Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 891: Đàm phán



Mượn hắn mà nói, tuy rằng hắn không đến nỗi chứng kiến mỹ nữ thì lập tức nổi lên dục vọng, nhưng nếu muốn hắn từ nay về sau không phát sinh quan hệ với Tô Mỵ các nàng, vậy còn không bằng giết hắn cho xong!

Ngay cả hắn đều làm không được, dâm phụ này có thể làm được?

Kỳ thật bất kỳ sự vật nào tới cực độ cũng sẽ trái ngược lại, có đôi khi chỉ đơn giản như thế! Nửa đời trước Triệu Ngọc Phi tuy rằng yêu mị phóng đãng, vô cùng dâm loạn, nhưng một khi phát hiện mình đã có nhi đồng, từ chuyển biến từ dâm phụ đến thánh nữ chỉ hoàn thành trong nháy mắt!

Nếu không nàng cũng sẽ không cự tuyệt đánh hữu nghị với hai người Thường Hiên.

Nhưng Lâm Lạc cũng không cần thành ý của nàng, bởi vì hắn đưa ra yêu cầu này chỉ muốn làm lót đường cho điều kiện kế tiếp.

- Yêu cầu thứ hai, ngươi có thể đeo vào trang sức, ta muốn chết khi nhìn thấy ngươi đẹp nhất!

Lâm Lạc làm ra bộ dáng một kẻ si tình, ánh mắt ngây thơ đủ khiến các thiếu nữ phải thét lên chói tai.

- Được!

Triệu Ngọc Phi cơ hồ không chút do dự đáp ứng, tay phải nhoáng lên, trên người đã thêm vài món trang sức, vật gì cần có đều có.

Ánh mắt Lâm Lạc nhìn chăm chú vào vòng cổ có Hỗn Nguyên Lệnh sau đó thu liễm trở về, nhìn thấy Triệu Ngọc Phi đeo từng kiện trang sức, phục sức đẹp đẽ, càng thêm tươi đẹp.

- Vì ngươi mà chết!

Lâm Lạc kề sát bên tai Triệu Ngọc Phi thì thầm, vừa cắn vào vành tai khéo léo của nàng, lại tăng cường sức mạnh tiến công.

Triệu Ngọc Phi không ngừng thét lên rên rỉ mãnh liệt, sát khí cuồng rực trong mắt, nàng cần ở song phương đạt tới cực lạc trong nháy mắt đánh chết hắn, để cho hắn đi không đau đớn.

Lực chú ý của Lâm Lạc bỏ lên Hỗn Nguyên Lệnh, nhưng lúc này lại không hề ra tay cướp đoạt, bởi vì tuy rằng hắn sở trường về không gian công pháp, nhưng Hỗn Nguyên Lệnh nằm giữa ngực Triệu Ngọc Phi, bộ vị yếu hại như vậy nàng há có thể không phòng thủ?

Hắn chỉ có một lần cơ hội xuất thủ, nhất định phải một kích thành công, nếu không nửa năm làm con vịt chẳng phải làm không công?

Trong giao kích kịch liệt, hô hấp của hai người ngày càng ồ ồ, khi Triệu Ngọc Phi phát ra tiếng rên rỉ thật dài thì Lâm Lạc cũng hừ một tiếng ngừng lại, mà lúc này tình cảm mãnh liệt biến mất, chỉ lưu lại sát khí run sợ!

- Hưu!

Triệu Ngọc Phi đánh ra một chưởng, đánh thẳng vào gáy Lâm Lạc, một chưởng này nàng toàn lực ứng phó, chỉ sợ không thể một kích oanh giết Lâm Lạc sẽ làm nàng mềm lòng không thể hạ thủ lần nữa.

Lâm Lạc chờ đợi chính là giờ khắc này, lực lượng công kích càng nặng thì lực lượng phòng ngự tự nhiên càng yếu, đây là chí lý vĩnh viễn, lực lượng một người cũng chỉ được như thế.

Hắn vươn tay chụp tới, bắt được Hỗn Nguyên Lệnh, dùng sức giật, đem Hỗn Nguyên Lệnh xả xuống khỏi vòng cổ!

Phóng trục!

Ngay khi một chưởng của đối phương sắp đánh trúng hắn, Lâm Lạc lập tức đem đối phương ném vào hư vô không gian, sau đó thong dong lấy ra quần áo mặc vào người.

Hiện tại ngay cả Tinh Đế lão tổ tam trọng thiên cũng bị hắn phóng trục ít nhất là hai lần hô hấp thời gian, Triệu Ngọc Phi chỉ là Tinh Hoàng tam trọng thiên, ít nhất phải qua hai mươi lần thời gian hô hấp mới thấy thân hình trần truồng của nàng xuất hiện.

Triệu Ngọc Phi cũng không lập tức phát động công kích Lâm Lạc, mà lạnh lùng nhìn hắn, sau đó lấy ra bộ quần áo mặc vào, nghĩ nghĩ, nói:

- Ngươi là Lâm Lạc?

Thông minh!

Nàng là người của Phương gia thánh địa, tuy rằng đã sớm trà trộn vào Âm Dươn thánh giáo nằm vùng, nhưng chắc chắn sẽ không chặt đứt liên hệ với Phương gia, mà ân oán giữa Lâm Lạc cùng thánh địa cũng không phải là việc nhỏ, nàng có thể từ chiêu không gian phóng trục liên tưởng tới thân phận của hắn cũng không có gì khó khăn.

- Không sai!

Trên người Lâm Lạc cuộn lên hỏa diễm, khôi phục bộ dáng của mình, làm người khác hơn nửa năm hắn vô cùng khó chịu.

Triệu Ngọc Phi ngược lại nở nụ cười, nhẹ vỗ tay, nói:

- Không hổ là nam nhân có thể làm cho ba Tinh Đế lão tổ vẫn lạc, ánh mắt bổn thánh mẫu quả nhiên không tệ!

Ba Tinh Đế vẫn lạc?

Lâm Lạc thoáng sửng sốt, lập tức hiểu ra.

Khi hắn rời khỏi Cổ Nguyên Động từng rơi vào sự đuổi giết của chín Tinh Đế, cuối cùng được Phong Sở Liên trợ giúp khiến hắn có thể lôi cuốn chín Tinh Đế bị liên lụy vào lôi kiếp. Mà thực lực của hắn lại có thể phóng đại lôi kiếp, như vậy sẽ kinh khủng đến cỡ nào, không chết vài Tinh Đế thật không thể nào nói nổi!

Lâm Lạc không khỏi cười ha ha, bĩu môi nói:

- Chỉ mới chết ba người?

Theo hắn nghĩ đến, ít nhất phải cúp một nửa mới hài lòng đi.

Triệu Ngọc Phi không khỏi cắn răng, chỉ chết ba thôi? Ngươi còn muốn chết mấy mới vừa lòng? Đây chính là Tinh Đế lão tổ, trong thiên hạ chỉ có không tới hai mươi Tinh Đế lão tổ, mà tính cả những kẻ nghe đồn đã chết vẫn chưa chết, cũng sẽ không vượt qua ba mươi người!

Vừa chết liền chết một phần mười, ngươi còn thấy không hài lòng?

Nhưng chứng kiến vẻ tự tin của Lâm Lạc, Triệu Ngọc Phi không khỏi xao động, phong thái như vậy mới xứng đáng làm phụ thân của con nàng! Đem ra so sánh, tuy rằng Phương Văn Kiệt năm đó cũng là thiên tài một đời, nhưng so sánh với Lâm Lạc vẫn còn kém!

Triệu Ngọc Phi cũng không xa lạ với Lâm Lạc, dù sao đây là thiên tài kiệt xuất nhất gần trăm năm nay!

Phụ thân của hắn là đợt hậu nhân thứ hai của vẫn thần Lâm Hồng Hoang, mẫu thân là hậu nhân của đợt vẫn thần thứ nhất, là thánh nữ của một trong tứ đại tộc Thiểm Điện tộc, hồng nhan tri kỷ của hắn là nữ vương Băng Tuyết quốc, trong tay nắm giữ đế binh, Phong Sở Liên!

Đặc biệt là Phong Sở Liên, trước đó lấy tu vi Tinh Hoàng tam trọng thiên có thể dùng đế binh ngang hàng địa vị với thánh địa, hiện giờ sau khi tiến vào Tinh Đế càng thêm vô cùng cường thế! Hơn nữa vì sao Phong Sở Liên có thể tiến vào Tinh Đế?

Triệu Ngọc Phi nghĩ tới mình ở trên người Lâm Lạc lấy được ưu đãi, để cho nàng có cơ hội đột phá Tinh Đế, nói vậy Phong Sở Liên cũng là như thế! Tuy rằng suy đoán của nàng không quá chuẩn xác, nhưng ý nghĩ là đúng!

Cùng nam nhân như vậy kết hợp sinh sản đời sau, tuyệt đối là huyết mạch ưu tú nhất trong lịch sử, thậm chí có thể vượt qua phụ thân của nó!

Triệu Ngọc Phi nhu tình thoáng động, tay phải không nhịn được xoa bụng của mình, nhưng ánh mắt nhìn Lâm Lạc vẫn tràn đầy sát khí, nói:

- Ngươi thông qua Tần Vận Di lẻn vào nơi này, chính là vì mưu đoạt khối Hỗn Nguyên Lệnh?

- Không sai!

Lâm Lạc thẳng thắn gật đầu, dù sao một đêm vợ chồng ngàn đêm ân tình, cho dù gặp dịp thì chơi ứng phó mà thôi nhưng cũng không thể phủ nhận giữa hai người từng phát sinh quan hệ.

Triệu Ngọc Phi đột nhiên xoay chuyển đôi mắt đẹp:

- Ngươi còn có hai khối Hỗn Nguyên Lệnh khác?

Kháo, nữ nhân này chẳng lẽ là con trùng trong bụng hắn, ngay chuyện này cũng có thể đoán được? Sắc mặt Lâm Lạc không khỏi biến đổi, dù sao hắn còn quá trẻ tuổi, lòng dạ không thâm trầm giả dối như những lão hồ ly.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.