Hoành Hành Yêu Thần Ký

Chương 54: Các ngươi cùng lên đi!



Thương Lang Đạo phát hiện kẻ này chỉ là một thiếu niên, không khỏi sững sờ, nhưng sau đó lại ghen tị với Tư Không Dịch, lão già sắp chết đến nơi lại có thể tìm được thiên tài địa bảo tốt như vậy.

Phản lão hoán đồng, đầy không phải là đơn giản chỉ là trở lại trẻ, mà ngay cả khí huyết, nhiệt huyết, mọi thứ đều sung mãn, hơn hết chính là có cơ hội đột phá nữa, không như hắn cùng Lý Tiêu Nhân đã không thể đột phá bước nữa.

Lúc này đây, ở giữa thiên địa, thanh y thiếu niên lạnh lùng đứng ở đó. Hắn vô cùng an tĩnh, chỉ đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn đám người của những thế gia kia.

Chậm rãi mở miệng:

“Đã chuẩn bị xong chưa?”

Đã chuẩn bị xong chưa!

Âm thanh như lôi đình vang lên khiến cho không gian nổ tung.

Nhưng để toàn bộ người ở đây giận dữ là kẻ này...

Quá cuồng ngạo!

Hắn tựa hồ không xem ai ra gì.

Bất kể là Thanh Đồng, hay Hoàng Kim cấp, quản chi là Hắc Kim cùng Truyền Kỳ, hắn vẫn cuồng ngạo như vậy.

“Ngươi!”

Lý Tiêu Nhân hít một hơi sâu, bình phục lại tâm tình, áp chế cơn tức giận trong lòng xuống, chỉ là gã đã định, kẻ này nhất định phải chết...

Tuy đè nén tức giận trong lòng xuống, nhưng gã vẫn không khỏi xì ra khỏi, âm thanh lạnh lùng đến cực hạn:

“Ngươi! Nhất định phải chết!”

"Oanh! —"

Khí tức Truyền Kỳ bỗng bao trùm hư không tản ra, khuông viên trăm mét lập tức chấn động mãnh liệt, quang mang điên cuồng dâng trào ra, hỏa diễm tựa hồ muốn đốt cả không gian đồng dạng!

Bất quá Lý Tiêu Nhân cũng không có giết lên, mà chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lục Viêm.

Thương Lang Đạo lên tiếng:

“Ngân Dực thế gia đã bị diệt, chỉ thiếu mỗi Tư Không Dịch ngươi. Hôm nay sẽ là ngày tàn của ngươi!”

Khí thế điên cuồng phô thiên, trọng lực nặng nề như nghiền ép cả bầu trời, lúc này bất kể là ai cũng cảm thấy một cỗ áp bách từ Thương Lang Đạo.

Gã cũng như Lý Tiêu Nhân, không có vội vàng xuất thủ, mà là mở ra khí thế để người của mười hai thế gia tăng thêm sĩ khí.

Lục Viêm đưa mắt nhìn qua gã, thấy gã thực lực là Truyền Ký cấp, bất quá cũng không để ý. Đối với khí thế mãnh liệt của hai người bọn hắn, Lục Viêm không chút nào ảnh hưởng.

“Để ta lên trước giết tên cuồng ngạo này!”

Chiến ý dâng trào, lực lượng cuồn cuộn mà ra, một bóng người bước tới phía trước.

]

Nhìn Thương Lang Bạch cả người ngập trào chiến ý đi ra, tất cả mọi người không khỏi nhìn lại hắn, kẻ này đúng là một cuồng chiến nhân, cho dù đối diện Truyền Kỳ cũng không chút e sợ.

“Thương Lang Bạch, trở về, ngươi không phải đối thủ của hắn.”

Thương Lang Tí lên tiếng.

“Hừ, các ngươi đợi ở đó, đợi ta chiến một trận rồi nói sau.”

“Giết!”

Thương Lang Bạch hét một tiếng lao đến phía Lục Viêm, chiến ý sục sôi khoáy đ-ng trời xanh, một đấm kinh người đánh lên. Một đấm này có thể nói là dùng hết sức lực đấm ra, có thể đánh nát cự thạch, chặn đứt nguồn suối.

Người của Thương Lang thế gia đều lắc đầu, kẻ này đúng là không có gì làm hắn e sợ, bất kể là ai cũng đều muốn đánh một trận. Chẳng qua lúc này, đối mặt với hắn chính là Tư Không Dịch, Truyền Kỳ cấp a, mà lại còn là kẻ thù của Thương Lang thế gia.

Nhưng bây giờ không giống như trước đây là đánh bị thương hay đến lúc nào đó rồi dừng, mà là một trận chiến sinh tử. Thương Lang Bạch, chỉ sợ là...

Còn người của những thế gia khác thì nhìn chằm chằm vào Thương Lang Bạch cùng Lục Viêm, bọn hắn trước nghe nói kẻ kia chính là Tư Không Dịch, thế nhưng chưa thấy qua kẻ này thực lực thế nào, cũng muốn nhìn xem đây có thật là Truyền Kỳ không.

Đối diện với một đấm kia của Thương Lang Bạch, Lục Viêm chỉ cười nhạt, ngay sau đó ngũ chỉ xòe ra, hướng tới Thương Lang Bạch...

“Không tốt, tiểu Bạch mau tránh!”

Thương Lang Đạo đột nhiên quát lên, nhanh chóng lướt đến muốn đưa Thương Lang Bạch trở về.

Không có ai nhìn thấy Lục Viêm định làm gì ngoài Thương Lang Đạo cùng Lý Tiêu Nhân, chỉ là sắc mặt bọn hắn càng thêm âm trầm, không ổn.

Thương Lang Bạch cũng cảm thấy không ổn chút nào, sắc mặt khẽ biến, muốn lùi về sau, thế nhưng đã không kịp.

“Oanh! —"

Phạm vi quanh Thương Lang Bạch đứng đột nhiên nổ tung, âm thanh kinh thiên khiến màng nhĩ chấn động, đầu óc choáng váng.

Mọi người hoảng sợ nhìn không thấy thân ảnh của Thương Lang Bạch đâu, chỉ thấy nơi đó là đám khói khổng lồ bốc lên.

"Ực..."

Vô số người hoảng sợ nuốt nước miếng, cả người không khỏi lạnh run.

Sắc mặt đám người mười hai thế gia đều trắng bệch, đây cũng quá khủng bố đi, Thương Lang Bạch chính là Hắc Kim nhất tinh a, dù đột phá không lâu cũng không yếu đến vậy, nhưng mà vẫn bị một kích đánh thành tro bụi.

Thương Lang Đạo đi vào trong đám khói, nhưng không thấy được thân ảnh Thương Lang Bạch, nháy mắt liền trở nên phẫn nộ.

Sắc mặt gã trở nên dữ tợn, Thương Lang Bạch chính là thiên tài trăm năm của Thương Lang thế gia, tương lai có thể trở thành Truyền Kỳ, vậy mà lại bị kẻ này giết chết, khiến bọn hắn tổn thất không thể bù được.

“Đáng chết, đi, giết hắn cho ta!”

Thương Lang Đạo gầm lên một tiếng.

Thương Lang thế gia hét dài một tiếng, vô số cường giả thả ra khí tức mạnh mẽ, mắt kẻ nào cũng đỏ ngầu như hung thú bị thương, điên cuồng lao về phía trước cắn xé kẻ địch.

“Người của Thần Diễm thế gia, bất cứ ai giết được Tư Không Dịch sẽ được đến trọng thưởng!”

“Giết!”

Những thế gia còn lại cũng không do dự mà ra lệnh, toàn bộ cường giả từ Bạch Ngân trở lên đều giết đến Lục Viêm, sát khí cuồn cuộn trào lên bầu trời, từng tiếng nổ tung vang lên không dứt, giờ phút này cả trời đất như run rẩy.

Trời đất lúc này có thể nói là ảm đạm, khói bụi trùng thiên, không gian chấn động.

“Một đám tiểu nhược cũng muốn giết ta?”

Khóe miệng Lục Viêm nhích lên, ngay tại lúc đám người đó lao lên, hắn lăng không vỗ ra một chưởng về phía bọn hắn.

“Rầm! —”

Một tiếng kinh thiên chấn động cả trời đất, lực lượng kinh khủng tản ra thôi tung cả thiên địa, từng gốc đại thụ cứ thế sụp đổ, toàn bộ trời đất như bị đánh nát, không gian thời gian đều như phù du, không thể chống đỡ được lực lượng kinh khủng này.

Một chưởng ra tựa như tùy ý, nhưng khi vừa ra liền đem toàn bộ Thần Diễm thế gia đánh đổ.

Đám người của các thế gia còn chưa kịp đến gần Lục Viêm thì cứ thế bị một chưởng oanh tạc, thi cốt không còn, máu chảy thành sông.

“Oanh oanh!”

Máu tươi như sóng biển trào ra, một tiếng nổ vang lên thật lớn, trên bầu trời là vô số huyết nhục, chúng che lấy một mảnh trời đất vào trong.

Lúc này, hoàng hôn như càng thêm nổi bật.

Máu, nhiều như biển.

Trong nháy mắt đó, toàn bộ mọi thứ, bất kể là vật gì, người nào, hay tồn tại nào đều cũng lạnh run người.

Bỗng thấy từng cỗ quang mang điên cuồng lóe lên, trong nháy mắt uy áp kinh khủng cường hoành mà ra, tại dưới uy áp, nhật nguyệt trở nên ảm đạm, toàn bộ Hắc Ngục thế giới không gian như bị sụp đổ.

“Cái này —“

Sắc mặt đám cường giả còn lại của các thế gia đã trắng bệch, nhìn lên trời cuồng phong bạo vũ, huyết hải tràn đất, bọn hắn không khỏi run rẩy, thậm chí đứng không vững, tựa hồ sắp ngã quỵ xuống đồng dạng.

Cảnh tượng trước mắt quá kinh khủng, một quyền diệt trăm cường giả, dù không có Hắc Kim cường giả, nhưng cũng không thể một chưởng đánh chết nhiều Hoàng Kim cùng Bạch Ngân như vậy a, đây thật sự không phải người thường có thể làm được.

Còn đám gia chủ, tộc trưởng của các thế gia thì không khá hơn bao nhiêu, mặt mày vừa trắng vừa xanh, nhìn qua như người bị bệnh.ư

Sắc mặt Lý Tiêu Nhân cùng Thương Lang Đạo thì còn tốt hơn bọn họ một chút.

Bọn hắn tự nhận không thể khoa trương giống kẻ này, nhưng nếu dùng ra toàn lực cũng có thể giết vài chục Hoàng Kim cùng Bạch Ngân trong vài chiêu.

Ngoài hai Truyền Kỳ là Thương Lang Đạo cùng Lý Tiêu Nhân, cùng đám gia chủ, tộc trưởng các thế gia có vẻ bình tĩnh thì đám người còn lại đều biến sắc, muốn cùng tên ác ma này liều mạng, bọn hắn còn không dám đây.

“Các ngươi cùng lên đi, giết đám tiểu nhược kê này không sướng tay chút nào.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.