Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 520: Chiến Lạc Thủy chư cường (1)



Lại có thể xuất động uy thế lớn như thế, có thể thấy được đã xem trọng Lâm Lạc thế nào!

Trong đế đô không có việc gì là việc nhỏ, chuyện xảy ra trong tướng phủ lập tức truyền khắp Phương Hương thành, Lâu gia lão tổ lập tức gọi Lâu Nguyệt Vũ đến hỏi chuyện, biết được Lâm Lạc đã trở thành Linh cảnh cường giả, nhất thời kinh hãi, vội vàng thương nghị cùng tam đại gia tộc khác, xuất động năm Linh cảnh cường giả đến vây sát Lâm Lạc.

Trong cuộc chiến Việt Tú thành, các đại lão Lạc Thủy quốc đối với sự yêu nghiệt của Lâm Lạc đã tràn ngập sát ý, nhưng vì lúc ấy không có cơ hội, càng không khả năng phái ra cao thủ trà trộn vào Càn Nguyên quốc tiến hành ám sát, nhưng hiện tại Lâm Lạc đã tự chạy tới cửa, vậy tuyệt không đạo lý buông tha!

Quả nhiên đúng như lời đồn đãi, khả năng là vị thiên tài kiệt xuất nhất từ trước tới nay luôn háo sắc thành tánh, lại có thể liệp diễm chạy tới tận Lạc Thủy quốc, thật không biết nên nói là hắn muốn chết hay là sắc đảm bao thiên!

Nhưng người như vậy lại có thể trở thành cường giả Linh cảnh, còn vô cùng trẻ tuổi, thật làm vô số võ giả thậm chí đều muốn đi tự sát!

Năm người này đến từ tứ đại gia tộc Hoa, Tiếu, Lâu, Trần, trong đó Tiếu gia xuất động hai người, đều dùng ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm Lâm Lạc. Tuy rằng sau khi bọn hắn ra tay ở bên ngoài địa phương linh khí quá loãng hiện tại chờ thêm trăm năm chưa chắc được khôi phục hoàn toàn, nhưng vì cần thu dọn một thiên tài tiềm lực vô hạn như thế vẫn là đáng giá!

Nếu không lấy năng lực nghịch thiên của Lâm Lạc không biết khi nào sẽ bước tới nhị bộ linh giả! Đến lúc này kẻ này sẽ càng thêm to gan lớn mật, chứng kiến nữ nhân xinh đẹp liền nhào lên đi!

Lạc Thủy quốc đúng thật là nhiều tai nạn, mới toát ra một Thiên Thi Tông, hiện tại lại xuất hiện thêm Lâm Lạc, vì sao phiền toái đều gom tới cùng nhau!

Đối mặt năm Linh cảnh cường giả vây quanh, Lâm Lạc chỉ nhàn nhạt cười, nói:

- Vài vị là đến mời khách từ phương xa đến dùng cơm tẩy trần sao? Không cần thiết đâu, ta chỉ ở lại một ngày nơi này là phải về!

Tiếu gia lão tổ oán hận Lâm Lạc nhiều nhất, lúc trước Tiếu Nguyên bị tổn thất nặng dưới tay Lâm Lạc, do đó làm ảnh hưởng tín niệm, vì vậy không thể đột phá Thích Biến cảnh trong U Ám sâm lâm lần này!

Hắn muốn đánh chết Lâm Lạc hơn bất kỳ kẻ nào, cũng chính vì vậy nên Tiếu gia xuất động tới hai Linh cảnh cường giả!

Lạnh lùng nhìn Lâm Lạc, Tiếu gia lão tổ hừ nói:

- Đến đây còn muốn trở về sao?

Lâm Lạc cười ha ha:

- Bằng mấy người các ngươi chỉ sợ còn chưa ngăn cản được!

Năm lão tổ đều nổi giận, tiểu tử này chẳng lẽ tự cho mình là nhị bộ linh giả, khẩu khí lớn như vậy?

- Tiểu tử, họa là từ miệng mà ra, nhớ kỹ!

- Đời này đã không còn cơ hội hấp thu kinh nghiệm, kiếp sau đừng nên càn rỡ!

Năm người lên tiếng trách mắng, cả đám người đều mở lĩnh vực, bọn họ tự nhiên sẽ không tham vọng Lâm Lạc bó tay chịu trói, vừa lên lập tức toàn lực ứng phó, đem chiến lực cực mạnh hiển lộ đi ra.

Lâm Lạc phất phất tay, nhìn Trữ Kiều Nguyệt nói:

- Đi vào phòng chờ ta, đợi ta đuổi đi năm đầu ruồi bọ đáng ghét này, tiếp tục cùng nàng đi tế tổ!

Tuy rằng Trữ Kiều Nguyệt không biết đối phương cường đại bao nhiêu, nhưng nàng cũng không phải kẻ đần, đối phương dám giết tới cửa tự nhiên đã có nắm chắc giết chết Lâm Lạc. Mà ở trong lòng của nàng tuy Lâm Lạc là đại hỗn đản, nhưng người này vẫn là nam nhân của nàng, nàng tự nhiên không hi vọng Lâm Lạc bị giết chết.

- Không có việc gì, ta cam đoan!

Lâm Lạc mỉm cười.

Trữ Kiều Nguyệt nửa tin nửa ngờ, nhưng vẫn nghe lời đi vào trong khách sạn, trong lòng nàng cũng không hề có ý phản kháng, càng thói quen với sự cường thế của hắn.

Lâm Lạc lạnh lùng hừ một tiếng nói:

- Các ngươi ai dám đối với nàng ra tay, Lâm Lạc này thề toàn lực phá vây, sau đó nhìn thấy bất kỳ người nào của tứ gia tộc thì giết một người, thẳng tới khi nào chỉ còn thừa lại mấy lão ô quy các ngươi!

Năm người vừa nghe liền nổi giận, nhưng lời của Lâm Lạc cũng là sự thật. Nếu một cường giả Linh cảnh hạ quyết tâm bỏ chạy, tuyệt đối có thể làm được! Muốn đem Lâm Lạc tuyệt đối vây chết, chỉ năm người vẫn chưa được, ít nhất phải mười thậm chí là hai mươi người.

Nhưng điều này cũng đã phản ánh Lâm Lạc háo sắc bao nhiêu, nữ nhân chính là nhược điểm lớn nhất của hắn!

Lâu gia lão tổ vung tay nói:

- Lão phu khinh thường ra tay với một nữ lưu yếu đuối!

- Vậy thì tốt nhất, nếu không ta nhất định cho các ngươi biết cái gì gọi là hối hận!

- Hãy bớt nói nhảm đi, tiến lên một trận chiến!

Hưu hưu hưu!

Năm lão tổ dùng xu thế như thiên nữ tán hoa tách ra, bay lên trời cao. Vẫn dùng xu thế hình thành vây kín, chỉ sợ Lâm Lạc sẽ bỏ lại Trữ Kiều Nguyệt một mình chạy trốn.

Lâm Lạc mỉm cười, thân hình cũng dựng lên bay lên không.

Thực sự là Linh cảnh!

Vài dặm bên ngoài, Lâu Nguyệt Vũ đứng trên một tòa tháp cao, nhìn vẻ phong thần tuấn lãng của Lâm Lạc, trong lòng vô cùng rung động! Suy đoán Lâm Lạc là Linh cảnh cường giả thì là một chuyện, nhưng tận mắt nhìn thấy lại là một chuyện khác!

Nhưng Trữ Kiều Nguyệt có thể làm một gã Linh cảnh cường giả ra tay cướp đoạt về, rốt cục lại có mị lực như thế nào?

Lâu Nguyệt Vũ không khỏi kỳ quái, luận tài sắc nàng tuyệt đối vượt hơn Trữ Kiều Nguyệt một bậc, luận khí chất nàng đẹp đẽ cao quý, như thiên tiên hạ phàm, Trữ Kiều Nguyệt không cách nào so sánh, vì sao Lâm Lạc trúng ý Trữ Kiều Nguyệt mà không phải là nàng?

Không phải, Lâm Lạc không phải luôn trêu chọc nàng hay sao, ban đầu nàng chỉ cho rằng hắn trêu đùa mà thôi, chẳng lẽ lại là thật sự?

Bị một tên côn đồ trêu chọc đó là nhục nhã, là sỉ nhục, nhưng nếu đổi lại là một Linh cảnh cường giả, vậy không gọi là trêu chọc, mà là giống như một vị hoàng đế, có thể xem là sủng ái!

Trong lòng Lâu Nguyệt Vũ không khỏi nhảy mạnh, nếu Lâm Lạc thật sự cường thế muốn bắt nàng hoàn thành ý nguyện, rốt cục nàng có theo hắn hay không?



Không nhắc tới Lâu Nguyệt Vũ đang suy nghĩ miên man, trên bầu trời sáu Linh cảnh cường giả đã bắt đầu lâm vào căng thẳng.

- Lâm Lạc, lão phu thừa nhận ngươi là ngút trời kỳ tài, vốn là mấy vạn năm ít thấy, nhưng hôm nay sẽ là ngày tận thế của ngươi!

Hoa gia lão tổ là người thứ nhất ra tay, lĩnh vực của hắn là một mảnh sa mạc, cát vàng cuốn động, bao phủ trời đất.

Lâm Lạc cười ha ha, những người này còn chưa biết hắn có lá bài tẩy đã dám la hét đòi lấy tính mạng của hắn, nếu không cho bọn họ một chút giáo huấn, bọn họ sẽ ghi nhớ không lâu!

Tâm niệm của hắn vừa động, thiểm điện lĩnh vực đã triển khai, một mảnh lôi điện chợt hiện.

Hai lĩnh vực nhất thời xảy ra va chạm kịch liệt!

Cho dù hiện tại bọn họ đang ở trên ngàn trượng cao, nhưng lực trùng kích khi va chạm vẫn làm người trong Phương Hương thành cảm thấy được bầu trời như nổ lên pháo hoa rực rỡ, còn có từng đạo không khí chấn động mãnh liệt, nếu không phải Phương Hương thành có trận pháp bảo hộ, chỉ nhìn sóng xung kích đủ làm một nửa phòng ốc trong thành sụp đổ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.