- Thiên hạ tám chi bổn nguyên, đối ứng lấy tám kiện Chí Tôn thần khí, bát đại Chí Tôn Thần Hoàng, làm sao có thể xuất hiện đệ cửu đạo bổn nguyên!
Liễu Bán Yên trong khoảng thời gian ngắn hoàn toàn không cách nào tiếp nhận việc này.
Thiên hạ Bát Pháp, đây là sự thật cả Thần giới công nhận!
- Oa, cái kia có phải ngày sau đại phôi đản ngươi sẽ trở thành Thần Hoàng thứ chín không!
Con mắt Sư Ánh Tuyết lóe sáng:
- Trách không được ngươi có thể đối phó bản Ma Vương, nguyên lai ngươi cũng là Thần Hoàng!
- Đại phôi đản, bản Ma Vương có phải nên đổi giọng gọi ngươi là đại Thần Hoàng bại hoại hay không?
- Được, muốn gọi như thế nào thì gọi như thế đó, ta chính là ta!
Lâm Lạc vừa cười vừa nói.
- Dưới đời này rõ ràng còn có đệ cửu đạo bổn nguyên pháp tắc... Không được, ta phải lập tức nói cho sư phụ!
Liễu Bán Yên nói xong liền đứng dậy.
- Đợi một chút!
Lâm Lạc vội vàng một tay nắm lấy cổ tay nàng.
- Ngươi muốn làm cái gì?
Liễu Bán Yên lại lấy ánh mắt trừng Lâm Lạc.
Như thế nào nữ nhân này ưa thích trừng người nhỉ!
Lâm Lạc lắc đầu, nói:
- Ta không thể bốc lên phong hiểm lớn như vậy!
- Ngươi cho rằng sư phụ ta sẽ ham Chí Tôn thần khí của ngươi?
Thanh âm của Liễu Bán Yên bỗng nhiên cao lên, cũng toát ra phẫn nộ rất mãnh liệt. Trong lòng nàng, sư phụ nàng tự nhiên là tồn tại vĩ đại nhất, há có thể có tiếng xấu! như thế
- Không, chỉ là suy nghĩ cho mạng nhỏ của ta!
Lâm Lạc chỉ vào một chân đứt chân cuối cùng của Tử đỉnh nói:
- Ta lúc ban đầu đạt được cái Tử đỉnh này, phía trên chỉ có ba chân, thân đỉnh cũng nghiền nát! Ngươi nên biết, đây là Chí Tôn thần khí, có thể phá hư nó, vậy là dạng tồn tại gì?
Hí!
Liễu Bán Yên không khỏi cả kinh, cái miệng nhỏ nhắn mạnh mẽ hé mở, bộ dáng kia không khỏi để cho Lâm Lạc có loại tưởng tượng tà ác, có một loại xúc động muốn hôn đi lên.
- Ta không thể bốc lên nguy hiểm này!
Lâm Lạc một lần nữa nhắc lại nói:
- Có lẽ sư phụ ngươi không phải người nổ nát Tử đỉnh năm đó, nhưng thiên hạ có năng lực làm được điểm ấy, chỉ có bảy đại Chí Tôn còn sống, bí mật, vĩnh viễn là người biết rõ càng ít càng an toàn!
-Vậy tại sao ngươi nói cho ta biết?
Liễu Bán Yên tỉnh táo lại, đôi mắt đẹp nháy cũng không nháy nhìn xem Lâm Lạc.
- Chúng ta là bằng hữu!
Lâm Lạc chăm chú nói ra.
- Ôi sư tỷ, ngươi như thế nào đần như vậy, đại phôi đản rõ ràng là thích ngươi mà! Chỉ cần ngươi gả cho hắn, bí mật của hắn bị ngươi biết lại có thể thế nào?
Sư Ánh Tuyết rất giảng nghĩa khí làm thuyết khách cho Lâm Lạc.
Khuôn mặt của Liễu Bán Yên không khỏi đỏ lên, tuy trước kia Lâm Lạc đánh bại Hắc y nhân, lui Tinh Không Lưu, cường thế ở trong lòng nàng lưu lại dấu vết thật sâu, nhưng nói đến như vậy ái mộ đối với Lâm Lạc là kém xa.
Da mặt của Lâm Lạc rất dày, lén lút đối với Sư Ánh Tuyết dơ ngón tay cái, trên mặt hợp thời lộ ra một vẻ ái mộ, trong mắt có thâm tình. Tuy hắn cũng xa xa chưa nói tới chung tình đối với Liễu Bán Yên, nhưng vì Lâm gia từ trên xuống dưới nhiều miệng ăn như vậy, đã sinh ra, vẫn còn trong bụng, tương lai mới có thể ở trong bụng, hắn nhất định phải lưu Liễu Bán Yên lại.
Dù Liễu Bán Yên là Cửu Tinh Thần Vương, tâm tính tu dưỡng đã đạt tới trời sụp đổ ở trước mắt cũng sẽ không nháy mi, nhưng giờ phút này lại như thiếu nữ thế gian, khuôn mặt xoát thoáng một phát trở nên đỏ bừng, mạnh mẽ bỏ qua Lâm Lạc, một bộ bị dọa đến không nhẹ.
- Hắc hắc!
Lâm Lạc không khỏi bật cười, cái phong tình thẹn thùng vô hạn này để cho hắn cũng có chút tim đập thình thịch.
- Hắc hắc hắc!
Sư Ánh Tuyết ôm tay ở trước ngực, đồng dạng cười xấu.
- Ngươi cười cái gì?
Lâm Lạc xoa xoa cái đầu nhỏ của nàng.
- Oa nha nha, đại phôi đản ngươi còn dám đụng tóc bản Ma Vương, bản Ma Vương muốn liều mạng với ngươi!
Sư Ánh Tuyết bất mãn kháng nghị nói.
...
Vài ngày sau, Liễu Bán Yên đều là tránh không có gặp Lâm Lạc, nhưng cũng không có ly khai Dưỡng tâm hũ, tựa hồ cam chịu cách làm của Lâm Lạc, tạm thời là sẽ không đem bí mật Tử đỉnh nói cho sư phụ nàng biết.
Nàng biến hóa, Nguyệt Nguyệt nhìn ở trong mắt.
Vốn là nha, nam nữ thiên hạ tình tình yêu yêu quản nàng chuyện gì. Nhưng Liễu Bán Yên lại không giống, chính là oan gia đối đầu của nàng, phàm là đồ vật Liễu Bán Yên ưa thích, nàng đều muốn tham gia một cước!
Huống hồ Lâm Lạc cũng có cái làm cho nàng tim đập thình thịch!
Đương nhiên, nếu không có Liễu Bán Yên quan hệ, nàng nhiều lắm là đối với Lâm Lạc hiếu kỳ, tuyệt đối sẽ không chủ động hướng hắn triển khai truy cầu, nhưng vì phá hư "tình cảm lưu luyến" của Liễu Bán Yên, nàng bất chấp!
Sau khi cua về, lại bỏ Lâm Lạc! Chẳng lẽ Liễu Bán Yên còn không biết xấu hổ "dùng" "thứ đồ vật" nàng vứt bỏ sao?
Đương nhiên Cửu Tinh Thần Vương tự nhiên có ngạo khí của Cửu Tinh Thần Vương, nàng chắc chắn sẽ không chủ động quấn lại, mà là thỉnh thoảng ở trước mặt Lâm Lạc triển lộ phong tình mê người thoáng một phát, lấy nàng tuyệt mỹ, hơn nữa dáng người gợi cảm như ma quỷ, đây quả thật cũng mang đến phức tạp rất lớn cho Lâm Lạc, thậm chí còn sinh ra ý nghĩ cứng rắn đoạt lấy nàng, lột hết quần áo hung hăng "khi dễ" một phen.
Thế giới này không thiếu mỹ nữ, lại càng không thiếu vưu vật, sinh ra chính là muốn làm cho nam nhân tâm ngứa!
- Đại phôi đản, bây giờ chúng ta đi đâu?
Sư Ánh Tuyết thư thư phục phục nằm ở trong ngực Hư Hải Quỳnh, ở trong Dưỡng tâm hũ, trừ Nguyệt Nguyệt, Thạch Nguyệt Nha cùng Lâm Lạc ra, ai không đem nàng trở thành bảo bối?
- Ta cũng không biết, tùy tiện đi một chút a, tổng có chuyện có thể làm!
Lâm Lạc thuận miệng nói ra.
- Ta đây ngược lại biết rõ nên đi đâu!
Liễu Bán Yên đột nhiên nói ra.
Lâm Lạc không khỏi đối với nàng mỉm cười nhìn lại, nữ nhân này trải qua mấy ngày nay lòe lòe trốn trốn, rốt cục chịu đi ra gặp người. Hắn nói:
- Ah, là sao?
- Ngươi cũng đã biết bát đại Chí Tôn thần khí cũng không phải lăng không sinh ra?
Nhưng Liễu Bán Yên không đáp hỏi lại.
Lâm Lạc sững sờ nói:
- Chẳng lẽ địa phương chúng ta muốn đi là địa phương Chí Tôn thần khí sinh ra đời?
- Sách, đại phôi đản không tính đần!
Sư Ánh Tuyết vỗ bàn tay nhỏ bé nói ra.
- Cái kia đến tột cùng là tồn tại như thế nào?
Lâm Lạc tự nhiên hiếu kỳ, chỗ có thần khí đều là Thiên Địa bao hàm dưỡng dục, bất đồng ở chỗ thần khí cấp thấp có thể có ngoại lực giao thiệp, nhưng thần khí càng là đẳng cấp cao lại càng thuần túy.
Ví dụ như Sơ thần khí, có thể đem thần liệu vùi sâu vào địa phương có pháp tắc chi lực nồng đậm, qua ức năm, thậm chí vài tỷ năm, chỉ cần thần liệu có thể thừa nhận được pháp tắc chi lực ăn mòn, như vậy dĩ nhiên là có thể thành thần khí.
Nhưng từ Thiên Thần khí hướng lên, thần khí hình thành cơ bản không phải sức người có thể nhúng tay.