Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 211: Cốc phi tuyền



Hơn nữa trên người người này dị bảo vô số, mọi người ở dưới trướng Thiên Minh là tu vi tiến cảnh rất nhanh chóng, cũng khiến Thiên Minh càng ngày càng lớn mạnh, thế lực vượt xa tùy ý một phong nào, ngay cả Tông chủ cùng Thái Thượng Trưởng lão cũng không có biện pháp cầm hắn, có cấm khí có thể diệt sát Thông Minh Cảnh là cường giả tuyệt thế!

Không ngờ Tề Thiên cho phép cách làm bá đạo vô lý này của Cốc Phi Tuyền, từ đó có thể thấy được người này được Tề Thiên coi trọng cỡ nào! Vì một đệ tử Tiên Thiên Cảnh, muốn cùng Tề Thiên và Thiên Minh là địch đến tột cùng có đáng giá hay không?

Nam Cung Lãng không khỏi lâm vào trong trầm ngâm.

- Nam Cung Lãng, Tề thiếu nói, sẽ dành cho Liệt Dương Phong bồi thường nhất định!

Cốc Phi Tuyền cũng không có quá cưỡng bức, mà là ném ra ngoài một chỗ tốt hư vô mờ mịt.

Nam Cung Lãng cũng chỉ là muốn một bậc thang hạ đài mà thôi, lúc này hừ một tiếng, thần tình trên mặt lạnh lùng, nhưng lại ly khai bên người Lâm Lạc, hiển nhiên là muốn vứt bỏ hắn.

Trong nội tâm Lâm Lạc một hồi cười lạnh!

Ở trong nội tâm Nam Cung Lãng, hắn chỉ là một tiểu tử không có ý nghĩa, có thể tùy ý bỏ qua! Đây chính là cách làm của cao tầng bên trong Phong đối với đệ tử sao? Làm cho người ta cười chê!

Mà cái gọi là quy định đệ tử trong tông không thể tự giết lẫn nhau quả thực chính là chó má, chỉ cần thực lực đủ cường, có thể tùy ý chà đạp quy tắc!

Đã như vậy, hắn liền oanh oanh liệt liệt đại náo một hồi!

- Lâm Lạc, đi chết đi!

Cốc Phi Tuyền lại lần nữa đánh ra một chưởng, thanh sắc đại thủ hướng Lâm Lạc phất tới, lúc này Nam Cung Lãng tuyệt đối sẽ không xuất thủ nữa!

Bùm!

Đại thủ đập rơi, giương lên vô số tro bụi, đá vụn kích bay, bao phủ cả sân.

- Thiên Minh thế thật mạnh, Cốc Phi Tuyền này rõ ràng có thể ở trước mặt Nam Cung Trưởng lão giết người!

- Ta muốn gia nhập Thiên Minh!

- Ta cũng muốn gia nhập Thiên Minh, ta không muốn ngày nào đó đắc tội người Thiên Minh sẽ bị người một chưởng chụp chết như vậy!

- Đáng thương tiểu tử kia, cứ như vậy ném tánh mạng!

- Đáng đời, ai bảo hắn không có biết nhìn người!

Tro bụi chậm rãi giảm đi, hiện ra một thân ảnh ngạo nhiên đứng thẳng, bất khuất mà đứng!

Đúng là Lâm Lạc!

Hí!

Chung quanh đệ tử Liệt Dương Phong đều hút một hơi lương khí!

Vừa rồi chính là một kích của Minh Dương Cảnh cường giả a! Cho dù Cốc Phi Tuyền chỉ là vừa đột phá, lực lượng còn chưa đủ ổn định, nhưng mà vượt xa Niết Âm Đại Viên Mãn Cảnh, một chưởng vỗ xuống khả năng đánh không chết võ giả Niết Âm Đại Viên Mãn, nhưng đối với võ giả dưới Niết Âm Đại Viên Mãn tuyệt đối là một kích giết chết!

Chẳng lẽ trên người Lâm Lạc có bảo vật nghịch thiên gì?

Không ai tin tưởng Lâm Lạc còn trẻ như vậy có thể đạt tới Niết Âm Đại Viên Mãn, cốt linh là không cách nào làm giả, mười chín tuổi Niết Âm Đại Viên Mãn Cảnh? Nói đùa gì vậy, dù là Tề Thiên lúc trước cũng không có khoa trương như vậy!

Nhưng Cốc Phi Tuyền lại cười lạnh:

- Nguyên lai ngươi giấu được sâu như vậy! Như vậy xem ra, ca ca ta tám chín phần mười là bị ngươi giết!

Lâm Lạc hiện ra một bộ không kiên nhẫn nói:

- Ngươi muốn tìm chết, ta liền thành toàn ngươi!

- Khẩu khí thật lớn!

Cốc Phi Tuyền hừ lạnh, vừa rồi một chưởng kia hắn chỉ dùng một thành chi lực, đối phó một võ giả Tiên Thiên Cảnh, hắn tự nhiên không cần phải toàn lực ra tay, một thành chi lực đều đủ để trấn giết võ giả Niết Âm Đại Thừa Cảnh! Nên hắn chỉ cho rằng Lâm Lạc đạt đến Niết Âm Đại Viên Mãn Cảnh mà thôi!

Về phần Minh Dương Cảnh? Cũng phải cần võ giả hiểu ra âm dương chi lực, nếu không phải hắn lần này chiếm được Chân Âm Đan, chỉ sợ qua ba mươi năm nữa mới có đột phá! Mà Lâm Lạc hiển nhiên không nằm trong hàng ngũ được đến Chân Âm Đan lần này, đối phương muốn bằng lực tự thân đạt tới Minh Dương Cảnh căn bản là chuyện không thể nào!

Lĩnh ngộ cảnh giới, đây cũng không phải là chỉ dựa vào khổ tu có thể đạt tới, không có loại linh dược như Chân Âm Đan mà nói, vậy cũng chỉ có thể dựa vào thời gian dài dòng buồn chán!

Trên mặt Cốc Phi Tuyền hiện lên một tia tiếu dung tàn khốc, gạt bỏ một võ giả Tiên Thiên hoặc là Thanh Huyền Cảnh, đối với hắn mà nói cùng giết chết một con kiến đồng dạng, không có chút cảm giác nào thành tựu đáng nói!

Mà một Niết Âm Đại Viên Mãn Cảnh cao thủ thì bất đồng, bởi vì hai ngày trước hắn đã ở cảnh giới này bồi hồi suốt bảy năm!

- Đi chết đi!

Hắn hưng phấn mà rít gào một tiếng, lại lần nữa đẩy ra một chưởng!

Bùm!

Lâm Lạc nâng quyền đánh trả, diễn hóa thành một chiến quyền phá thiên, đón nhận thanh sắc đại thủ của Cốc Phi Tuyền!

Quyền chưởng tấn công, một đạo lực lượng khủng bố dao động lập tức hướng bốn phương tám hướng bức bắn đi, hai đại Minh Dương Cảnh cao thủ giao chiến, cho dù dư ba chiến đấu cũng không phải Thanh Huyền, Tiên Thiên Cảnh võ giả có thể thừa nhận, đều lui về phía sau, thoát bị vạ lây.

Lâm Lạc cùng Cốc Phi Tuyền đều chắp tay đứng ở tại chỗ, song phương đều lộ ra chiến ý hừng hực.

Bởi vì một kích vừa rồi kia không có quá nhiều tro bụi, tất cả mọi người là thấy rất rõ ràng, Lâm Lạc rõ ràng là một quyền xua nát công kích của Cốc Phi Tuyền, thể hiện ra tu vi không kém đối phương chút nào!

Minh Dương Cảnh!

Người tuổi trẻ thật đáng sợ, cho dù Tề Thiên ở tuổi này cũng không có thể đạt tới tu vi khủng bố như thế a!

Nam Cung Lãng lại hối hận đến muốn khóc !

Hắn đã từng có cơ hội thu Lâm Lạc làm chân truyền đệ tử, danh phận thầy trò của hai người chính là dài đằng đẵng vĩnh viễn định xuống! Cho dù sau này Lâm Lạc trở thành Thích Biến Cảnh cường giả, trừ khi hắn không quan tâm thiên cổ bêu danh, bằng không nhìn thấy hắn còn phải cung kính kêu một tiếng sư phụ!

Hắn có tự mình hiểu lấy, đời này khả năng tới Giác Vi Cảnh chính là cực hạn của hắn, nhưng nếu có thể có được một đồ đệ Địa Nguyên, Thiên Hợp thậm chí Thích Biến Cảnh, trên mặt hắn sẽ có nhiều quang a!

Nhưng mà một đồ đệ yêu nghiệt có khả năng so sánh với Tề Thiên càng thêm khủng bố lại bị hắn bỏ lỡ! Chẳng những bỏ lỡ, còn kém không nhiều lắm là một tay bán Lâm Lạc đi, quan hệ đã rất cương, rốt cuộc không cách nào vãn hồi!

Suy bụng ta ra bụng người, ai vì một người bình thường không thân mà nhảy vào hố lửa? Cho dù Nam Cung Lãng tự nhận là cân nhắc đến "đại cục" !

- Da trâu thổi phá thiên, thực lực lại chỉ thường thôi!

Lâm Lạc thập phần khinh thường nói.

Cốc Phi Tuyền giận tím mặt, càng là thiên tài lại càng dễ dàng tự phụ, rất không xảo hắn chính là một người như vậy, sao có thể chịu được Lâm Lạc khinh miệt như thế, lúc này quát lên một tiếng lớn, hướng Lâm Lạc dốc sức mà đi, triển khai cận thân vật lộn.

Sau khi đạt tới Tiên Thiên Cảnh, võ giả quý trọng thân phận, đơn giản sẽ không cùng người ngang cảnh giới liều mạng, tất cả mọi người là hư không đánh ra vài cái, xem chừng thực lực kém không nhiều lắm, vậy thì vỗ vỗ mông đều tự xoay người rời đi.

Cái vật lộn này, thì phải là ý tứ muốn liều mạng, là động chân hỏa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.