Hihi, dép của các bạn đã mòn chưa? Nếu chưa hay rồi thì mình cũng kệ, đâu phải dép mình mà lo chi! Thôi, xem chap mới nhé!
~~~Lúc Kin tỏ tình với Anna~~~
Vừa dứt lời thì trời đổ mưa to, anh tính kêu cô vào trong để
không ướt mưa nhưng cô không chịu, bắt anh đứng chung luôn cơ. Anna tiến sát lại nói chuyện cho dễ nghe:
_Vậy làm thế này được không? - Anna nhìn Kin
_Làm gì? - Kin hỏi
_Chúng ta sẽ là couple trong 1 tuần, sau đó hẹn nhau ở địa điểm nào đó. Nếu
tui nói là ok thì chúng ta sẽ là couple thật luôn, còn không nói gì
là... Phong biết mà! - Anna cười
Vậy cũng được đấy nhỉ? Cơ hội là 50/50, mình sẽ cố gắng sao để cô ấy chấp nhận mình mới được. Kin nghĩ vậy rồi nói:
_Được! - Kin
_Vậy tính từ ngày mai nhé, hôm nay là bonus cho thôi nha! - Anna cười tươi hơn
Anh gật đầu mừng rỡ. Yeah vui quá, được ngày bonus free nữa chứ! Thích ghê! Đây chính là đoạn hội thoại đã bị tiếng mưa che mất, chỉ
thấy nụ cười vui vẻ giữa 2 người (Tg: Đấy, đó mới là thật cơ!)
~~~Hiện tại~~~
Minh nghe xong mà không hiểu gì tất, là sao? Rốt cuộc là Anna
với Kin có là couple hay không vậy? Đầu óc cậu quay mòng mòng vì đống
suy nghĩ trong đầu. Cô ngại ngùng cầm ly lên uống. 2 bạn ấy cứ như vậy
khoảng 5 phút thì Minh nói:
_Vậy em với Phong không phải là couple thật hả? - Minh
Anna khẽ gật đầu khẳng định, mặt hơi buồn 1 chút. Còn Minh thì
ngược lại, cậu vui lắm, vậy mình sẽ giành lấy trái tim của cô ấy, cậu
quyết tâm:
_Vậy em có thích anh không? - Minh nhìn Anna
_... Có!... Nhưng em chỉ xem anh như 1 người bạn và anh trai thôi! - Anna
nói vế đầu thì Minh vui mừng, nhưng vế sau thì bị suy sụp
Bạn và anh trai ư? Mình không muốn cái này, chỉ cần em ấy là
người yêu mình thôi mà! Tại sao, tại sao lại bất công với con vậy chứ!
TẠI SAO??? Minh đau đớn như ai đó lấy con dao đâm thẳng vào tim mình
vậy, nó cắt đứt mọi niềm tin và hi vọng nhỏ nhoi của cậu. Không! Mình
không được đau khổ, phải cứng rắn lên, nhất là không được khóc trước mặt người mình yêu. Minh gồng lên để không phải rơi 1 giọt nước mắt nào!
Cười giả tạo, cậu nói khẽ:
_Vậy sao? - Minh
_Anh đừng vậy mà! Em đâu biết rằng có 1 người thích em đến 2 năm trời đâu?
Nhưng xin lỗi, em không thể thích anh được. Xin lỗi, xin lỗi, đã làm anh phải đau khổ! - 2 giọt nước mắt rơi khẽ trên gương mặt của Anna
Minh nhẹ nhàng lấy tay mình lau nước mắt cho cô. Thấy chưa? Cũng tại mày mà em ấy khóc đó, vừa lòng chưa hả? Minh giận dữ với chính
mình. Anna hơi bất ngờ nhìn Minh, đôi mắt đó long lanh biết bao vì mọng
nước, nhưng lại chứa đựng đau buồn. Thôi, anh sẽ đưa tình cảm này vào 1
ngăn nhỏ xíu trong não, dù sao đó cũng là 1 kỉ niệm đẹp nhưng cậu sẽ
không mở ra lần nữa đâu! Minh cười nhẹ nói:
_Thôi! Làm anh trai em cũng được, vậy thì sẽ không bao giờ chia tay nhỉ? - Minh cười dù trong lòng rất đau
_Umk... - Anna vừa cười vừa khóc
1 bóng người vụt qua trong chớp mắt. Nhưng cả 2 không hay biết gì. 1 lúc sau, khi cô đã nín khóc rồi thì Minh nói:
_Vậy thì anh cũng chẳng cần nó nữa! - Minh
_Nó là cái gì vậy anh? - Anna thắc mắc
_Đến lúc phải nói cho em biết rồi! - Minh nhăn mặt 1 chút
Anna thấy vậy cũng khẽ nuốt nước bọt, nhìn Minh. Chuyện này lại là gì nữa đây!
Vâng, Tg toàn thích ngắt khúc quan trọng không à! Cho nên lót dép tiếp đi hen! Hãy đón xem chap sau nhé!