Lần này Sư Ánh Tuyết cũng không có đem nói được một nửa liền dừng lại.
Như vậy cũng giống như Thượng Thiên Thần, cho dù là nắm giữ hắc động pháp tắc, nắm giữ tám loại đại đạo hoàn toàn bất đồng của thế gian, nhưng nếu không chiếm được Chủ thần khí liền không cách nào trở thành Thần Vương, nhất định phải có một cơ hội !
Như vậy, Tử Đỉnh là tồn tại gì?
Có thể trấn chết Chủ thần khí, tồn tại này tất nhiên là vượt qua Chủ thần khí, Sư Ánh Tuyết cũng đã nói Tử đỉnh cùng Loạn Không Tiễn của mẫu thân nàng có khí tức giống nhau, phải là thần khí cùng cấp số!
Nhưng Tử đỉnh lại trấn áp Tám đạo chí cao pháp tắc, đều là vượt qua xa Thần Vương cấp, đây phải giải thích thế nào ?
Bất quá, ít nhất Lâm Lạc bây giờ cũng hiểu tại sao Chư Giải Chi, La Giang Lâm rõ ràng là Cửu Tinh Thần Vương lại vẫn không có tự lập môn hộ, bởi vì bọn họ còn muốn đạt được càng nhiều Đại Đạo truyền thừa .
Mẫu thân của tiểu nha đầu chỉ có một đồ đệ như Liễu Bán Yên, mà tiểu nha đầu lại là tồn tại vô cùng đặc biệt, sẽ không đi cùng Liễu Bán Yên chiếm đoạt một trăm chi thời gian đại đạo, vì vậy, thành tựu tương lai của Liễu Bán Yên là Cửu Tinh Thần Vương Chí Tôn!
Ít nhất, không đem Hỏa hệ, Thủy hệ, Mộc hệ năm trăm chi đại đạo hoàn toàn nắm giữ là tuyệt đối không thể nào ngồi ngang hàng cùng Liễu Bán Yên!
Nhưng tình huống Hỏa gia, Phạm gia cũng không một dạng, bọn họ đều là một gia tộc khổng lổ, không thể nào đem cơ duyên thành tựu Thần Vương thả vào trên người của một người, tộc nhân mình cũng phân không tới, còn có thể để cho ngoại nhân độc chiếm mấy vị trí thành tựu Thần Vương?
Vì mới có Hỏa Vô Cấu đi cướp đoạt Hỏa Vân Thương!
Thời gian dài như vậy, Hỏa gia hẳn đã phát hiện Hỏa Vô Cấu biến mất, kế tiếp hắn sẽ gặp cấp bậc trên Thần Vương đuổi giết hay không?
Trước mắt sẽ không, đại nhân vật như vậy há sẽ với ra tay một “ Thượng Thiên thần ”, nếu không hắn điều giáo ra nhiều Thần Vương như vậy làm gì, chút chuyện nhỏ này cũng phải cho hắn tự mình xuất thủ ?
Lâm Lạc hít một hơi thật sâu, hắn bây giờ cần nhất như cũ là thời gian, tới bổ khuyết Tử đỉnh, cũng đạt được Chủ thần khí tới tăng tiến tu vi của hắn .
- Đại bại hoại, có phải sợ choáng váng rồi hay không?
Sư Ánh Tuyết xấu xa cười nói .
Lâm Lạc vỗ vỗ đầu của nàng.
- Đi thôi đại ma vương, bây giờ chính là bước đầu tiên chinh phục Thần giới của ngươi!
- Cũng tốt!
Sư Ánh Tuyết vỗ tay vui mừng, lúc này hai người đã đi tới Bích Hỏa thành, thành chủ chính là một trong tám Thượng Thiên Thần của Băng Nguyên quốc Bích Hỏa Thiên Hạt .
Bích Hỏa Thiên Hạt là yêu tu, nhưng giống như nhân loại xem thường yêu tu, yêu tu cũng xem thường loài người, vị Bích Hỏa Thiên Hạt đại nhân này hoàn toàn không muốn để cho người hiểu lầm nàng xuất thân cao quý, ở tên gọi rõ ràng chỉ ra bổn tôn của nàng.
Bởi vì Thần Vương vẫn lạc, trong Bích Hỏa thành đều là lòng người bàng hoàng, ai cũng không biết kế tiếp sẽ có chuyện gì phát sinh ở trên đầu bọn họ. Đối với Bích Hỏa Thiên Hạt mà nói, không có Thần Vương trấn áp cố nhiên có thể tự lập một phương, nhưng giống nhau cũng ý nghĩa không có Thần Vương vì bọn họ che mưa che gió!
- Bích Hỏa Thiên Hạt, mau ra đây nghênh đón Bổn ma vương !
Đi tới phủ thành chủ, Sư Ánh Tuyết lập tức dắt hầu hét lớn.
- Hổn trướng, dám ở nơi này gọi thẳng danh Bích Hỏa đại nhân!
Hai Sơ Vị Thần canh cửa không khỏi giận dử, mặc dù là tiểu nha đầu gọi, nhưng ánh mắt bọn hắn là nhắm ở trên người Lâm Lạc, tự nhiên cho là Sư Ánh Tuyết chẳng qua là đứa trẻ bị cưng chìu hư, ngọn nguồn ở trên người đại nhân.
Sắc mặt Lâm Lạc không khỏi tối sầm, xem ra chỉ cần cùng tiểu nha đầu ở chung một chỗ, không cần biết nàng làm chuyện gì xấu, nước bẩn là chắn chắn bắn lên người hắn ?
Hắn không khỏi lắc đầu một cái, khí thế Thần Vương hơi phát, cất giọng nói.
- Bích Hỏa Thiên Hạt, mời đi ra gặp mặt.
Khí thế kia của Lâm Lạc cũng không phải là nhằm vào hai người canh cửa, bọn họ không cảm giác chút nào, thấy hết nhỏ tới lớn, không khỏi tức giận cuồn cuộn, chẳng qua là còn không có chờ bọn hắn xuất thủ, chỉ thấy bóng người thoáng một cái, trước mặt bọn họ đã nhiều một nữ nhân mặc váy dài thúy lục.
Nàng mặc dù là yêu tu, lại là nữ nhân vô cùng xinh đẹp, tô nhũ cao đĩnh, eo nhỏ nhắn một bó, mặt cười ở trong uy nghiêm lộ ra quyến rũ, một mái tóc dài xanh biếc dài tới mông, có một loại phong tình khác thường.
Hai Sơ Vị Thần canh cửa kia đầu tiên là giật mình, bọn họ thấy Chu Phỉ Nhứ tự mình xuất hiện cũng đã vô cùng khiếp sợ, tưởng rằng vị Thượng Thiên Thần này muốn tự mình xuất thủ, nhưng vạn vạn không nghĩ tới vị đại nhân này cư nhiên trực tiếp quỳ xuống!
Thần Vương đại nhân !
Tê, đứng ở trước mặt rõ ràng là một vị Thần Vương đại nhân ? Hai người này tuyệt sẽ không cho rằng đường đường là Thượng Thiên Thần sẽ nhận lầm người, sau khi giật mình liền vội vàng cũng quỳ xuống theo, trong lòng hoảng loạn khó an, chỉ sợ Lâm Lạc ghi hận.
Nhưng bọn hắn cũng là quá lo lắng, Lâm Lạc sẽ theo chân bọn họ dây dưa sao, lại nói, với hai người này mà nói cũng coi là tận trung chức thủ, theo chân bọn họ so đo không khỏi cũng quá hẹp hòi.
- Đứng lên đi.
Lâm Lạc nhàn nhạt nói, tay phải ngăn lại, một cổ lực lượng nhu hòa nhưng không thể chống cự đã nâng Chu Phỉ Nhứ lên .
- Đa tạ Thần Vương đại nhân.
Chu Phỉ Nhứ dị thường cung kính, bây giờ Thượng Thiên Thần của Băng Linh Quốc đều là trên đầu không ai bảo bọc, gặp phải Thần Vương cái nào không cẩn thận, nếu bị người làm thịt kia sẽ oan bao nhiêu?
Thượng Thiên Thần quả thật cao cao tại thượng, nhưng cũng là tương đối, người nào lại cam tâm mấy trăm ức năm khổ tu hóa thành hoa trong nước!
- Đại nhân, xin mời !
Chu Phỉ Nhứ cũng sẽ không cho là Lâm Lạc muốn tới đây liếc nhìn nàng một cái, để tỏ uy phong, vội vàng mời Lâm Lạc vào trong phủ .
Lâm Lạc cầm bàn tay nhỏ bé của Sư Ánh Tuyết, gương mặt tiểu nha đầu kia tinh sảo dưới điều kiện tiên quyết không có bộc lộ ra bản chất ác ma, là tuyệt đối người gặp người yêu, một đường đi tới để cho tất cả mọi người sinh lòng yêu mến.
Đi tới phòng khách ngồi xuống, Chu Phỉ Nhứ để cho người đưa lên trà thơm, kính cẩn nghe Lâm Lạc chỉ thị. Mặc dù nói Thượng Thiên Thần thân phận tôn quý, ngay cả Thần Vương cũng sẽ khách khí, nhưng đó là Thần Vương đối với Thượng Thiên Thần bổn quốc, đối mặt một Thần Vương không biết, nàng tự nhiên chỉ có đem tư thái bỏ vào thấp nhất .
Lâm Lạc cười nhạt nói.
- Ta cố ý thành lập một Thần Quốc !
Những lời này xuất khẩu, Chu Phỉ Nhứ chẳng những thở phào nhẹ nhỏm , thậm chí còn hiện lên một tâm tình vui sướng .