Đây mặc dù là hạ nhân tranh
đấu, nhưng kéo lớn là mặt mũi hai thánh mẫu! Mà Lâm Lạc rõ ràng là cố ý
khiêu khích, chẳng lẽ nhận được chỉ thị của Tần Vận Di? Có phải ý nghĩa
thất thánh mẫu cùng đại thánh mẫu sẽ có tranh chấp?
Không ai đi lên giải hòa, ân oán giữa hai thánh mẫu ai dám nhúng tay, ngại mạng quá dài?
- Tiểu tạp chủng, ngươi chờ xem, ta tuyệt sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Nam nhân âm nhu vượt qua đau đớn, hai mắt tuy rằng phẫn nộ muốn phun ra
lửa, nhưng không tiếp tục ra tay mà bỏ lại một câu nói quay đầu bỏ chạy.
Ba!
Lâm Lạc vung ra một chưởng, lưu lại một dấu bàn tay vô cùng rõ ràng trên mặt nam nhân âm nhu:
- Nói năng lỗ mãng, nên đánh!
Người vây xem đều âm thầm nhe răng, thầm nghĩ vị này tính tình thật lớn, bản thân hắn mắng người ta là cẩu, còn không cho người khác mắng hắn,
bá đạo!
Mà các nữ nhân đương nhiên cảm thấy giữa hai chân một mảnh ướt át, nhưng liên lụy tới ân oán giữa hai thánh mẫu, không dám tiếp tục tiến lên câu dẫn Lâm Lạc, miễn gặp vạ lây.
Chỉ một lúc sau nam nhân âm nhu dẫn theo mười mấy nam tử đi tới, tuy
rằng dung mạo khác nhau nhưng đều là mỹ nam – bọn hắn đều là nam sủng
trong Kiền Trữ Cung.
Tuy rằng cũng giống như nữ nhân, những nam sủng kia bình thường đều chỉ
có quan hệ cạnh tranh, nhưng mọi người đều là người của Kiền Trữ Cung,
cộng đồng lợi ích cùng mặt mũi đương nhiên cần phải giữ gìn, nam nhân âm nhu ở trước mặt mọi người bị tổn thất nặng, hơn nữa còn là bị người của thất thánh mẫu đánh, nếu không đòi được công đạo trở lại, ném đi mặt
mũi của Triệu Ngọc Phi, mặt mũi Kiền Trữ Cung, mặt mũi của mọi người!
Bởi vậy bọn hắn lập tức xuất động mười mấy người, trong đó còn có một chí tôn Tinh Vương nhị trọng thiên áp trận.
- Chính là hắn…
Nam nhân âm nhu chỉ vào Lâm Lạc, trong ánh mắt tràn ngập oán giận.
Mười mấy người lập tức vây quanh Lâm Lạc. Mà Tinh Vương nhị trọng thiên
kia là một tráng nam dáng người khôi ngô, hai tay khoanh trước ngực,
thái độ liếc nhìn đầy vẻ ngạo mạn xem thường.
- Xú tiểu tử, xem mặt mũi thất thánh mẫu, chúng ta chỉ cần phế đi ba
phần cơ thể của ngươi, chân, tay cùng thứ đồ chơi giữa chân ngươi!
Một nam tử múa kiếm nói, đó là chủ linh khí nên làm cho hắn mười phần tự tin.
- Mặt mũi của thất thánh mẫu không cần đám cẩu nô tài các ngươi tới cấp!
Lâm Lạc thản nhiên nói, câu nói đầu tiên đã đem những người kia hoàn toàn đắc tội.
Nhất thời trên mặt bọn hắn lộ ra vẻ tức giận, vốn vì tranh mặt mũi mới
đi ra, nhưng bị Lâm Lạc châm chích cả nhóm đều cảm thấy tức tối, ánh mắt giống như có thể ăn thịt người.
- Con mẹ nó, đúng là miệng thiếu đánh, làm hắn, có chuyện gì đại thánh mẫu sẽ chống cho chúng ta!
Nam nhân dùng kiếm quát to một tiếng, vung trường kiếm xông lên trước tiên.
Hắn vừa động, ngoại trừ Tinh Vương nhị trọng thiên những người khác đều tế ra linh khí công tới, mỗi người đằng đằng sát khí.
Lâm Lạc cười lạnh, đột nhiên hai chân bắn ra, ba ba ba, một mảnh vỡ vang lên, mười mấy người đều giống như nam nhân âm nhu đều bị đá phát nổ nửa thân dưới, cả đám đều nằm trên mặt đất gào khan.
Đối với bọn hắn mà nói diện mạo anh tuấn, cộng thêm công phu trên giường là vốn liếng của bọn hắn, hiện tại nam căn bị phế, Triệu Ngọc Phi còn
nhìn bọn hắn hay sao? Cố nhiên vì mặt mũi Lâm Lạc nhất định sẽ bị Triệu
Ngọc Phi nghiêm trị, nhưng bản thân bọn hắn cũng bị hủy thôi!
- Nguyên lai là giả trư ăn cọp!
Tinh Vương nhị trọng thiên cao thủ cười lạnh một tiếng:
- Lấy tu vi Tinh Vương cấp đi khi dễ Linh cảnh tiểu bối, không thấy là mất mặt sao?
- Ngươi muốn thay bọn hắn xuất đầu?
Lâm Lạc mỉm cười nhìn đối phương, nghĩ thầm nếu đem người này oanh tàn, như vậy có thể khiến cho Triệu Ngọc Phi chú ý đi?
- Hừ, bản tôn sẽ cho ngươi biết, cái gì là nói bậy sẽ có sai lầm!
Tráng nam hừ lạnh một tiếng, quyền phải vươn ra, Tinh Vực lực tập trung trên nắm tay của hắn, tản ra khí tức làm người sợ hãi:
- Đi ra bản tôn một trận chiến!
- Không cần phiền toái như vậy!
Lâm Lạc tùy tay trấn áp qua một chưởng.
- Cuộc chiến giữa Tinh Vực cấp nghiêm cấm tiến hành trong thành thị, tiểu tử ngươi muốn kéo bản tôn xuống nước sao?
Tráng nam không khỏi thất sắc, trong giáo quy nghiêm cấm chí tôn Tinh
Vực cấp đánh nhau trong nội thành, tuy rằng trong thành có cấm chế bảo
hộ, nhưng nếu Tinh Vực cấp chiến đấu sẽ tạo thành phá hư không nhỏ.
Hắn nghĩ tới Lâm Lạc muốn dùng quy định này hại hắn, làm cho hai người cùng nhau bị phạt.
- Trấn áp ngươi chỉ cần nhấc tay, căn bản không gọi là chiến đấu!
Lâm Lạc cười khẽ, một chưởng vẫn chụp tới.
Lúc trước Nghiêm Phi Dương tiến vào Tinh Hoàng, Lâm Lạc cũng đột phá sáu môn công pháp cùng lúc, khi đó hắn có thể lực áp đối thủ, tuy rằng
Nghiêm Phi Dương còn chưa vượt qua lôi kiếp, khuếch trương Tinh Hải,
cũng không phải Tinh Hoàng chân chính, nhưng tráng nam chẳng qua chỉ là
Tinh Vương nhị trọng thiên, càng không phải kỳ tài ngút trời, Tinh Hải
rộng được bao nhiêu, làm sao là địch thủ của Lâm Lạc?
Oanh!
Một mảnh tro bụi bay lên, tráng nam bị Lâm Lạc không chút khoan nhượng
đánh té trên mặt đất, toàn thân mạch máu nứt toác, đại lượng tử huyết
cuồng bắn, đã bị thương nặng!
Đối với người của Âm Dương thánh giáo, Lâm Lạc không hề có nửa điểm
thương hại, tà giáo này trong quá trình truyền thừa đã vô cùng bại hoại, hoàn toàn kém xa tôn chỉ của Âm Dương Tán Nhân ngày trước!
Những người này trên tay người nào không lây dính vô số máu tươi người vô tội, cho dù chết mười lần cũng không có gì quá mức!
Mọi người đều hoảng sợ!
Phải biết rằng tráng nam kia chính là Tinh Vương nhị trọng thiên, nhưng
còn không phải là địch thủ của Lâm Lạc! Suất ca này chẳng lẽ là Tinh
Hoàng!
Ai nha! Nếu thất thánh mẫu có được thêm một vị Tinh Hoàng tương trợ, vậy thế lực sẽ tăng lớn, đại thánh mẫu sở dĩ có thể độc đoán, chính bởi vì
nàng có được hai Tinh Hoàng thánh tử tương trợ, mà thất thánh mẫu tuy
rằng chỉ có một trợ lực, nhưng muốn nhảy thành thế lực đứng thứ hai sau
đại thánh mẫu sẽ không có vấn đề gì!
Ba!
Lâm Lạc một cước giẫm xuống, đem nam căn của Tinh Vương nhị trọng thiên
phế đi, tuy những người này là “phi tần”, nhưng tu luyện thuật thái bổ,
không biết đã gây hại bao nhiêu nữ tử vô tội bên ngoài, không thể giết
người nhưng có thể phá hủy nam căn của bọn hắn!
Mọi người càng thêm hoảng sợ, các nam nhân vội vàng dùng hai tay bảo hộ
nửa mình dưới, sợ Lâm Lạc có thói quen đá bạo nam căn của người khác,
trong lúc nổi hung tính đem cả nam căn của mình cũng phế đi!
Phải biết rằng vị này chính là Tinh Hoàng ah, gây ra nóng nảy hắn có thể tùy thời vỗ mông chạy lấy người, dù đại thánh mẫu cũng chỉ có thể đánh
bại mà không thể giết chết hắn – cùng cảnh giới, từ phi là vương giả
trong võ đạo như Lâm Lạc hay Nghiêm Phi Dương, bình thường rất khó giết
được một đối thủ đã một lòng muốn chạy trốn.
Lâm Lạc ngạo nghễ đứng thẳng, chung quanh là nhóm nam sủng Kiền Trữ Cung đang oa oa kêu rên, đau đớn sâu tận xương tủy, không phải nói nhẫn liền có thể nhẫn được.
Tình huống như vậy luôn kéo dài nửa canh giờ, sau đó mới thấy một tuấn nam sắc mặt khó xem đi tới, hướng Lâm Lạc nói: