Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 1396: Mã cẩn huyên (1)



Lấy tu vi của Mã Cẩn Huyên, đủ để làm chính thê của bất kỳ Thượng Thiên Thần nào, nàng như thế nào chịu làm thị thiếp, lúc này liền uyển chuyển cự tuyệt .

Nhưng Thần linh phái nữ vốn là thưa thớt, đặc biệt còn là xinh đẹp tận xương giống như Mã Cẩn Huyên, nam nhân có quyền thế nào không muốn kim ốc tàng kiều? Nhi tử Thượng Thiên Thần kia cũng không muốn buông tay, một mực dây dưa, hơn lấy danh nghĩa lão tử hắn làm áp lực .

Mã Cẩn Huyên bị buộc bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là xa xa chỗ cũ, ở chỗ này nghỉ chân thành lập cơ nghiệp, mấy ngàn năm qua ngược lại cũng an tĩnh.

Nếu không phải như thế, bộ dáng Sơn Cốc này cũng hẳn cùng trong trí nhớ của Lâm Lạc không có chút khác biệt nào!

Lâm Lạc cười nhạt, đối với bộ dáng đáng thương của Mã Cẩn Huyên cũng không nói một từ .

Nàng không chịu nhượng bộ với nhi tử Thượng Thiên Thần kia, nghĩ đến cũng không phải là bởi vì tính tình kiên trinh cương liệt, mà là ánh mắt của nàng rất cao!Chỉ là nhi tử thứ tư của Thượng Thiên Thần vốn cũng không phải là lớn, coi như gả cho hắn làm chánh thê thì như thế nào, cũng sẽ không lấy được uy quyền quá lớn.

Nhưng nếu như đổi Thượng Thiên Thần kia tới mà nói, đoán chừng nàng sẽ rất vui thích nâng cái mông lên đi chủ động đón chào.

Nếu không phải như thế, nàng làm gì thỉnh thoảng hướng Lâm Lạc ném quá một mị nhãn, lại tần tần khom lưng lộ ra bộ ngực đầy đặn của nàng, trong cổ áo có thể thấy nhục quang đẹp mắt, một mảnh ba đào mãnh liệt .

Bàn về xinh đẹp, các nàng Tô Mị đều không kém nàng, bàn về quyến rũ phong tình, nàng cũng không thấy có địa phương nào chiến thắng. Nhưng nam nhân chính là như vậy, mới mẻ luôn tốt, dù Lâm Lạc cũng không ý cùng nàng phát sinh chút gì, nhưng khi nhìn tất nhiên cũng có chút thích thú.

- Chúng ta phải ở lại chỗ này một đoạn thời gian, ngươi an bài cho chúng ta một biệt viện thanh tịnh!

Lâm Lạc thuận miệng nói .

- Vâng, đại nhân.

Mã Cẩn Huyên vội vàng cung kính đáp ứng .

Nàng cũng không có ra mắt Thượng Thiên Thần, nhưng cũng không trở ngại nàng phán đoán đối với thực lực của Lâm Lạc, ít nhất là Thượng Thiên Thần Nhị Trọng Thiên, ở trong lòng nàng nói, không khỏi có một cổ nóng bỏng.

Với nữ nhân Thần giới mà nói, các nàng là tồn tại vô cùng đáng thương.

Ở nơi lấy thực lực xưng tôn này, nam phái làm chủ đạo trong thế giới, trừ khi có một xuất thân rất tốt, nếu không liền khó thoát kết quả trở thành đồ chơi. Mặc dù Mã Cẩn Huyên là Trung Nguyên Thần, cảnh giới đã không thể coi là thấp. Nhưng cũng chẳng qua là Trung Nguyên Thần Nhất Trọng Thiên mà thôi, cao thủ có thể một tay trấn áp nàng căn bản đếm không hết .

Không chỉ là nhi tử Thượng Thiên Thần kia, cùng nàng đi tới không biết có bao nhiêu nam nhân đối với nàng mắt nhìn chằm chằm!

Nhưng nàng là nữ nhân có dã tâm, nếu như đã không thể thoát khỏi tay nam nhân, vậy nàng nhất định phải tìm một nam nhân tuyệt đối cường đại! Nàng có thể bán thân thể của mình, nhưng tuyệt đối sẽ không giống như kỹ nữ không thèm để ý nam nhân đè ở trên người mình đổi đi đổi lại.

Đúng là như thế, nàng vẫn còn giữ vững tấm thân xử nữ, cũng không phải là nàng đem tầng kia coi trọng bao nhiêu, mà là biết nam nhân đối với vật kia rất xem trọng, có hay không đối với nam nhân mà nói đại biểu nữ nhân kia có thuần khiết hay không!

Thời điểm nhìn thấy Lâm Lạc, nàng mơ hồ có một loại cảm giác, cái này có lẽ chính là người nàng một mực đang đợi!

Chẳng qua là nữ nhân bên cạnh hắn kia quá đẹp, đẹp đến mức làm nàng tự ti mặc cảm, rồi lại sinh lòng thương tiếc. Muốn ở dưới dạng áp lực này để cho Lâm Lạc đối với nàng động tâm, thật đúng là có chút khó a.

Nàng phe phẩy cái mông xinh đẹp đi ở phía trước, tự mình an bài chỗ ở cho bọn người Lâm Lạc. Dáng vẻ này là Trung Nguyên Thần cao cao tại thượng sao, tựa như là nha đầu thông phòng.

- Mã phu nhân không cần như thế.

Lâm Lạc thấy đối phương cư nhiên bò đến trên giường đi sửa sang lại, vội vàng mở miệng nói .

Mã Cẩn Huyên cũng không quay đầu lại, chỉ lo bận rộn trên tay nói.

- Ta còn không có gả chồng, đại nhân cứ trực tiếp kêu tên ta là được.

Lâm Lạc không khỏi cười thầm, đây là đang nói cho hắn biết mình còn là xử nữ sao? Ánh mắt của hắn quét qua, lại thấy Mã Cẩn Huyên giờ phút này đang sửa sang lại quần áo, vốn là vải vóc rất đơn bạc bị bó càng chặc, đem hình dáng cái mông của nàng hoàn toàn câu siết đi ra, chính giữa hiện ra vùng hơi thấp, tựa hồ đang câu dẫn đồ vật cứng rắn gì đó cắm vào.

Nữ nhân này thật rất biết lợi dụng sở trường bản thân!

Chẳng qua là nàng không sợ bị người chơi không sao ?

Lâm Lạc cười nhạt, hắn nếu thật là háo sắc đến không chán ghét người mà nói , như vậy lấy thực lực của hắn bây giờ có mỹ nữ gì mà không chơi được? Đặc biệt là bây giờ Hỗn Độn Dung Lô còn có thể ở lúc giao hợp truyền lại lực lượng, Pháp Tắc lĩnh ngộ cho đối phương, cái này phải nói đi ra ngoài ngay cả nữ Thần Vương cũng sẽ nguyện ý cùng hắn hoan lạc !

Người càng đi chỗ cao, nước hướng thấp chỗ chảy !

Lâm Lạc có thể hiểu dụng ý của Mã Cẩn Huyên, nhưng hắn cũng sẽ không thỏa mãn đối phương, mở cửa hậu viện cho đối phương đi vào, rất tùy ý đuổi Mã Cẩn Huyên hơi có vẻ thất vọng đi, hắn mang theo Phong Sở Liên tiến vào Dưỡng Tâm Hũ.

Phong Sở Liên phát hiện mình mang thai, đầu tiên là báo tin cho Lâm Lạc, lúc này, mọi người trong Dưỡng Tâm Hũ mới biết tin tức này .

Mọi người tự nhiên cũng là vui lớn, nhưng Tô Mị chư nữ lại có chút mất mác, chỉ có thể ở trong lòng âm thầm nói phải câu dẫn Lâm Lạc lên giường nhiều nhiều mới được. Mà Nghiêm Thanh là vui vẻ nhất, nàng mong cháu trai thứ hai cũng mong mệt mỏi rồi, so sánh với đi tìm Lâm Hồng Hoang báo thù, nàng bây giờ càng hy vọng thấy là Lâm Lạc bình an, cũng sinh cho nàng thật nhiều tôn tử tôn nữ.

Trong Dưỡng Tâm Hũ ăn mừng đi qua, Lâm Lạc mừng rỡ vẫn không có bạc màu, lúc này đem người trong Sơn Cốc toàn bộ triệu tập tới, lấy ra rượu và linh quả, cũng phân phát một ít lễ vật .

Hắn bây giờ là cảnh giới bực nào? Hơn nữa cung cấp thân nhân của mình nhất định là lựa chọn đồ tốt nhất, đặc biệt là còn phải thỏa mãn cái miệng kén ăn của Sư Ánh Tuyết, cái này vô luận là ăn uống, ít nhất là tầng thứ của Thượng Thiên Thần!

Đối với người trong Sơn Cốc mà nói, đây tuyệt đối là một đại kỳ ngộ ức năm khó gặp, có mười mấy người càng là tại chỗ lấy được cơ hội đột phá, đã đi bế quan trùng kích.

Mọi người tự nhiên đều coi Lâm Lạc thành tài thần, mỗi một người đều là lo trước lo sau, sợ phục vụ hắn chưa đủ tốt, hận không thể gọi hắn một tiếng gia gia .

Mà thấy Lâm Lạc xuất thủ rộng lượng như vậy, Mã Cẩn Huyên càng là trong lòng trực nhảy.

Đối với ngoại nhân cũng như thế, như vậy nếu trở thành “ người mình ” của hắn thì sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.