Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 541: Độc chướng hiển uy



Lôi Đình thú ở sau lưng rống to một tiếng, sáu chân tung bay trên không trung gia tốc tới gần.

Mắt thấy rừng rậm trước mặt, Lâm Lạc tế ra Tử Đỉnh biến thành trăm trượng, tử khí tuôn tràn, quát:

- Đều lại đây!

Mọi người nào dám chần chờ, vội vàng vọt vào phạm vi bao phủ của tử khí. Bọn họ tự nhiên có thể đoán được Lâm Lạc có thể tự do ra vào U Ám sâm lâm nhất định có quan hệ tới Tử Đỉnh kia, nhưng bảo vật này không biết là thuộc trình tự nào của “khí”, trước kia khi Lâm Lạc đạt tới Tiên Thiên thập cảnh từng dùng qua, nhưng sau khi đạt tới Linh cảnh không ngờ vẫn đầy đủ uy lực!

Phải biết rằng cho dù là cường giả Thích Biến cảnh cũng khó có khả năng sử dụng được linh khí, thậm chí đến gần cũng không được, sẽ bị linh khí trực tiếp oanh giết! Trước kia Lâm Lạc có thể sử dụng Tử Đỉnh, nói rõ đây chính là pháp bảo, nhưng loại pháp bảo nào có thể chống cự được độc chướng của U Ám sâm lâm, bọn họ nghĩ đến đau đầu cũng không thể nghĩ ra!

Tử Đỉnh có thể chống độc chướng, ý nghĩa chỉ cần đạt tới Thích Biến cảnh, hình thành hư vực, bất luận kẻ nào tùy thời đều có thể tiến vào rừng rậm đột phá Linh cảnh! Mà cường giả Linh cảnh càng có thể tùy thời bổ sung lực lượng, thậm chí tăng tiến tu vi, đây quả thật còn quý giá hơn cả linh khí!

Nếu không phải mặt sau còn có Lôi Đình thú uy hiếp quá lớn, bọn hắn đều có ý niệm muốn ra tay cướp đoạt.

Tuy rằng Tử Đỉnh có thể khuếch trương tới ngàn dặm, nhưng đây chẳng qua là lớn hay nhỏ, tử khí có thể phòng ngự hữu hiệu cũng chỉ có trăm trượng! Nhưng bọn họ cũng chỉ có ba mươi người, trăm trượng không gian đã là đầy đủ.

Lui nhập vào trong U Ám sâm lầm, độc chướng lập tức từ khắp bốn phương tám hướng bao vây tới, hướng mọi người xâm lấn. Nếu không phải Lâm Lạc đang ở trong Tử Đỉnh, những lão tổ kia thậm chí còn hoài nghi hắn nhân cơ hội muốn bắt hết bọn họ, những khủng bố trong dĩ vãng làm trong lòng họ phát lạnh, nếu như Tử Đỉnh không có hiệu quả, vậy toàn bộ mọi người đều phải chết ở chỗ này!

Cũng may lo lắng của bọn họ tuyệt đối dư thừa, tử khí lưu chuyển bên trong, độc chướng lập tức bắn trở về, đừng mong tiến đến gần người!

Quả nhiên thần kỳ!

Trong lòng các lão tổ lập tức phấn khởi.

- Ngao…

Lôi Đình thú ở phía xa điên cuồng hét lên, giống như phát điên, vọt vào bên trong rừng rậm.

U Ám sâm lâm có lực áp chế cường đại đối với võ giả, mọi người đều bị bức bách hạ xuống đất, chỉ có thể đi bộ, cho dù là tam bộ mãnh thú kia cũng không ngoại lệ, ngay lập tức liền bị lực lượng quỷ dị của rừng rậm không chút khoan nhượng kéo xuống.

Độc chướng lập tức hướng đầu mãnh thú khủng bố cuốn tới.

Lôi Đình thú tựa hồ ý thức được độc chướng đáng sợ, lại bất chấp tiếp tục đuổi giết đám người Lâm Lạc, muốn chạy ra khỏi rừng!

Lâm Lạc đã dự đoán được như thế, độc chướng đáng sợ như vậy, không biết thì coi như xong, nếu đã biết rõ độc chướng đáng sợ còn lưu luyến bên trong, Lôi Đình thú chẳng phải là rất choáng váng?

Khi Lôi Đình thú từ trên không trung bị kéo xuống đất, mọi người đã quay trở ra phương hướng lối thoát khỏi rừng, như vậy Lôi Đình thú nếu muốn thoát ra trước hết phải xông qua phong tỏa của bọn họ.

Tuy rằng độc chướng lợi hại nhưng cường giả Linh cảnh vẫn có được lực chống cự một ít thời gian, cũng không đến nỗi trí mạng trong nháy mắt. Nhất là loại siêu cấp tồn tại cấp bậc như Lôi Đình thú, nó đem lĩnh vực thiểm điện co rút lại gần một trượng, trong khoảnh khắc có thể chống cự độc chướng ăn mòn.

Nhưng cho dù là tam bộ linh giả cũng chỉ có thể chống đỡ được một lát, chỉ cần Lâm Lạc bọn họ lôi kéo dây dưa được thời gian nhất định, Lôi Đình thú tất nhiên sẽ bị độc chướng ăn mòn oanh giết!

Cơ hội chỉ có lần này, Lôi Đình thú đã nếm qua đau khổ, ngày sau tuyệt đối sẽ xem U Ám sâm lâm làm cấm địa, sẽ không tiếp tục bước vào nơi đây. Mà nhóm người Lâm Lạc có thể ở lại nơi này tu luyện, đột phá tới nhị bộ tam bộ, nhưng cần phải có bao nhiêu năm?

Chờ đến khi bọn họ có đủ thực lực chống cự Lôi Đình thú, toàn bộ nhân loại trên đại lục đã sớm bị mãnh thú tàn sát không còn, chỉ còn vài người bọn họ còn sống thì có ý nghĩa gì?

Nhất định phải ngăn cản nó bỏ chạy!

Mọi người cùng nhau triển khai công kích, trong khoảnh khắc vô số lĩnh vực mở ra, hướng Lôi Đình thú oanh tới.

- Ngang…

Đầu mãnh thú phát ra tiếng gầm giận dữ, ở trong mắt nó những nhân loại võ giả bất quá chỉ là sinh vật mạnh hơn con kiến một chút mà thôi, là thực vật của nó! Mà thực vật lại dám dẫn dụ nó đi vào tuyệt địa, còn muốn vây chết nó, nhất thời khiến đầu mãnh thú viễn cổ giận dữ phát điên.

Tư tư tư!

Nó há mồm phun ra một thiểm điện cầu, hướng mọi người oanh kích tới.

Oanh!

Một trận vang rền, thiểm điện cầu oanh lên tử khí, nhất thời chấn động khiến tử khí ầm ầm vỡ vụn, dư kình thổi quét về hướng mọi người lần nữa.

- Mọi người liên thủ!

Tô Nghiễm Khai hét lớn một tiếng, nghênh tới trước, song chưởng lật ra, lĩnh vực hoàng kim thánh kiếm khai triển, vô số kim kiếm bay ra, chủ kiếm dài hơn trăm trượng hướng điện cầu vung chém tới.

Lúc này vận mệnh mọi người cùng một nhịp thở, ai cũng không dám tàng tư, toàn lực ứng phó.

Quả cầu thiểm điện đi qua, sắc mặt mọi người trắng bệch, thân hình run rẩy, có người liên tục hộc máu.

Đây đã được Tử Đỉnh đỡ bớt lực lượng công kích, lực lượng tam bộ thật quá cường đại!

Trong nháy mắt tử khí bị oanh vỡ, đại lượng độc chướng cũng nhân cơ hội dũng mãnh tiến vào, may mắn hóa giải xong một kích Tử Đỉnh lại buông rơi tử khí, mà mọi người vận chuyển lực lượng lĩnh vực, độc chướng có hạn cũng còn có thể hóa giải.

U Ám sâm lâm có trận pháp bảo hộ, tuy rằng lực lượng tràn đầy đủ đem phạm vi ngàn dặm san thành bình địa, nhưng ở trong này lại bị vô số cây cối hấp thu, chỉ làm lá cây rơi xuống đầy trời.

Lực ăn mòn của độc chướng cường đại đến kinh người, ngoại trừ thần vật như Tử Đỉnh, cho dù tam bộ lĩnh vực cũng không đủ ngăn cản! Chỉ một chút thời gian như thế lĩnh vực quanh thân Lôi Đình thú đã bị độc chướng ăn mòn một phần ba!

Khi độc chướng ăn mòn lĩnh vực hoàn toàn, chính là lúc Lôi Đình thú bị mất mạng!

Lôi Đình thú tuy là ấu thú, nhưng thân là thần thú há không cảm ứng được nguy cơ, nhất thời nóng nảy, sáu chân tung bay, bắt đầu va chạm đầy bạo lực, nhất định phải phá tan lực phòng ngự của nhóm người Lâm Lạc, nếu không nó sẽ chết trong địa phương quỷ quái này!

- Nhất định phải ngăn lại nó!

Mọi người hét lớn, đều lập tức triển khai lĩnh vực dùng phòng ngự của Tử Đỉnh làm trụ cột, cùng đầu mãnh thú khủng bố cường đại du đấu. Bọn họ căn bản không mong đợi có thể thương tổn được mãnh thú, chỉ muốn kéo dài thời gian là chiến thắng!

- Ngao…

Lôi Đình thú bắt đầu phát điên, lĩnh vực ngoài thân nó đã bị ăn mòn một nửa!

Tam bộ mãnh thú đã liều mạng cũng không phải là chuyện đùa giỡn, chẳng khác gì một đầu tê tê, toàn bộ thân hình hướng thẳng mọi người đụng tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.