Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 913: Kích thích tiềm lực (2)



Nhưng nương theo sau khoái cảm còn có một ít mảnh nhỏ đại đạo, đó là Thần Đạo quả nàng ăn vào còn chưa hoàn toàn tiêu hóa, rốt cục đã hướng nàng mở ra cánh cửa, cởi ra lớp khăn thần bí!

Tuy rằng Thần Đạo quả không “liệt” như Thần Huyết, nhưng thần đạo dù sao cũng là thần đạo, muốn ở Tinh Vực, đặc biệt là Tinh Vương cấp bậc muốn lĩnh ngộ thần đạo là chuyện gian nan đến thế nào?

Trước đó Thủy Doanh Tâm chỉ có thể đem toàn bộ ưu đãi cất chứa trong cơ thể, nhưng theo khoái cảm bộc phát, năng lực lĩnh ngộ của nàng cũng nháy mắt vượt lên, đã lấy được lý giải trong mảnh nhỏ thần đạo.

Một đạo thất thải quang hoa tràn qua trên người nàng, cơ thể cùng đầu óc Thủy Doanh Tâm chợt động, đằng đằng đằng, trong chín bước kế tiếp đã để nàng phóng qua toàn bộ bậc thang còn lại, đi tới bên trên thang lầu.

Đây cũng không phải nàng tấn nhập thần cảnh mà là khi lĩnh ngộ thần đạo tràn ra một tia dao động, bởi vậy mang theo một cỗ ý nhị thần đạo bên trong.

Mà lúc này thần trí của nàng cũng khôi phục lại, nhìn thấy ánh mắt quái dị của mọi người, Thủy Doanh Tâm lập tức nhớ tới cảnh tượng bị Lâm Lạc quất vào mông, mà chính mình lại phát ra bộ dáng dâm đãng, nhất thời xấu hổ đỏ bừng cả khuôn mặt, hận không thể lập tức vùi đầu vào trước ngực mình.

Da mặt Lâm Lạc vốn thật dày hơn, mỉm cười đối diện với ánh mắt của mọi người, thật dễ dàng bước qua ba trăm sáu mươi bậc thang.

Tinh Hải của hắn lớn vô cùng, nói riêng về lực lượng trong thân thể đã đạt tới Tinh Hoàng nhị trọng thiên đỉnh phong, mà một khi vận chuyển Chiến Thiên bí quyết ngay cả Tinh Hoàng tam trọng thiên đỉnh phong cũng không phải là đối thủ của hắn!

Hơn nữa đây chỉ là lực lượng đơn thuần, cũng không đề cập tới đủ loại bí pháp, nếu tính cả Không Gian Thiết Cát, Phóng Trục, kim hệ, hỏa hệ, chiến lực của hắn còn tăng hơn mấy lần, tuyệt đối nghiền áp bất cứ Tinh Hoàng nào!

Tuy rằng nơi này so sánh chính là lực lượng, ngay cả Chiến Thiên bí quyết Lâm Lạc vẫn chưa sử dụng đi ra, cho dù đứng trên bậc thang sau cùng nhưng Lâm Lạc vẫn không hề có áp lực, làm cho hắn cảm thấy mất hứng chính là không gặp được áp lực cực lớn để hắn có cơ hội tăng lên thực lực của mình.

Lúc này Mai Hoa tiên tử mới xuất phát.

Có thể dựa vào lực lượng của chính mình tiến vào Tinh Vực thì đã là thiên tài trong thiên tài. Mà bắt đầu từ nơi này, tiến vào Tinh Hoàng cùng Tinh Đế đều cần thiên phú, tư chất, ý chí, ngoài ra còn cần vận khí cực tốt!

Mai Hoa tiên tử là Tinh Đế đệ nhất nhân, là long phượng trong thiên tài, chín cửa bậc thang trước nàng đi thật thoải mái, nhưng chỉ nện bước càng ngày càng chậm mà thôi, không hề có chút tạm dừng.

Nhưng bắt đầu ở ba mươi sáu bậc thang cuối cùng nàng cũng hiện ra vẻ cố hết sức, trên làn da tuôn một tầng mồ hôi, mỗi khi đi một bước đều giống như nâng cả một tinh cầu, chậm tới mức thái quá.

Mà sau mười tám bước mái tóc đen của nàng cũng bị ướt đẫm, bộ quần áo trắng giống như vừa bị ngâm nước vớt lên! Mà càng muốn chết chính là áo của nàng là dùng long tơ tằm thượng hạng chế tạo, tài liệu vô cùng trân quý, vô cùng nhẹ nhàng thoải mái, nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng, chính là không nên thấm nước!

Bởi vì khi thấm nước sẽ lập tức biến thành trong suốt, dán sát lên thân thể uyển chuyển của nàng, đem dáng người lồi lõm hoàn toàn bại lộ đi ra, thậm chí bờ mông tròn trịa cùng bộ ngực có hai đóa đỏ hồng đều có thể nhìn thấy được rõ ràng, nhìn qua thật khéo léo động lòng người.

Bộ ngực thất thủ mà bên dưới cũng đồng dạng thật thảm, đôi chân thon dài lả lướt hoàn toàn bại lộ đi ra, vùng bụng bằng phẳng không chút dấu vết, mà đi xuống một chút là một vùng màu đen thần bí hoàn toàn hiển lộ ra, làm nam nhân vừa thấy liền thở gấp, xúc động đến mức muốn hóa thân cầm thú!

Nếu như Mai Hoa tiên tử không nhúng tay vào việc tư giữa Lâm Lạc cùng Nam Nhược Hoa, như vậy sư phụ của Nam Nhược Hoa cũng là sư phụ của hắn, xuất phát từ tôn sư trọng đạo Lâm Lạc tuyệt đối sẽ quay mặt sang nơi khác.

Nhưng hiện tại hắn đang khó chịu nữ nhân này cực độ, chẳng những hắn không hề né tránh thậm chí còn nhìn ngắm thật trắng trợn, một bàn tay vuốt cằm, bộ dáng chẳng khác gì tên lưu manh ngoài đường đang đứng bình phẩm những thiếu phụ đi ngang qua trước mặt mình.

Tuy rằng cảnh giới Mai Hoa tiên tử cao nhất, nhưng ở nơi này cảnh giới cao cũng không hữu dụng, áp lực phải gặp lại càng lớn, tuy rằng nàng đã nhìn thấy ánh mắt tràn ngập vẻ xâm lược của Lâm Lạc, nhưng cũng không làm được gì, ai bảo chính nàng tuyển bộ quần áo này?

Thời gian thần thông phát động, nàng bước nhanh qua mấy bậc thang cuối cùng, vận chuyển linh lực, quần áo trong nháy mắt đã khô ráo, dấu đi cảnh xuân mà nàng đã lộ ra.

Nhưng dù sao đã bị người nhìn thấy, Lâm Lạc cười hắc hắc, quay đầu đi, bộ dáng ra vẻ chính nhân quân tử, Mai Hoa tiên tử dù đã mấy vạn năm tu dưỡng nhưng thiếu chút nữa bị hắn làm hỏng mất.

Đến lúc này mọi người cũng chia thành hai nhóm, Lăng Kinh Hồng, Tô Mỵ, Trữ Kiều Nguyệt, Hạ Mộng Như, Lữ Nguyệt Đồng, Lạc Ngưng Vân đều chỉ có thể lưu lại chờ đợi ở tầng thứ nhất, mà Lâm Lạc, Nghiêm Thanh, Mai Hoa tiên tử, Phong Sở Liên, Thủy Doanh Tâm, Đường Điềm cùng Nam Nhược Hoa thì có thể tiếp tục đi tới.

Đứng cách thang lầu tạm biệt, bảy người Lâm Lạc tiếp tục đi lên tầng thứ hai trong cung điện.

Nếu như có thể đi thành đường thẳng tắp, đi tới thang lầu kế tiếp chỉ trong chớp mắt, nhưng nơi này lại bị rẽ ngang rẽ dọc, đường đi quanh co, căn bản không cách nào phát huy ra tốc độ Tinh Vực cấp.

Không phải nữ vương đại nhân không nghĩ tới việc oanh mở ra một con đường, nhưng kiến trúc trong này vô cùng kiên cố, dù dùng Băng Sương Nhận cũng không làm được gì. Lâm Lạc khuyên nhủ Phong Sở Liên không cho nàng làm xằng bậy, nên thành thật đi đường vòng, dù sao tốc độ của bọn họ cũng không chậm hơn bao nhiêu.

Đi thêm chừng nửa canh giờ bảy người xuyên qua một hành lang thật dài, phía trước xuất hiện một hồ nước cực lớn. Nhưng thay vì nói là hồ nước thì nên gọi là bể tắm, nước hồ giống như sữa bò, trắng mịn như sữa, không thể nhìn thấy đáy.

Hơn nữa bên trong còn có hương thơm thật lạ lùng, bảy người vừa đến gần liền có thể ngửi được hương khí thấm vào tận phổi, làm tinh thần bọn họ đại chấn, linh lực trong thân thể tự động vận chuyển, vô cùng thoải mái nói không nên lời.

- Đây là Thần Tủy Dịch!

Mai Hoa tiên tử vẻ mặt kích động nói.

Tuy rằng không biết Thần Tủy Dịch là vật gì, nhưng sáu người khác chỉ nhìn vẻ mặt hưng phấn của nàng liền có thể biết được đây tuyệt đối là thứ tốt!

Có thể làm cho lão tổ Tinh Đế cũng thất sắc, làm sao là đồ vật đơn giản?

- Lão thái bà, Thần Tủy Dịch là vật gì?

Phong Sở Liên không chút khách khí hỏi, trong mắt của nàng chẳng có ai đáng để nàng cung kính nói chuyện, đừng nói Mai Hoa tiên tử là Tinh Đế, dù Thần giới có người hạ phàm nàng cũng vẫn không hề nể tình, khí tràng của nữ vương luôn rất đầy đủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.