Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 1215: Hung vật hiển uy (1)



Kỳ lạ chính là, sau khi ăn mấy trái tim, trên mặt của hắn hiện ra ánh sáng màu đỏ, giống như tinh thần đại chấn, nhưng hai tay lại khô gầy lên, thực sự biến thành một đôi điểu trảo, mười ngón vừa đen vừa dài, tựa như sắt đá.

Lâm Lạc mỉm cười, duỗi ra hai đấm nghênh tiếp.

Bành!

Hai người rốt cục chân thật liều mạng một cái, một đạo lực lượng cường đại chấn động tuôn ra, chấn đến không gian bốn phía vỡ vụn, cũng làm cho mấy người kia nhao nhao bị đánh bay, lại lần nữa cuồng phun máu tươi.

Xoát! Xoát!

Cánh xương sau lưng Già La Ma xoáy trương, như là hai cây đại đao xẹt qua cổ của Lâm Lạc, mà hai tay của hắn thì gắt gao quấn quít lấy Lâm Lạc, không cho hắn có cơ hội nâng quyền chống đỡ.

Lâm Lạc không khỏi bật cười, nếu như thực lực của hai bên tương đương, như vậy Già La Ma xác thực có thể cuốn lấy hai tay của hắn. Dùng cánh xương đối với hắn cấu thành uy hiếp tương đối, nhưng mấu chốt là, thực lực hai người thực sự ngang nhau sao?

Hắn khẽ quát một tiếng, hai đấm dễ dàng thu hồi, nhắm cánh xương đánh qua.

BA~, BA~, mảnh vỡ bạch cốt kích phi, Già La Ma phát ra một tiếng kêu đau đớn, dưới chân đăng đăng đăng mà lùi lại bảy trượng. Vừa rồi còn là mặt mày hồng hào XÍU...UU! cái trở nên tái nhợt, thân thể cơ bắp phát ra từng đợt run rẩy.

Hai cánh bạch cốt của hắn bị hai quyền này của Lâm Lạc đánh tan một nửa, giống như một cây quạt bị xé toang một khối, thập phần chướng mắt mà đọng ở sau lưng của hắn, bên trong xương gãy có chất lỏng đen kịt chảy ra.

Vô luận là thần huyết hay là thần tủy, đều hẳn là thất thải chi sắc, tại sao thằng này là màu đen?

Âm Thi, quả nhiên quái dị!

- Ngươi, chọc giận ta rồi!

Hai mắt của Già La Ma huyết hồng, phát ra một tiếng rên rỉ thống khổ, bên trong hắc khí lượn lờ, cánh xương của hắn nhanh chóng kéo dài, đem bộ phận vừa mới tổn thất chữa trị trở về.

Trong cổ hắn trương lên, hai má giống như con cóc không ngừng phập phồng. Khuôn mặt rõ ràng bành trướng, miệng càng trương càng lớn, mở rộng đến trọn vẹn một phần ba bộ mặt của hắn!

- Oa ha ha ha, khuôn mặt thất là quái dị!

Sư Ánh Tuyết ở một bên hoa chân múa tay vui sướng, cấm chế của Dưỡng Tâm hũ đối với nàng không có hiệu quả, tiểu nha đầu muốn ra liền ra, không giống Thạch Nguyệt Nha, tuy đồng dạng cũng có thể bỏ qua cấm chế, nhưng ít ra còn rất nghe lời Lâm Lạc.

- Chết!

Già La Ma phát ra một tiếng rống to rung trời, sóng âm như là sóng biển hướng bốn phương tám hướng bức bắn đi, mà hắn cũng mở ra miệng khổng lồ hướng Lâm Lạc cắn tới, như muốn thôn phệ.

- Xương cốt của ta rất cứng rắn, ngươi tiêu hóa không được đâu!

Lâm Lạc cười nhạt một tiếng, một quyền oanh ra, đánh về phía Già La Ma.

- Thi bích chi hữu!

Đầu của Già La Ma càng lớn, chí ít cao đến hai trượng, cùng thân thể cơ bắp của hắn đã hoàn toàn kém xa, hắn không chút nào để ý hai đấm của Lâm Lạc, tựa hồ muốn liều lưỡng bại câu thương, y nguyên hướng về Lâm Lạc cắn tới.

Bành! Bành!

Nắm đấm của Lâm Lạc phát sau mà đến trước, oanh ở bên trong ngực của Già La Ma, nhưng chỉ là truyền đến hai tiếng trầm đục, giống như đánh vào một miếng sắt, đúng là phản chấn đến Lâm Lạc có chút run lên!

Năng lực phòng ngự thật là lợi hại!

Mặc dù Lâm Lạc không có vận dụng lỗ đen bí thuật, nhưng sáu đạo pháp tắc cùng cảnh giới chi lực chung chuyển, đủ để đối với Sơ Vị Thần đỉnh phong tạo thành lực sát thương đáng sợ, nhưng đánh vào trên người Già La Ma lại không có hiệu quả!

Trách không được hắn có được hung danh để cho bọn người Quý Hạ ngay cả phản kháng cũng không dám, chỉ là phòng ngự chi lực này cũng đủ để cho Thần linh Sơ Vị Thần đỉnh phong nhíu mày, Âm Thi ở hạ giới dùng phòng ngự cường đại nổi danh, sau khi thành tựu thần vị cũng y nguyên như thế!

BOANG...!

Miệng rộng cắn xuống, Lâm Lạc lập tức tan biến ở trong đầu Già La Ma.

Nhưng ngay trong nháy mắt, bên má trái của Già La Ma cứ thế mà bị oanh ra một cái động lớn, Lâm Lạc rất là tiêu sái nhảy ra, trên người không dính một chút dơ bẩn.

- Đáng chết!

Đầu của Già La Ma đột nhiên thu nhỏ lại, nhưng trên gương mặt y nguyên có một vết thương, da mặt kéo xuống, lại quỷ dị mà không có chảy ra một giọt thần huyết. Cùng phàm thi hạ giới đồng dạng, Âm Thi huyết dịch chỉ tồn tại ở bên trong trái tim, cũng chỉ có vài giọt tâm huyết như vậy, vô cùng ngưng thực.

Thời điểm hắn xuất hiện là dùng khí thế quân lâm thiên hạ, nhưng bây giờ lại liên tục hai lần ở trong tay Lâm Lạc có hại chịu thiệt, cái này tự nhiên để cho hắn thẹn quá hoá giận rồi.

Bất quá, hắn càng nhiều hơn là khiếp sợ.

Trước kia hắn rõ ràng nhẹ nhõm chặn hai đấm của Lâm Lạc, nhưng vì cái gì sau khi hắn nuốt đối phương vào, tên kia ngược lại trở nên hung mãnh lên như vậy?

Hắn nuốt cũng không phải đùa giỡn, mà là có chứa khí tức ăn mòn mãnh liệt, có thể lập tức tiêu hủy một Sơ Vị Thần! Nhưng đối phương lại giống như không có việc gì, còn như là ăn hết xuân dược đại phát thần uy, một lần hành động xua nát thần thể của hắn, cái này để cho hắn làm sao có thể lý giải?

Già La Ma cũng là như thế, huống chi những người bị chấn đến xa xa kia, mỗi một cái đều tựa như nằm mơ, nhìn xem cái này rõ ràng chỉ là Sơ Vị Thần Nhị trọng thiên, nhưng lại có được năng lực cùng giai vô địch.

Người so với người, tuyệt đối giận điên người!

Mà hai nữ tử thì con mắt tỏa ánh sáng, gắt gao nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc, phảng phất như mèo con nghe thấy được mùi cá, hận không thể lập tức quăng đến trong ngực của hắn, dùng thân thể để đổi lợi ích, đây cũng là sinh tồn chi đạo của các nàng ở nơi này.

- Mặt to xú điểu, nhanh giao di ngôn đi!

Sư Ánh Tuyết ngồi ở trên người Hoàng Kim Bàng Giải, thập phần hưng phấn kêu lên. Bề ngoài thanh thuần đáng yêu của nàng hoàn toàn là gạt người, chính là một nhân vật chỉ e thiên hạ bất loạn, nếu không cũng sẽ không mơ tưởng dùng tư thế Ma Vương thống nhất Thần giới.

Con mắt dài nhỏ của Già La Ma đảo qua Sư Ánh Tuyết, nguyên vốn cách nghĩ định tạm thời lui lại cũng lập tức cải biến.

Hắn tuy hung hăng càn quấy, khát máu, nhưng tuyệt đối không phải một người lỗ mãng, Lâm Lạc để cho hắn nhìn không thấu, dần dần phát lên một loại cảm giác nguy hiểm cực độ, để cho hắn hạ xuống quyết định tránh đi mũi nhọn.

Nhưng tiểu nha đầu đột nhiên kêu gào lại để cho trong lòng của hắn khẽ động, đây chính là một đối tượng phát tiết!

Bên trong cánh xương của hắn có chứa không gian pháp tắc, có thể làm cho hắn như gió bay lượn, tốc độ nhanh vô cùng! Bởi vậy, nếu hắn xuất kỳ bất ý bắt lấy tiểu cô nương kia rời đi mà nói, Lâm Lạc căn bản không có khả năng đuổi đến.

Mặc dù tiểu nha đầu còn quá non nớt, nhưng hắn tuyệt không ngại đang ở trước mặt Lâm Lạc thi triển hung ác, thưởng thức Lâm Lạc phẫn nộ lại vô kế khả thi.

XÍU...UU!, hắn lập tức đem ý nghĩ thay đổi này áp dụng, cánh xương mở ra, gần như không gian thuấn di lướt đến trước người Sư Ánh Tuyết, thò tay liền hướng nàng bắt tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.