Học Tỷ Của Ta Biết Ma Pháp

Chương 72: Chiếu cố



Từ khi loài người được Chúng Thần dạy cho ma pháp, ma pháp đã trải qua vô số lần cách tân, ma pháp nguyên thủy nhất được các Ma Pháp sư không ngừng hoàn thiện và cải tiến, dần dần hình thành hệ thống ma pháp như hiện nay.

Song, vô luận những Ma Pháp sư vĩ đại kia đối với ma pháp cơ sở tiến hành cải tiến như thế nào, cũng chưa thoát khỏi phạm trù của bốn hệ ma pháp.

Hôm nay, Angus thấy được sự nảy mầm của hệ ma pháp thứ năm trên mấy tờ giấy này.

Kế Thổ, Hỏa, Phong, Thủy, ma pháp sẽ xuất hiện một nhánh thứ năm.

Mặc dù tổ hợp ma pháp vẫn lấy bốn hệ ma pháp làm cơ sở như cũ, nhưng uy lực của nó mạnh hơn rất nhiều. Nó phá vỡ rào cản đẳng cấp của các Ma Pháp sư, khiến cho Ma Pháp sư nghiền ép đồng cấp có thể vượt cấp khiêu chiến. Từ trước tới giờ, chuyện không khả thi này biến thành khả thi.

Từ đại lục Thần Ân có ma pháp đến nay, ma pháp chưa bao giờ tiến tới một bước lớn như vậy.

Angus tự mình kinh qua uy lực của tổ hợp ma pháp, lấy kiến thức Đại Ma Pháp Sư của hắn không khó nhìn ra, ma pháp sắp nghênh đón thời đại mới.

Mà Ma Pháp sư thần bí tên là Trần Lạc này chỉ dùng mấy tờ giấy rất mỏng đã vén tấm màn mở ra thời đại đó.

Giờ phút này, hắn không phải là Ma Pháp học đồ nho nhỏ, hắn là người khai sáng tổ hợp ma pháp, là đạo sư của thời đại mới.

Trần Lạc mỉm cười với Angus: "Không có ngài Angus nói nghiêm trọng như vậy, cái này vẫn là một cách vận dụng của bốn hệ ma pháp, đồng thời hạn chế không ít, phần lớn Ma Pháp sư đều không thể học được."

"Thời đại mà ngài khai sáng là thời đại của thiên tài" Angus nhìn hắn, cười hỏi: "Thời đại, cho tới bây giờ cũng không phải là thuộc về đại đa số người, không phải sao?"

...

Hệ thống lý luận của tổ hợp ma pháp có giá trị không biết cao hơn bao nhiêu lần so với Thủy Cầu Thuật bản nâng cấp. Dưới mệnh lệnh của Angus, các vị chấp sự cao cấp và hai vị phó hội trưởng tiến hành chứng nhận và ước định lý luận tổ hợp ma pháp của hắn.

Ngoại trừ hội trưởng Angus, bọn họ đều không thể thi triển song hệ ma pháp. Dù là Angus, hắn chủ tu chính là hệ Thổ, kiêm tu hệ Hỏa, cũng chỉ có thể thử nghiệm tổ hợp ma pháp của hai hệ này.

Nhưng trong hệ thống lý luận của Trần Lạc, còn đưa ra một khái niệm mới.

Một vị Ma Pháp sư đơn độc không thể thi triển song hệ ma pháp, như vậy hai người thì sao, ba người thì sao?

Mặc dù tinh thần lực của các Ma Pháp sư bài xích lẫn nhau, không thể hợp tác với nhau. Có điều, ngoại trừ duy nhất triệu hồi trực tiếp Hỏa Vẫn Thạch, cũng có thể để cho hai vị Ma Pháp sư thi triển ma pháp hệ Hỏa và hệ Thổ, rồi dung hợp nó với nhau. Phương pháp này mặc dù tốn thời gian dài hơn, hơn nữa uy lực cũng không đủ, nhưng cũng đủ để nghiệm chứng rồi.

Tổ hợp ma pháp rất có thể sẽ trở thành một chi nhánh ma pháp hoàn toàn. Loại chứng nhận cấp bậc này không phải phân hội thành Yapool có thể làm chủ, sau khi bọn họ kiểm tra sơ bộ, sẽ phải mang nó đến tổng bộ hiệp hội Ma Pháp ở Vương Đô, tiến hành chứng nhận lần cuối cùng.

Một khi hiệp hội Ma Pháp chứng nhận thành công, như vậy Trần Lạc chính là người khai sáng và đặt nền móng cho hệ thống tổ hợp ma pháp. Sự cống hiến này của hắn đủ để đẳng cấp hội viên tăng lên mấy cấp bậc. Sau này, hắn cũng sẽ hưởng thụ được tài nguyên cao cấp hơn.

Bởi vì chuyện tổ hợp ma pháp, hiện hội Ma Pháp bỗng nhiên bận rộn hẳn, mà người bận nhất chính là hội trưởng Angus.

Hắn không chỉ phải quản lý tất cả hiệp hội Ma Pháp, còn phải phụ trách tiến hành chứng nhận thực tiễn đối với tất cả các tổ hợp ma pháp mà Trần Lạc đưa ra. Dù sao, toàn bộ hiệp hội Ma Pháp, ngoài trừ Jasmine, cũng chỉ có một mình hắn có thể đồng thời thi triển song hệ ma pháp.

Mà Jasmine cũng chỉ biết phóng ra hỏa cầu và thủy cầu, tự nhiên không thể nghiệm chứng những ma pháp cao giai kia, nàng dẫn Trần Lạc lên lầu hai của thư viện.

Lần trước cũng bởi vì túi tiền rỗng tuếch, Trần Lạc đành phải chọn hai loại ma pháp biến thể có ích lợi nhất đối với hắn.

Hôm nay, hắn mới từ hiệp hội Toán Học nhận được một khoản kếch xù, tài đại khí thô, đồ vật lần trước nhìn chúng nhưng không mua được, hiện tại thì có thể rồi.

Trần Lạc đi đến một giá sách, đưa tay lên chỉ. “Cái này, cài này... cái này, còn có cái này...”

Jasmine nhìn hắn một cái, hỏi thử: “Những thứ này đều muốn sao?”

“Đều muốn.”

Trần Lạc rốt cục có thể thoải mái nói ra câu này, làm người hai đời, đây còn là lần đầu tiên hắn cảm nhận được cảm giác ‘một đêm chợt giàu’. Khó trách có nhiều người cam tâm buông xuống liêm sỉ cũng muốn lựa chọn đỡ phấn đấu mười năm như vậy...

Jasmine sửng sốt một chút, sau đó mới nhỏ giọng nói: “Những thứ này tốn rất nhiều tiền đó...”

Trần Lạc lấy ra túi tiền nặng trĩu. “Không sao, những thứ tôi nói vừa rồi đều muốn hết, nay xài hết đống tiền này mới thôi.”

Tiền bạc lấy được từ hiệp hội Toán Học, Trần Lạc cũng không tính tiết kiệm, nếu hắn mang về nhà nhiều tiền như vậy, còn phải nghĩ cách giải thích với cô Britney và Isabella.

Thân phận của Blair không có nơi nào để kiếm thêm thu nhập, toàn bộ tiền của hắn đều đến từ cô Britney và Isabella, hơn nữa mỗi lần mua thức ăn, Trần Lạc đều sẽ ký sổ, Isabella và cô Britney có thể kiểm tra bất cứ lúc nào, cho nên hắn còn lại bao nhiêu tiền, Isabella và cô Britney đều rõ mồn một.

Ở tình huống này, cho dù thêm hai đồng vàng, với hắn mà nói cũng rất phiền phức.

Nhân viên ở hiệp hội Ma Pháp làm việc rất mau lẹ. Chỉ sau chốc lát, Jasmine đã đưa cho hắn một túi nhỏ. “Những thứ ngài muốn đều đã mua xong, còn dư lại 15 đồng vàng.”

Đối với Trần Lạc trước kia mà nói, 15 đồng vàng cũng không ít, bây giờ lại không có tác dụng gì lớn, ngay cả đồ vật rẻ nhất trong hiệp hội Ma Pháp cũng không mua được, ngược lại sẽ trở thành ‘quỹ đen’ không rõ lai lịch mà hắn không cách nào giải thích được.

Trần Lạc phất tay nói: “Còn lại coi như là tiền thuê tiểu thư Jasmine đi.”

Jasmine khua tay liên tục. “Đây là chuyện Jasmine phải làm, tôi không thể nhận tiền của ngài...”

Trần Lạc nghĩ ngợi một chút, cũng cảm thấy vừa rồi hơi sỗ sàng, đối với Trần Lạc mà nói, 15 đồng vàng chỉ là một bài toán treo thưởng, nhưng đối với một trợ lý chấp sự nho nhỏ như nàng, nó có thể là tiền lương nửa năm.

Hắn xuất thủ hào phóng như vậy, có thể để tiểu cô nương cho rằng mình đối với nàng có ý nghĩ mập mờ gì đó.

Trần Lạc nói: “Vậy số tiền còn dư lại trước hết gửi ở chỗ của tiểu thư Jasmine đi. Nếu có người mua sắm ma pháp cải tiến hoặc hiệp hội gửi tiền thưởng thì cũng phiền tiểu thư Jasmine thay tôi trông nom nó, tôi có thể trả một khoảng phí nhất định xem như tiền thuê.”

Bất kể như thế nào, hắn cũng không có khả năng mang tiền trở về.

Trên mặt của Jasmine toát ra vẻ do dự, chưa từng có Ma Pháp sư nào đối với nàng đưa ra yêu cầu như vậy. Nàng có thể nhìn ra hội trưởng Angus rất coi trọng tổ hợp ma pháp, hiệp hội Ma Pháp đối với việc này sẽ khen thưởng không ít, rất có thể cả đời này của nàng cũng không thấy qua tiền bạc nhiều như vậy. Nếu nàng trông nom không tốt, lỡ như xảy ra chuyện gì, chỉ sợ đem nàng bán cho ngài Bl... Trần Lạc cũng đền không nổi...

Nàng ngẩng đầu nhìn Trần Lạc, hỏi: “Ngài tự mình giữ không tiện sao?”

Trần Lạc nhẹ nhàng gật đầu. “Không tiện lắm.”

Jasmine nhìn hắn một chút, dường như ý thức điều gì đó. Nàng cúi gầm đầu xuống, lẩm bẩm: “Tốt tốt, tôi sẽ giúp ngài giữ thật tốt...”

Trần Lạc mỉm cười. “Cảm ơn tiểu thư Jasmine.”

...

Lần này, Trần Lạc tốn 500 đồng vàng mua hơn mười loại ma pháp biến thể, hệ nào cũng có. Mặc dù chúng nó cũng chỉ có uy lực của ma pháp học đồ, nhưng mỗi một phép thuật đối với tinh thần lực đều là tôi luyện và thể nghiệm hoàn toàn mới, hẳn đủ để cho hắn đột pháp đến Ma Pháp sư sơ cấp.

Những tài liệu này hắn không thể mang ra khỏi hiệp hội Ma Pháp, nhưng hiệp hội Ma Pháp cũng không can thiệp vào những bản ghi chép sau khi đã mua chúng, sau này hắn muốn lúc nào xem lại cũng được.

Hôm nay là một ngày đặc biệt bận rộn đối với Angus, nhưng khi biết Trần Lạc sắp sửa rời khỏi nơi này, hắn tự mình đến gặp Trần Lạc.

“Tổ hợp ma pháp của ngài đã khai sáng ra một hệ hoàn toàn mới, chuyện này cần được tổng bộ công nhận, hẳn là sẽ mất một đoạn thời gian nữa, ngắn nhất cũng tầm hai tháng. Trước tiên, ngài có thể lưu lại địa chỉ, nếu có gì mới, ta sẽ cho người thông báo cho ngài biết.”

Trần Lạc lắc đầu. “Trong khoảng thời gian này, ta còn sẽ tới hiệp hội Ma Pháp.”

Angus nhìn chằm chằm Trần Lạc như thể muốn thấy gương mặt nằm dưới tấm mặt nạ. Hồi lâu, hắn mới cười khà khà, nói: “Ân tình của ngài, Angus sẽ không bao giờ quên, sau này nếu cần hỗ trợ gì cứ đến tìm ta.”

Nhận được lời hứa hẹn của một vị Đại Ma Pháp sư là thu hoạch bất ngờ lớn nhất trong hôm nay của Trần Lạc. Hắn gật đầu. “Vậy ta cám ơn ngài Angus trước.”

Hắn suy nghĩ một chút, rồi lên tiếng: “Vừa vặn có một việc nhỏ, muốn mời ngài Angus hỗ trợ.”

Angus nhìn hắn, nói: “Xin ngài cứ nói.”

Trần Lạc nhìn đằng sau một chút. “Chấp sự Jasmine rất không tệ, hy vọng ngày bình thường, ngài có thể quan tâm chiếu cố nàng hơn một chút.”

Ánh mắt của Angus nhìn Trần Lạc đầy thâm ý, hắn cười đáp: “Đây là việc nhỏ, ngài cứ yên tâm.”

Trần Lạc và Angus lại rảnh rỗi hàn huyên hai câu, liền rời khỏi hiệp hội Ma Pháp.

Tiếp xúc mấy lần, ấn tượng của hắn đối với Jasmine hết sức không tệ, cô bé này cũng giúp hắn không ít việc, hơi cải thiện tình cảnh của nàng tại hiệp hội Ma Pháp, đối với Trần Lạc mà nói, chỉ là một câu nói mà thôi.

Jasmine đứng trước cửa hiệp hội, khi ánh mắt của nàng đang đăm đăm nhìn về phương hướng Trần Lạc rời đi, chợt thấy Angus đi tới, nàng lập tức lên tiếng: “Hội trưởng Angus...”

Angus nhìn nàng một chút rồi hỏi: “Cô tên là Jasmine đúng không, hiện tại là trợ lý chấp sự sao?”

Jasmine nhẹ nhàng gật đầu, nhưng lại không biết vì sao hội trưởng Angus lại đột nhiên hỏi tên của nàng.

Angus quay đầu nhìn thoáng qua phương hướng Trần Lạc rời đi, rồi chuyển ánh mắt trở về Jasmine. “Từ giờ trở đi, cô chính là chấp sự sơ cấp, một hồi cô đi tìm phó hội trưởng Elton làm thủ tục đi.”

Trợ lý chấp sự và chấp sự sơ cấp mặc dù chỉ khác nhau hai chữ, nhưng địa vị là rất khác biệt.

Người trước chỉ là người hỗ trợ cho chấp sự sơ cấp, trong lúc chấp sự sơ cấp quá mức bận rộn, trợ lý chấp sự sẽ giúp hắn chia sẻ một ít tạp vụ. Còn người sau lại chân chính thuộc về tầng quản lý của hiệp hội Ma Pháp.

Jasmine lấy lại tinh thần, lập tức nói: “Cám ơn hội trưởng Angus...”

Angus khua tay áo. “Không cần cám ơn ta, muốn cám ơn thì cám ơn ngài Trần Lạc đi...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.