều có một đội ngũ xếp hàng rất dài, mà cái khe kia đã mở ra, con quái vật kia đã đi ra từ khe hở đó.

Ngay khi nhìn thấy con quái vật kia, mọi người sợ ngây người, đơn giản là con quái vật này, cùng với con ở nước ngoài mà nữ hiệp Ám Ảnh đang đối phó kia giống nhau như đúc!

Nghĩ lại mấy hình ảnh khủng bố cùng lực phá hoại của nó mà bọn họ thấy ở trên mạng lúc trước liền sợ hãi, lập tức thét chói tai chạy tán loạn.

Nhưng mà con quái vật đã nhanh nhẹn xông về phía bọn họ.

Các cô chạy vào một quán cà phê, trốn phía sau quầy, các cô cảm thấy mình hẳn là sẽ không xui xẻo như vậy, trốn đi thì quái vật sẽ không thấy, bên ngoài nhiều người như vậy, nó khẳng định sẽ không cố tình theo dõi các cô!

Nhưng mà có đôi khi con càng sợ cái gì liền sẽ gặp phải cái đó, cửa kính trong suốt của quán cà phê bị đập vỡ, các cô sợ tới mức run lên, ôm chặt lẫn nhau, nhắm mắt lại, trong lòng điên cuồng mặc niệm nó không có nhìn thấy các cô nó không có nhìn thấy các cô……

Vừa sợ vừa nhịn không được lặng lẽ mở một con mắt ra xem, sau đó, hoảng sợ phát hiện, cái quầy mà các cô trốn đã không thấy đâu, bởi vì con quái vật kia đã duỗi tay tiến vào, đem nó dịch khai, còn nó thì đang ngồi xổm ở bên ngoài, con mắt to tà ác của nó đang nhìn chằm chằm vào các cô.

Xong rồi……

Máu nháy mắt chảy ngược lại, tứ chi lạnh băng cứng đờ, thanh âm của thế giới đều biến mất, các cô ngơ ngẩn nhìn nó, trong nháy mắt đã mất đi tất cả sức lực phản kháng.

“…… Nữ hiệp…… Ám …… Ám ảnh…… Cứu…… Mạng……” Một người trong số đó trong miệng run rẩy phát ra âm thanh, sợ hãi cùng hối hận thổi quét các cô.

Vì cái gì lại muốn nói ra mấy lời đó? Vì cái gì? Những thứ đó đối với các cô rốt cuộc có chỗ tốt gì?

Nhưng mà các cô chỉ có thể trơ mắt nhìn cái tay kia duỗi qua đây.

Anh hùng đã rời đi, các cô bị bắt được, các cô bị bóp chết, nó tùy ý nhẹ nhàng tựa như đang bóp một quả bóng.

Có lẽ là có khả năng các cô có thể sống sót, nếu các cô không phải là một trong những đám bạch nhãn lang kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.