Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 965: Bức vua thoái vị (2)



Nhưng hắn rõ ràng lựa chọn đánh nát Thiên Địa Linh Mạch, còn chỉnh lý Ngân Nguyệt tinh, bởi như vậy, được lợi chính là vô số võ giả tầng thấp nhất trong thiên hạ!

Nhưng người có thể đồng ý cách làm của Lâm Lạc chỉ đếm được trên đầu ngón tay, nhưng không ai không bội phục Lâm Lạc cam lòng bỏ ra, khí độ lớn như vậy căn bản không phải một người có thể tưởng tượng!

Thời gian hơi gấp, Lâm Lạc cũng không có tâm tư cùng Bạch Vũ Nhu nói nhiều cái gì, một câu xuống dưới, tất cả Bạch Vũ tộc, Địa Hành tộc nô lệ đều nhận được giải phóng. Nhưng bọn hắn trăm ngàn thế làm nô, đã sớm quên lãng từng đã là huy hoàng, muốn trùng kiến vinh quang ngày xưa sao mà khó khăn.

Lâm Lạc không đếm xỉa tới những chuyện này, xé rách không gian, đi thẳng tới Nam Châu.

Nhưng Hỏa diễm cự nhân không thấy rồi!

Lâm Lạc khẽ nhíu mày, triển khai thần thức tìm tòi toàn bộ Ngân Nguyệt tinh.

Phải nói cho dù hắn đạt tới cấp bậc Tinh Đế cũng không có khả năng tìm khắp từng nơi hẻo lánh trên Ngân Nguyệt tinh, nhưng bởi vì Hỏa diễm cự nhân là hỏa diễm chi lực thuần túy hình thành, dùng Lâm Lạc nắm giữ Hỏa chi pháp tắc là có thể đơn giản cảm ứng được chỗ ở của hắn.

Trước kia hắn không có tiến vào Tinh Đế, thần thức không cách nào bao trùm rộng như vậy, nhưng hiện tại chỉ cần Hỏa diễm cự nhân vẫn còn ở bên trên Ngân Nguyệt tinh là tuyệt đối không có khả năng lẫn qua khỏi hắn tìm tòi.

Nhưng mà, một lần quét xuống, lại không có cảm ứng được một tia khí tức của Hỏa diễm cự nhân chút nào. Lâm Lạc chưa từ bỏ ý định, lại liên tục quét qua hai lần, nhưng vẫn là kết quả giống nhau.

Cái kia chỉ có một giải thích… Hỏa diễm cự nhân đã không còn ở Ngân Nguyệt tinh!

Lâm Lạc cẩn thận tưởng tượng, mơ hồ có thể đoán được vài phần.

Hỏa diễm cự nhân tự nhiên không cam lòng ở trên đầu treo lấy một thanh lợi kiếm tùy thời có khả năng lấy tánh mạng của hắn, từ thời điểm cùng Lâm Lạc chế định hòa ước bắt đầu đã âm thầm đi theo hắn, muốn tìm được cơ hội cho hắn một kích trí mạng!

Nhưng sau đó Lâm Lạc cùng mấy người Phong Sở Liên đi mở Thiên Anh điện, có hai đại Tinh Đế hộ giá, một cái có Băng Sương Chi Nhận, cái khác là cường giả tu hành thời gian công pháp, dù cho Hỏa diễm cự nhân cũng tìm không thấy cơ hội xuất thủ, nó tự nhiên không có khả năng biết rõ Mai Hoa tiên tử cùng Lâm Lạc ở giữa xấu xa.

Mà sau khi vào Thiên Anh điện, nó càng thêm không có cơ hội, Tứ đại Bán Thần khí xuất hiện càng là thiếu chút nữa dọa nó tiểu trong quần, mà khi Lâm Lạc rốt cục một mình xuất hiện, tiểu tử này đã tiến vào Tinh Đế!

Đến lúc này, Hỏa diễm cự nhân còn dám ở đây sao?

Cái kia tự nhiên là chạy được xa bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, nó biết rõ tạo nghệ của Lâm Lạc ở hỏa diễm công pháp, biết rõ mình vô luận trốn ở đâu trên Ngân Nguyệt tinh đều bị Lâm Lạc tìm được, bởi vậy quyết định chắc chắn, cái này không vượt qua vũ trụ cũng không được, tổng sẽ sống khá giả hơn bị Lâm Lạc đuổi giết lấy hỏa diễm tinh hoa a?

Cái này tuy là suy đoán của Lâm Lạc, nhưng trên cơ bản cũng tám chín phần mười rồi.

Tuy kết quả này vô cùng hoàn mỹ, nhưng Hỏa diễm cự nhân cũng không biết Lâm Lạc rất nhanh cũng sẽ vượt qua vũ trụ đi truyền lại sự tình Ngân Nguyệt thú sắp cởi bỏ phong tỏa, bởi vậy nó tất nhiên đánh chết cũng sẽ không lại ở Ngân Nguyệt tinh toi mạng, từ điểm đó mà nói, cũng coi như giải quyết một cái phiền phức.

Lâm Lạc nghĩ nghĩ, hiện tại còn thừa lại hai kiện sự tình, là việc tư thuần túy.

Hắn lại một cái cất bước đi tới Đông châu, tổng đàn Âm Dương Thánh giáo.

- Ngươi độc tài quyền hành, lúc trước giáo chủ đã từng nói qua, thời điểm hắn không có mặt, giáo vụ do chín Đại Thánh mẫu cùng bàn bạc, ngươi lại đem chúng ta cự ở ngoài cửa, cái này là đạo lý gì?

Thời điểm Lâm Lạc xuất hiện, nội bộ của Âm Dương Thánh giáo cũng đang tiến hành lấy một hồi tranh đấu kịch liệt.

Bởi vì Triệu Ngọc Phi đã nhận được di bảo của Âm Dương tán nhân mấy vạn năm trước, thế lực trướng lớn, cơ hồ độc tài quyền hành trong giáo. Bát đại thánh mẫu khác ẩn nhẫn trăm năm, rốt cục lẫn nhau liên hợp, muốn đẩy Triệu Ngọc Phi ra khỏi Vương Tọa.

Tuy ở bên trên cảnh giới Triệu Ngọc Phi đã đến gần Tinh Đế vô hạn, nhưng trước khi không có đặt chân đến một bước kia, có gần cũng vô dụng! Huống chi Triệu Ngọc Phi còn dưỡng thai, nguyên khí tổn hao nhiều, lực lượng có thể phát huy ra đến lại càng nhỏ!

Bát đại thánh mẫu ít nhất cũng là Tinh Hoàng cấp bậc, trong đó sáu người càng là đạt đến Tinh Hoàng Nhị trọng thiên, tám người các nàng liên thủ ngay cả Triệu Ngọc Phi ở thời kỳ toàn thịnh cũng có thể miễn cưỡng chiến một trận, huống chi là Triệu Ngọc Phi hiện tại đem tất cả tinh lực đều đặt ở bên trên dưỡng thai.

Các nàng xuất động tất cả Tinh Vương dưới trướng, tám người cộng lại số lượng rõ ràng có hơn ngàn, vượt xa đội hình năm trăm của Triệu Ngọc Phi.

Chiến lực đạt trình độ cao nhất không rơi vào thế hạ phong, chiến lực trụ cột thì là toàn diện vượt lên đầu, bát đại thánh mẫu có được đầy đủ tự tin có thể bức bách Triệu Ngọc Phi xuống đài!

Chỉ cần cướp bí tàng mà nàng nắm giữ đến tay, các nàng liền có thể nuôi dưỡng được càng nhiều chiến lực tinh vực cấp hơn nữa, bản thân cũng có hi vọng đột phá đến Tinh Hoàng tam trọng thiên, cái kia liền có thể thực sự không sợ Triệu Ngọc Phi rồi.

Cái gọi là thừa dịp ngươi bệnh muốn mạng ngươi, tuy bát đại thánh mẫu không biết Triệu Ngọc Phi vì cái gì sẽ xuất hiện khí tức ngã xuống, thậm chí tình huống hỗn loạn, nhưng cơ hội tốt như vậy nếu các nàng không biết nắm chặt mà nói, vậy cũng không xứng ngồi ở trên vị trí thánh mẫu rồi.

Phía trên Vương Tọa, Triệu Ngọc Phi lạnh lùng ngồi ngay ngắn, tựa hồ căn bản không có đem bất luận kẻ nào để vào mắt, nhưng nàng lại có khổ tự biết.

Hài tử trong bụng tựa như một cái động không đáy, chẳng những đem Linh Đan thánh quả mà nàng ăn tiêu hóa sạch sẽ, còn muốn nàng mỗi ngày dùng linh lực bản thân đi tẩm bổ, khẩu vị lớn đến để cho nàng vừa mừng vừa sợ.

Tuy đây đối với nàng mà nói là gánh nặng rất lớn, nhưng hài tử càng có thể "ăn", tiền đồ ngày sau cũng càng quang minh một mảnh!

Chỉ là thời gian tám cái tiện nhân này làm khó dễ cũng quá không khéo, nàng quá đánh giá thấp tiềm lực của hài tử trong bụng, thật không ngờ có thể hấp đến nàng suy yếu như vậy, thế cho nên thực lực chân thật của nàng kỳ thật còn phải kém xe so với bên ngoài nhìn thấy!

Đáng chết, chẳng lẽ thật muốn nhượng xuất quyền hành trong giáo?

Đây chính là của con nàng a!

Khuôn mặt của Triệu Ngọc Phi cau lại, lại không biết tính sao nghĩ tới Lâm Lạc, tuy gia hỏa kia chỉ có Tinh Vương cảnh, lại cho người một loại cảm giác ỷ lại cường đại, nếu có hắn ở đây mà nói, hắn nhất định sẽ che gió che mưa cho mình a?

- Triệu Ngọc Phi, không nên uổng phí kéo dài thời gian, ngươi không có lựa chọn khác, ngoan ngoãn giao ra di bảo, đây vốn là chúng ta cộng đồng có được!

Tần Vận Di đoạt ra nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.