Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 712: Ma tự (1)



Ads Nhưng cái này ngược lại khơi dậy hứng thú của Lâm Lạc, dùng Tử Đỉnh tương hộ, hắn nhìn lại, chỉ thấy hai chữ này như có thể ăn sâu tận xương tủy, để cho người ta vắt hết óc đi suy tưởng, suy tư, đem tinh lực toàn bộ hao phí lên.

Trách không được những người kia sẽ chết, bọn họ cũng không phải bị Ma tự trực tiếp giết chết, mà là vì đem toàn bộ tinh lực đi thăm dò ảo diệu của hai chữ này, cuối cùng tâm lực sống sờ sờ hao tổn chết!

Thật là lợi hại!

- Ô hay!

Đúng vào lúc này, Miêu gia Lão tổ đột nhiên hét lớn một tiếng, như trống chiều chuông sớm tuyên truyền giác ngộ, thoáng cái liền đánh thức toàn bộ đám đông!

Nhưng mà cho dù như thế, vẫn là có bảy người không còn khí tức, theo thứ tự là ba đầu bếp cùng bốn gã tộc nhân Miêu gia.

- Thật là lợi hại!

Miêu gia Lão tổ kêu lên một tiếng đau đớn, nếu không phải hắn kịp thời phản ứng, đoàn người bọn họ liền toàn bộ muốn vẫn lạc ở đây ! Hai chữ này ẩn chứa ma lực nào đó, để cho người ta vừa thấy đã nghĩ muốn tìm tòi nghiên cứu bí áo trong đó!

Mọi người lúc này mới phát hiện đám người ngã lăn, bên cạnh mỗi người không khỏi mồ hôi lạnh ứa ra, nếu không phải Miêu gia Lão tổ hét lớn một tiếng, bọn họ cũng sẽ lọt vào kết cục đồng dạng!

Nơi này quả nhiên không phải thiện địa, không gặp đao quang kiếm ảnh, nhưng lại giết người trong lúc vô hình, thật sự đáng sợ!

Ngược lại Miêu Thư Dao nhìn lướt qua Lâm Lạc, lộ ra một vẻ ngạc nhiên. Bởi vì bốn đầu bếp đã chết ba cái, hơn nữa ngay cả tộc nhân của bọn hắn cũng treo bốn cái, như thế nào người này có thể bình yên vô sự?

Bất quá mặc dù trong nội tâm nàng hoài nghi nhưng không có lộ đi ra, nói không chừng người này trời sinh ngu dại, căn bản không có nhìn thấy hai chữ trên mặt kia?

- Lão tổ, cuối cùng là chuyện gì xảy ra?

Có người run giọng hỏi.

Chết bảy người thì có bốn cái là tộc nhân của bọn hắn, mà lần này người đi ra đều là trụ cột vững vàng của gia tộc, liền cứ như vậy đần độn u mê chết ở đây, thật là làm cho người cảm thấy oan uổng.

- Hai chữ kia, là người có cấp độ tu vi vượt xa xa chúng ta viết, chứa đựng một loại lý giải đối với đạo của người nọ! Nếu tu vi tương tự hoặc là hơi thấp, nhất định có thể từ trong hai chữ này được đến lợi ích. Nhưng người cảnh giới quá thấp nhìn, lại sẽ sống sờ sờ vẫn lạc, một thân tinh huyết toàn bộ bị hao tổn không còn!

Miêu gia Lão tổ tận lực dùng lời đơn giản nói cho mọi người nghe hiểu.

- Lão tổ, ngài là bước thứ tám tuyệt thế cao thủ, như thế nào ngay cả ngài cũng thiếu chút nữa trầm mê?

Miêu gia Lão tổ nhăn mày lại, nhưng trong ánh mắt lại chớp động lên sắc thái kỳ dị nói:

- Cái này cũng không phải võ giả cấp bậc Linh cảnh có thể viết ra, tất nhiên cao hơn một tầng thứ!

Vừa nghe như vậy, tộc nhân Miêu gia ngay cả hô hấp cũng ngừng lại, có người rung giọng nói:

- Lão tổ, ý của ngài, chẳng lẽ đây là Thần linh gây nên!

- Không sai!

Miêu gia Lão tổ hai mắt lóe sáng.

- Chỉ có thần linh mới có thể có năng lực lớn như vậy, đây là Thần tự, há là phàm nhân có khả năng tiêu thụ?

Mọi người lập tức vừa kinh vừa sợ vừa vui! Đây là Thần linh chi mộ, tất nhiên nguy cơ trùng trùng, nhưng Thần linh lưu lại di vật tất nhiên là tuyệt thế chí bảo, nếu có thể bị Miêu gia bọn họ đoạt được, đừng nói xưng bá Tử Lâm Vực, dù là cả Đông Châu cũng phải phủ phục ở dưới chân Miêu gia bọn hắn!

Bọn họ phảng phất đều thấy được một ngày như vậy, đều mặt mày hớn hở, hưng phấn không hiểu.

Nhưng trong nội tâm Lâm Lạc lại cười to, cái này mà là Thần linh lưu chữ, rõ ràng chỉ là Tinh vực cường giả cao hơn một tầng thứ lưu lại! Đem so với Cấm Tự trên Tử Đỉnh, hai chữ này chỉ có thể coi là ếch ngồi đáy giếng!

Bất quá, nếu là phần mộ của Tinh vực cường giả, bảo vật trong đó cũng xác thực đáng giá chờ mong!

Nhưng hai chữ Âm Dương này lại làm Lâm Lạc nghĩ tới Âm Dương Thánh Giáo như chuột chạy qua đường ở Đông Châu. Giữa hai người này có thể có liên hệ gì hay không? Bất quá, võ đạo đã phân Ngũ hành, lại tu âm dương, thật cũng không nói nhất định liền cùng Âm Dương Thánh Giáo có quan hệ, chỉ có thể chờ xem .

- Chúng ta đi!

Nơi quỷ dị này, hai Ma tự tựa hồ thời khắc đều dụ hoặc lấy mọi người ngẩng đầu tương vọng, cái này càng là nhẫn nại lại càng là trong nội tâm ngứa ngáy, tựa hồ càng muốn ngẩng đầu lên nhìn một cái !

Bọn họ vội vàng quay đầu rời đi, ngược lại là có người còn nhớ tình đồng tộc, dùng không gian pháp khí thu tộc nhân chết đi vào, tính toán mang về an táng.

Phía trước đã có rất nhiều nhóm người đi tới, cách làm giống như hắn khẳng định cũng có, dùng cái này đến suy đoán mà nói, người bởi vì hai Ma tự này mà chết còn xa xa không chỉ biểu hiện ra như vậy!

Đạp đạp đạp…

Bọn họ đi ở trong điện đường trống trải, tiếng vọng của cước bộ giống như địa chấn rõ ràng có thể nghe được.

Mặc dù mọi người đều là thân pháp nhẹ nhàng, nhưng chỉ cần không phải cách mặt đất phi hành, cước bộ vừa rơi xuống đất đều phát ra tiếng như sấm nổ, làm cho cả đám bọn hắn đều chờ đợi lo lắng, sợ thanh âm quá lớn sẽ đưa tới quái vật gì đó triển khai tập kích bọn hắn, nguyên một đám không nhịn được đem phía sau lưng cong lại. (* bộ dáng khi người ta muốn đi nhẹ nhàng ấy mà)

Đi đến cuối cùng đại điện này, phía trước xuất hiện một đại môn cao mười trượng, mặc dù đã có thể xem như đại khí, nhưng so sánh với quy mô đại điện, cái này rất giống như hang chuột.

- Kỳ quái, phía trước đã có người đi qua, như thế nào cửa này lại đóng chặt?

Bọn họ dừng lại ở trước cửa ra vào, có người lập tức kỳ quái nói.

Bọn họ đã là chim sợ cành cong, nghe được lời ấy lại là một hồi khẩn trương, tựa hồ cho rằng sau cửa này cất giấu cái gì đó, tùy thời đều có thể khởi xướng ám toán.

Miêu gia Lão tổ hừ lạnh một tiếng, hắn cả đời này cũng không biết xông qua nhiều ít hung địa, sớm đem thần kinh tôi luyện đến cứng cỏi không thay đổi, lúc này một chưởng lăng không ấn xuống, đánh vào phía trên đạo đại môn kia.

Bùm!

Kình lực tuôn qua, nhưng đại môn kia lại kiên cố đến đáng sợ, rõ ràng đem cổ lực lượng này hoàn toàn bắn ngược trở về, lập tức hóa thành một đạo kình lực giống như đại dương mênh mông, hướng về mọi người cuốn sạch mà đi.

- Ô hay!

Miêu gia Lão tổ hét lớn một tiếng, lại là một chưởng đẩy ra, đem cổ lực lượng này oanh tán, nếu không bị lực lượng bước thứ tám của hắn xung kích, người nơi này sẽ chết một nửa!

Mọi người hoảng sợ thất sắc, ngay cả Lão tổ bước thứ tám cũng không thể làm gì được đại môn này, còn đi vào như thế nào.

- Cơ quan, chắc chắn có cơ quan!

Bọn họ rất nhanh liền hiểu được.

Nếu không những người phía trước kia không có khả năng biến mất không thấy gì nữa, mà cũng có thể giải thích vì cái gì những người kia đi qua, đại môn còn đóng lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.