- Thái Lạc, muốn trở thành
một cao thủ chân chính, đầu tiên muốn làm đến, chính là có một khỏa Vô
Địch chi tâm! Ánh mắt người khác ngươi để ý như vậy làm cái gì, tôn
nghiêm của ngươi cũng không phải người khác cho, mà là do ngươi lấy đến!
Lâm Lạc thuận miệng nói ra, coi như là lời nói và việc làm đều mẫu mực, chỉ điểm cho cháu ngoại trai này một phen.
Thái Lạc lộ ra một vòng suy nghĩ sâu xa, nếu như nói, mọi người biết rõ
Lâm Lạc là Chủ Linh cảnh cao thủ, còn dám dùng loại ánh mắt này nhìn hắn sao? Chẳng những sẽ không cảm thấy Lâm Lạc chết đói tám đời, ngược lại
sẽ tán thưởng đây mới là phong phạm cao thủ, hào sảng thoải mái!
Người thân phận bất đồng làm một sự tình đồng dạng, sẽ có đánh giá hoàn
toàn bất đồng! Bởi vậy, cần để ý ánh mắt của người khác sao? Người khác nghĩ đến ngươi là Chủ Linh cảnh cao thủ, ngươi thật có thể là Chủ Linh
cảnh sao?
Thái Lạc cười cười, cả người cũng thả ra, cùng Lâm Lạc tranh đoạt lấy bắt đầu ăn.
Trẻ con là dễ dạy!
Một bàn này ra hai cái thùng cơm, giống như quỷ chết đói đầu thai, dọa
những người khác là nhao nhao bỏ chạy, xấu hổ khi làm bạn cùng hai "
người hạ đẳng " này. Phải nói tu vi của Thái Lạc là Toái Linh cảnh tuy
không tính thấp, nhưng ở Bách Nguyệt Tông lại xa xa còn chưa tới mức
xưng là cao thủ, không có người sẽ cùng hắn lôi kéo tình cảm.
Bất quá, tuy thực lực của Bách Nguyệt Tông Lâm Lạc không để vào mắt,
nhưng bọn hắn mời được đầu bếp thật đúng là có chút tài năng, để cho
khẩu vị của Lâm Lạc một mực bị Tô Mị, Lăng Kinh Hồng, Nghiêm Thanh chúng nữ đầu độc rốt cục đã no đầy bụng.
Ba ngày thời gian nhoáng một cái tức qua.
Đại phái như Bách Nguyệt Tông, xuất giá lại là ái nữ tông chủ, tự nhiên
cực kỳ chú ý phô trương, tiệc cơ động là trước năm sau tám, chính là
trước hôn lễ năm ngày bắt đầu ăn tiệc, một mực ăn tới ngày thứ tám sau
hôn lễ mới chấm dứt.
Tuy yến hội dài đến mười bốn ngày, nhưng đại nhân vật chân chính có phân lượng chỉ ở ngày hôn lễ mới có thể hiện thân.
- Chín đại kiếm chủ Cửu Kiếm Thập Đình đến, tiễn đưa hạ lễ Tam Nguyệt Hồng San Hô một tòa!
- Trương Cửu Trương gia gia chủ đến, tiễn đưa hạ lễ Tử Ngọc Nhục Sư một đôi...
- Tử Lâm vực Bạch gia gia chủ đến, tiễn đưa hạ lễ Ỷ Vân kiếm một thanh!
Ân, Tử Lâm vực, Bạch gia?
Trong nội tâm Lâm Lạc khẽ động, nhớ tới một người, Bạch Y Nhân! Nữ nhân
kia tâm cơ phi thường thâm hậu, muốn thân cận với hắn, lại bị Lâm Lạc cự ở ngoài cửa, không biết lần này nàng có đến hay không.
Tuy nàng cùng nội tam vực La gia trở mặt, nhưng theo cao thủ đứng đầu
nội tam vực đều bị Phong Sở Liên đóng băng giết chết, La gia cũng không
rảnh đi để ý tới việc nhỏ như hạt vừng đậu xanh của nàng. Mà nàng từ
chỗ Lâm Lạc lấy được Lưu Minh Thiên Sương Tâm kinh là hàng thật giá
thật, mấy trăm năm đi qua, chắc hẳn thực lực của Bạch gia sẽ phóng đại
đi à nha!
Tất nhiên điều kiện tiên quyết là, Bạch Y Nhân sẽ lấy ra phần bí thuật kia chia sẽ.
Bởi vì dùng là danh nghĩa Lữ gia, vị trí của hai người Lâm Lạc tự nhiên
là tuyệt đối trệch phòng khách chính, nhưng lấy ánh mắt của Lâm Lạc cho dù cách lại xa cũng có thể thấy rất rõ ràng.
Bạch gia này thật đúng là cho Bách Nguyệt Tông mặt mũi, tổng cộng đến
bảy người, trong đó thậm chí có ba gã Hạo Linh cảnh cao thủ, mà gia chủ
đầu lĩnh càng là tu vi Chủ Linh cảnh! Trừ đó ra, Lâm Lạc thật đúng là
thấy được Bạch Y Nhân, nữ nhân này đã nhận được Lưu Minh Thiên Sương Tâm kinh, mấy trăm năm quả nhiên tiến thêm một bước, tu vi đã là Tông Linh
cảnh, ở trong một đời tuổi trẻ có thể nói chí cường rồi.
Địa vị của Bạch gia ở Tử Lâm vực, tương đương với Bách Nguyệt Tông tại
Lãng Nguyệt vực, gia chủ người ta tự mình đến, Tào Phi Dương nào dám có
giá đỡ gì, vội vàng tự mình nghênh đón, càng tự cho mình là vãn bối, mỗi tiếng nói cử động đều rất cung kính.
Không có biện pháp, chỉ có lão tử của hắn mới có tư cách cùng đối
phương xưng huynh gọi đệ, hắn nguyên vốn là cùng Bạch Y Nhân đồng nhất
bối phận, cái này tự xưng vãn bối cũng không tính ủy khuất. Hơn nữa gia
chủ người ta tự mình đến, cái này là mặt mũi bực nào?
Nhưng tâm tình của Tào Vân Kiếm rất nhanh trầm xuống, bởi vì Bạch gia
gia chủ chỉ là rất bình thản cùng hắn ứng phó vài câu, liền cùng một gã
trưởng lão họ Hồ của Bách Nguyệt Tông thân thiết nói chuyện với nhau,
hiển nhiên, người ta tới tham gia hôn lễ cũng không phải cho Tào Vân
Kiếm hắn mặt mũi, mà là xem phân lượng của Hồ trưởng lão!
Cái vẽ mặt này đánh cho hắn đau nhức, để cho sắc mặt của hắn thoáng cái
trở nên đỏ bừng, rồi lại phát tác không được, sau khi xấu hổ nói vài
câu, liền xám xịt thối lui đến một bên.
Lâm Lạc nhẹ nhàng cười cười nói:
- Tào Vân Kiếm nghĩ tới kế sách quan hệ thông gia, cho rằng liên hợp một trưởng lão có thực quyền liền có thể ổn thỏa tông chủ vị, không nghĩ
gặp được một cái ác hơn, đã đem đại gia chủ của Tử Lâm vực chuyển đến
rồi!
- Những người này cộng cùng một chỗ cũng không đủ cậu nâng một đầu ngón
tay đánh, chỉ cần ngươi chịu ra tay, Tào... Hắc hắc, ngươi nhất định
phải giúp ta!
Thái Lạc cũng biết vị cậu mạnh đến nổi không phải nhân loại này rất dễ
nói chuyện, cho tới bây giờ đều không tự cao tự đại, hắn đập lên mã thí
tâng bốc.
Hắn cũng không có hạ giọng, mọi người mấy bàn phụ cận có thể nghe được rành mạch, nghe vậy không khỏi khinh bỉ, hai người này da trâu cũng
muốn thổi xé trời rồi!
Trong hôn lễ ngoại trừ xem nhân vật mới ra, mọi người quan tâm nhất
chính là đến bao nhiêu đại nhân vật, mặt khác là mọi người đưa lễ, ganh đua so sánh từ trước đến nay là sự tình mà mọi người phi thường mưu cầu danh lợi.
Cái khâu gọi xướng lễ này sẽ chuyên môn tiến hành, nếu như lễ vật của
mình có thể lực áp mọi người, cái kia tự nhiên là sự tình rất có mặt
mũi. Bất quá, tông phái như Bách Nguyệt Tông xử lý việc vui, người tặng
lễ quả thực quá nhiều, không có khả năng đem tất cả lễ vật thu được
toàn bộ báo ra, chỉ có thể chọn quý trọng đi ra.
Khi yến hội bắt đầu đến giữa trưa, khâu xướng lễ này rốt cục cũng ở
trong mọi người hy vọng bắt đầu, để cho tất cả mọi người hào hứng bừng
bừng lên.
Là người liền tránh không được sẽ có ganh đua so sánh, mà rất nhiều
người mặc dù biết mình tiễn đưa lễ không coi là gì, nhưng lại muốn biết
một chút về bảo vật cao tầng, sau khi trở về cũng có thể nói khoác một
phen.
- Triệu Thất đình Thiên Long tông, tiễn đưa hạ lễ Tinh Huyết Thiết một khối...
- Kỳ Vân Tam Đình Lữ gia, tiễn đưa hạ lễ thịt trắng một khối!
Lập tức, toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, sau đó không biết là ai "PHỐC" thoáng một phát phun rượu trong miệng ra, một mảnh tiếng cười to lập
tức vang lên.
Thịt trắng?
Quản ngươi là hồng thịt, hắc thịt, cái này không biết xấu hổ tiễn đưa ra hay sao? Cũng không phải trẻ con ở bên trong sơn thôn đi ra, rõ ràng ở
nơi này tống xuất một khối thịt, thật sự là làm cho người ta không nói
được lời nào ah!