Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 1225: Dạy bảo (2)



Nhưng hắn căn bản không có phát giác đến bất luận khí tức gì của Sư Ánh Tuyết, thẳng đến tiểu nha đầu chủ động hiện thân, hắn mới dùng mắt thường thấy được đối phương!

Mắt thường!

Phải biết Thần linh linh mẫn nhất là thần thức ah! Chỗ Thần thức bao trùm, so với mắt thường xem tới còn không biết muốn cẩn thận gấp bao nhiêu lần. Mà có thể giấu diếm được thần thức của hắn ý nghĩa cái gì?

Ý nghĩa Sư Ánh Tuyết tùy thời có thể hiện ra ở phía sau của hắn triển khai đánh lén!

Mặc dù tiểu nha đầu mới chỉ là Hư Thần cảnh, nhưng có một ngày nàng phát triển đến Thượng Thiên thần, hoặc là cầm một thanh binh khí nhuộm kịch độc có thể đối với Thượng Thiên thần tạo thành uy hiếp chọc tới thì sao?

Cái tưởng tượng này, Hướng Phong Thạch không khỏi có loại cảm giác da đầu run lên, phát lên một cỗ xúc động muốn đem uy hiếp bóp chết trong trứng nước.

Nhưng hắn dù sao cũng là người hòa thiện, ít nhất tương đối mà nói là như thế, liền khắc chế loại xúc động này xuống, sau đó dùng tâm bình tĩnh đến đối đãi, lập tức ánh mắt khôi phục thanh tịnh.

Cũng may mắn hắn có thể tự hạn chế, nếu không thật muốn ra tay mà nói, cho dù hắn là Thượng Thiên thần cũng sẽ không may!

Đầu tiên hắn căn bản không có khả năng đụng vào tiểu nha đầu được, tiếp theo Hỏa Long đạn của tiểu nha đầu lại càng không phải là ăn chay, thứ ba, còn có một vị Cửu Tinh Thần Vương càng thêm đáng sợ đang âm thầm bảo hộ, 10.000 vạn cái Hướng Phong Thạch cộng lại cũng không đủ người ta giết.

- Tiểu cô nương, ngươi gọi là gì?

Hướng Phong Thạch chỉ cho là mình đối với Lâm Lạc nhìn lầm rồi, không nghĩ tới lại liên tục hai lần!

- Xú lão đầu, gọi Nữu Nữu là Ma Vương đại nhân, ôi…

Sư Ánh Tuyết vừa mới ưỡn ngực ra, liền bị Lâm Lạc một cái tát vỗ vào trên mông nhỏ, đau đến tiểu nha đầu nhe răng nhếch miệng, đối với Lâm Lạc làm hình dáng tức giận.

- Ha ha ha, lời hài tử không cố kỵ!

Hướng Phong Thạch cười ha ha, đối với tiểu nha đầu ngược lại là càng xem càng hỉ, giả bộ nai tơ cùng khí chất hài đồng chính thức hắn vẫn là nhìn ra được.

- Tiền bối, ngươi mới vừa nói vãn bối sai rồi, cuối cùng sai ở đâu?

Bị tiểu nha đầu quấy rầy một cái, thiếu chút nữa đem trọng điểm chính thức quên đi, Lâm Lạc là rất để ý mình vì sao chỉ có hai ba thành lĩnh ngộ.

Hai ba thành lĩnh ngộ này lại để cho uy lực quyền pháp của hắn tăng lên gần ba, thân pháp nhanh hơn gần gấp ba, cái này nếu đạt đến mức tận cùng còn chịu nổi sao?

- Lão phu nói ngươi sai, là vì giai đoạn hiện tại của ngươi dù cố gắng thế nào, dù có thiên phú thế nào, cũng khó có khả năng lại có lĩnh ngộ càng nhiều, không phải là vì ngươi ngộ tính không đủ cao, mà là cấp độ của ngươi còn không có đạt tới!

Hướng Phong Thạch nghiêm nghị nói ra.

- Cấp độ? Vãn bối phải tới Sơ Vị Thần tam trọng thiên mới có thể được đến những cảm ngộ này sao?

Lâm Lạc hỏi, Phượng Niệm Yên đúng là cảnh giới này.

- Sai!

Hướng Phong Thạch lắc đầu.

- Oa ha ha ha, người quái dị ngươi như thế nào luôn sai đây này?

Sư Ánh Tuyết lại ngắt lời, có thể chứng kiến Lâm Lạc kinh ngạc, nàng luôn thập phần vui vẻ. Nàng nhìn về phía Hướng Phong Thạch, chỉ cảm thấy lão nhân này nhìn xem rất thuận mắt, lúc này tiểu nha đầu móc ra một viên thuốc màu xanh biếc hướng Hướng Phong Thạch đánh qua.

- Xú lão đầu, đây là bản Ma Vương đại nhân thưởng ngươi!

Hướng Phong Thạch không khỏi bật cười, tiểu cô nương này lại để cho hắn nổi lên một loại thương tiếc muốn nàng thành cháu gái yêu thương, lúc này không sinh nộ chút nào, tiện tay nhận lấy lục hoàn. Cái này nếu thay đổi một người khác làm như thế, như vậy hắn có thể khởi xướng công kích tất sát.

Hắn chỉ xem cái này là đồ ăn vặt của tiểu nha đầu, căn bản cũng không có coi vào đâu, nhưng hắn thoáng qua tầm đó thần sắc liền đại biến, trong hai mắt toát ra khiếp sợ mãnh liệt, đôi má như là động kinh lay động.

- Cái này, đây là Thần Mộc chi tâm.

Lâm Lạc âm thầm nghiến răng, nhìn về phía Hướng Phong Thạch biểu lộ khiếp sợ như thế, cái này hẳn là một khỏa thần đan vô cùng trân quý, nếu không tuyệt đối không thể để cho một gã Thượng Thiên thần khiếp sợ như thế. Nhưng bề ngoài tiểu nha đầu cũng chỉ có tu vi Hư Thần cảnh, nhưng lại thân mang chí bảo cấp bậc Thượng Thiên thần, đây không phải tương đương với ở trên trán dán bốn chữ "đến đoạt ta đi" sao?

Đối mặt hấp dẫn lớn như vậy, chỉ sợ Thượng Thiên thần nào cũng hạ mặt đến làm cường đạo một lần a?

Ngay thời điểm Lâm Lạc thấp thỏm không yên, Hướng Phong Thạch lại bình tĩnh lại, nhìn Sư Ánh Tuyết thật sâu nói:

- Nguyên lai là hậu đại Thần Vương, trách không được có năng lực lớn như thế!

Thần Vương chính là tồn tại nắm giữ pháp tắc chí cao, có đại thủ đoạn Thông Thiên, muốn cho tiểu nha đầu có thân pháp quỷ thần khó lường cũng có thể lý giải.

Mà cái này cũng trực tiếp bỏ đi tham lam chi niệm ngẫu nhiên hiện lên trong đầu Hướng Phong Thạch, một Thần Vương hậu đại là có thể khi nhục sao? Trên người Tiểu nha đầu khẳng định có kèm theo tinh thần lạc ấn của Thần Vương, phanh thoáng một phát sẽ tiếp dẫn đến Thần Vương hàng lâm, toàn bộ Minh Ngục chiến trường sẽ muốn ngất trời rồi!

Lâm Lạc nhẹ nhàng thở ra, đang ở trước mặt Hướng Phong Thạch không tiện hỏi nhiều, sau khi trở về tất nhiên muốn đem chỗ tốt của tiểu nha đầu ép nhiều một chút a.

Tính cách của Sư Ánh Tuyết là hài tử, rất nhanh đối với lão đầu đã mất đi hứng thú, chỉ là lấy ánh mắt bóng bẩy mà nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc, tựa hồ lại đang đánh cái chủ ý quỷ gì.

Hướng Phong Thạch không thấy giận cái gì, người ta là Thần Vương hậu đại, lại hung hăng càn quấy, lại ngạo mạn cũng có được tư cách! Huống hồ, tiểu nha đầu chỉ có thể nói là tâm tính tiểu hài tử, hắn còn không có khí lượng nhỏ đến trình độ cùng một tiểu nha đầu ọe khí.

Hắn trân trọng thu hồi viên đan dược màu xanh lá, lúc này mới nhìn về phía Lâm Lạc nói:

- Ngươi dù là tăng lên tới Sơ Vị Thần tam trọng thiên cũng không có khả năng tận được lĩnh ngộ!

Bị tiểu nha đầu nhiều lần đánh gãy, Lâm Lạc đã sợ, hắn một tay bắt lấy tiểu nha đầu đi qua, đem nàng cường hành đặt ở trên đầu gối của mình, tay kia thì tùy thời chuẩn bị che miệng không chịu ngồi yên của tiểu nha đầu.

- Chẳng lẻ phải đến Trung Nguyên Thần?

Lâm Lạc cau mày nói.

- Không sai!

Hướng Phong Thạch nhẹ gật đầu.

Điều này sao có thể!

Cảnh giới hạn chế pháp tắc lĩnh ngộ, pháp tắc hạn chế cảnh giới tăng lên, đây là sự tình giúp nhau chế ước!

Sơ Vị Thần tuyệt đối không cách nào lĩnh ngộ pháp tắc cấp bậc Trung Nguyên Thần, cũng không cách nào đạt được lực lượng cấp bậc Trung Nguyên Thần, điểm này, Lâm Lạc có thể cam đoan!

Nếu không, trong Tử Đỉnh đã trấn áp tám đạo chí cao pháp tắc, hắn đã có được năm đạo, không phải sớm có thể đạt được pháp tắc chi lực cấp bậc Thần Vương rồi sao?

Nhưng không có khả năng như thế, không có đạt tới Trung Nguyên Thần, là tuyệt đối không cách nào lĩnh ngộ pháp tắc cấp bậc Trung Nguyên Thần. Thời điểm cùng Đỗ Vô Bệnh đại chiến, cũng là Lâm Lạc nhận được Thạch Nguyệt Nha hiến tế, hơn nữa cùng Tử Đỉnh cộng minh, mới khiến cho Lâm Lạc đã có được năng lực chí cao tan rã pháp tắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.