Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 1222: Hướng phong thạch (1)



Tiểu nha đầu có được năng lực bỏ qua hết thảy cấm chế, càng là ngay cả Thượng Thiên thần cũng đụng chạm không đến, dùng để chạy trối chết đó là không còn gì tốt hơn rồi.

Trong cốc có rất nhiều kiến trúc, chưa nói tới hoa lệ, nhưng quy hoạch rất có cấp độ. Không bao lâu, Phượng Niệm Yên liền mang theo hai người tới trước một tòa đình nghỉ mát, bên trong có một lão nhân lông mi bạc trắng đang thưởng thức trà, vầng sáng lực lượng trên người đủ để cùng Bách Tùng Đào so sánh!

- Ngồi đi!

Lão nhân lông mi trắng trong đình lộ ra dáng tươi cười hòa ái, ánh mắt ở trên người Lâm Lạc quét qua, nhưng ở trên người Sư Ánh Tuyết dừng lại hồi lâu, lộ ra một vẻ thận trọng, nghi hoặc.

Hiển nhiên, lão nhân này nhìn ra Sư Ánh Tuyết bất phàm, lại không thể khẳng định.

Phượng Niệm Yên đứng hầu ở sau lưng lão nhân, không nói một lời, thần sắc bình thản, tựa hồ hết thảy đều cùng nàng không quan hệ.

Lâm Lạc theo lời ngồi ở đối diện lão nhân, mà Sư Ánh Tuyết thì tùy tiện mà y nguyên cưỡi Hoàng Kim Bàng Giải, trong cái miệng nhỏ nhắn không ngừng phun vỏ hạt dưa, hành vi đủ để cùng Đường Điềm bất phân thắng bại, cũng không biết nàng là vốn như thế, hay là bị tiểu ma nữ làm hỏng.

- Lão phu Hướng Phong Thạch!

Lão nhân lông mi trắng trước tự giới thiệu thoáng một phát, sau đó nhìn về phía Lâm Lạc.

- Tiểu Yên mang ngươi tới, chắc hẳn ngươi thông qua được nàng khảo thí. Tiểu Yên, hắn tiếp được ngươi mấy chiêu?

Nguyên lai, lão nhân này chỉ là nghĩ hắn có thể ngăn lại Phượng Niệm Yên được số chiêu nhất định là vượt qua kiểm tra, căn bản không có trông cậy vào Lâm Lạc có thể chiến thắng đồ đệ này!

Mà xác thực cũng là như thế, nếu không phải Lâm Lạc nắm giữ lỗ đen pháp tắc, căn bản không thể nào là đối thủ của Phượng Niệm Yên. Ngya cả Bát Pháp cùng tu Hoàng Kim Bàng Giải cũng không phải là đối thủ của nàng, có thể cứng rắn ngăn cản nàng mấy chiêu, tuyệt đối là tồn tại yêu nghiệt trong cấp bậc Sơ Vị Thần!

- Ta thua!

Phượng Niệm Yên vô tình nói, biểu lộ cực kỳ bình tĩnh.

- Cái gì!

Ngược lại là vị Thượng Thiên thần này cực không bình tĩnh rồi, ngay cả lông mi cũng run lên.

Lâm Lạc có chút không có ý tứ mà nở nụ cười nói:

- Chỉ là may mắn!

Đây cũng không phải hắn khiêm tốn, thực lực của Phượng Niệm Yên cường đại xác thực đạt đến vượt qua yêu nghiệt, ngoại trừ nắm giữ lỗ đen pháp tắc loại bí thuật vô địch này, cùng cảnh giới ai có thể là đối thủ của nàng?

Hướng Phong Thạch kinh ngạc im lặng, có thể làm cho một vị Thượng Thiên thần lộ ra bối rối như thế, kỳ thật Lâm Lạc cũng có thể tự hào rồi. Lão nhân đã qua một hồi lâu mới lên tiếng:

- Những năm này lão phu một mực nghe nói qua tên của ngươi, mới nghĩ đến gặp mặt một lần, không nghĩ tới ngươi ngược lại thật là làm cho lão phu kinh ngạc rất lớn.

- Thứ cho vãn bối mạo muội nói thẳng, vì cái gì tiền bối sẽ tới nơi này?

Thấy đối phương tựa hồ rất dễ nói chuyện, Lâm Lạc hỏi một vấn đề rất trực tiếp.

Thượng Thiên thần là trụ cột của Thần Quốc rồi, dù là Thần Vương cũng không có khả năng yêu cầu một Thượng Thiên thần gia nhập Minh Ngục chiến trường, cái này hoàn toàn là tự hủy căn cơ quốc gia, phải biết số lượng Thượng Thiên thần nhiều, đồng dạng có thể đánh trở mình Thần Vương!

Nhưng hết lần này tới lần khác Hướng Phong Thạch đến rồi!

Muốn nói đạt tới loại cấp bậc này còn thiếu Thần tinh sao? Như vậy hắn đang mưu đồ nhất định là vượt ra khỏi cấp độ này. Nhưng Lâm Lạc không cách nào lý giải là vì cái gì, có thể là quan hệ với vì cái gì Thần Vương muốn phát động Minh Ngục chiến tranh, lại vì cái gì phải ở chỗ này tiến hành a.

Vấn đề này có thể nói là tương đương với dò hỏi bí mật người khác, Lâm Lạc ngược lại cũng không trông cậy vào Hướng Phong Thạch sẽ trả lời hắn. Thật giống như người khác hỏi hắn vì cái gì có thể trong ngàn năm ngắn ngủn đi đến một bước này. Hắn lại làm sao có thể nói ra bí mật Tử Đỉnh!

Đương nhiên, Tử Đỉnh tuyệt đối là thần khí trọng yếu nhất Thần giới, ít nhất là một trong! Tuy Hướng Phong Thạch là Thượng Thiên thần, nhưng mưu đồ lại lớn cũng khẳng định không hơn được Tử Đỉnh!

Hướng Phong Thạch chần chờ một chút, nhưng rất nhanh liền nói:

- Mảnh thổ địa này cực kỳ thần kỳ, lão phu có thể từ trong đó đạt được pháp tắc lĩnh ngộ, trợ giúp lão phu trùng kích Thượng Thiên thần tam trọng thiên!

Lâm Lạc không khỏi ngạc nhiên, một địa phương quỷ quái linh khí cằn cỗi đến chỉ có thể miễn cưỡng duy trì tu luyện, rõ ràng có thể trợ giúp Thượng Thiên thần Ngộ Đạo?

- Nguyên nhân cụ thể, lão phu cũng không rõ ràng lắm!

Hướng Phong Thạch lắc đầu, lộ ra một vẻ suy tư.

- Lúc trước lão phu chỉ là hoài nghi những Thần Vương kia vì cái gì làm loại sự tình để cho người trăm mối vẫn không có cách giải này, liền vào nơi đây nhìn nhìn, cũng là một cơ hội ngẫu nhiên mới phát hiện bí mật này!

Cái gì gọi là cao thủ?

Người khác đều bị buộc tiến vào nơi đây, mà lão nhân này thì rất tùy ý chạy đến! Người khác đánh sống đánh chết nghĩ muốn lợi nhuận đủ một vạn điểm giết chóc ly khai địa phương quỷ quái này, nhưng lão đầu này lại là vì tu luyện mà ở lại chỗ này!

Lâm Lạc cũng không có lại hỏi tới, địa phương lão đầu Ngộ Đạo tổng không thể nào là tùy tiện một góc nào trong Minh Ngục chiến trường rồi. Vậy thì chính thức liên quan đến bộ phận che giấu, nếu hắn không thức thời mà hỏi tới thì quá choáng váng.

- Tiểu Yên, ngươi đến tột cùng là bại như thế nào?

Hướng Phong Thạch vẫn là nhịn không được hỏi, cái này thật sự quá để cho hắn không cách nào tiếp nhận.

Phượng Niệm Yên đem tình huống ngay lúc đó nói xuống, lúc này Hướng Phong Thạch mới cho thấy tiếp nhận chi sắc. Nhưng đối với Lâm Lạc càng thêm tò mò, có thể cứng rắn ăn nhiều công kích như vậy của Phượng Niệm Yên, Lâm Lạc cũng là một quái vật ah!

Lão đầu cười tủm tỉm mà nhìn xem Lâm Lạc nói:

- Tiểu tử, có hứng thú làm ký danh đệ tử của lão phu hay không?

Cái này nếu thay đổi người khác chẳng phải là muốn hưng phấn đến nổi điên sao!

Đặc biệt là ở loại địa phương quỷ quái này, nếu như có thể ôm đến đùi một vị Thượng Thiên thần, ý nghĩa cái gì? Từ nay về sau bắt đầu, không người nào dám trêu chọc hắn, có thể ở chỗ này đi ngang!

Thần Vương không ra, Thượng Thiên thần là chiến lực mạnh nhất, ai có thể chịu đựng được lửa giận của một vị Thượng Thiên thần?

Phượng Niệm yên không hề có một chút phản ứng, tựa hồ trời sập xuống cũng cùng nàng không quan hệ, bình tĩnh đến để cho người khó chịu. Sư Ánh Tuyết thì nhàm chán cắn hạt dưa, đem vỏ hạt dưa nhả bay lên, ngược lại là Hoàng Kim Bàng Giải là bị dọa đến tám cái chân yếu đuối, ở dưới khí tức của Thượng Thiên Thần gần muốn sụp đổ.

Lâm Lạc chắp tay làm lễ nói:

- Đa tạ tiền bối hậu ái! Bất quá, ta là người Liệt Hỏa Thần Quốc, tiền bối lại không phải, không sợ nuôi hổ gây họa sao?

Hắn trước khi nhập cốc đã nhìn qua vòng tay những thủ vệ kia, cùng hắn không phải đồng nhất quốc. Bất quá, Phượng Niệm Yên không có mang theo vòng tay, vậy thì có chút kỳ quái rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.