Cha chang, Tg ta sẽ đọc danh sách những bạn đoán đúng nhé!
_Đoán được cả 2 câu: không có ai hết trơn, ta buồn quá a~
_Đoán được 1 trong 2 câu: Đặng Tú Quyên, Homaya Tonachii
Xin trân trọng tặng chap này cho những bạn ở trên nha! Hạp bì
bớt đây í lộn, con gờ rác tu lấy sần, hihi! Còn bây giờ đọc truyện nào!
~~~Trên đường~~~
Nhìn thấp thoáng có bóng dáng của 2 người con trai đang đỡ 1 cô
gái. Đó là ba Minh, Minh và Anna. Ông hiệu phó khẽ nhăn mặt quay qua
nhìn Minh nói:
_Con có chắc là nó có chìa khoá không? - ông
_Có chứ! Con hứa luôn! - Minh nói
_Vậy thì được! - ông cười gian
_Nhưng sao ba lại làm vậy? - Minh thắc mắc
_Cũng tại bà ấy thôi, đã bỏ rơi ta đi lấy người khác. Còn ta thì lại phải lấy mẹ con. Đứa cháu xinh đẹp này tiếc thay bị liên lụy - ông nhìn Anna
Đứng trước 1 cánh cửa lạ. Nó được sơn màu đen huyền bí, được
khoá chặt kĩ càng làm cho nó tăng thêm phần ma mị. Ông nháy mắt ra hiệu
với Minh, cậu hiểu ý liền đỡ Anna qua mình cho ông lục soát. Bỗng nhiên
có tiếng động đậy, cả 2 giật mình nhìn thấy...
~~~Cổng học viện~~~
Yên hớt ha hớt hải chạy vào trường, mặt nhăn nhó như khỉ ăn ớt. Vừa thở hồng hộc vừa nói:
_Thôi rồi! Tự nhiên để quên tập chi không biết nữa! - Yên
Chạy vào lớp, mò tay xuống hộc bàn tìm kiếm. 1 lúc sau, cuốn tập đã được tìm thấy. Yên thở phào nhẹ nhõm, mắt khẽ lướt qua lớp. Ủa, sao
kì kì á ta! Yên khẽ bước đến bàn của Anna và Kin. Trên ghế của cô là 1
cái cặp màu tím, kiểu dáng rất đặc biệt. Nhìn ngược nhìn xuôi thế nào
thì nó cũng ra là cái cặp của cậu ấy, sao lại để ở đây nhỉ? Anna có bao
giờ đãng trí tới mức độ này đâu? Hay là lại có chuyện gì nữa rồi? Yên
bắt đầu cảm thấy sốt ruột. Móc trong túi cái điện thoại ra, ấn vài cái,
áp vào tai. Nhưng đáp lại chỉ là âm thanh quen thuộc: “Tít... Tít...
Tít...“. Hậm hực cúp máy, chạy vội ra khỏi trường, hướng về biệt thự
Chocolate.
~~~Biệt thự Chocolate~~~
Cả đám, mỗi người 1 việc, không ai chạm đến ai. Người thì lướt
face, người thì selfie, người thì xem TV, người thì ăn vặt,... bla bla,
nói chung là dài lắm, kể không có nổi. Đang yên đang lành thì chuông nhà kêu ầm ĩ, làm mọi người giật mình muốn rớt tim ra ngoài. Và đương
nhiên, người được cử ra ngoài không ai khác đó chính là Toby. “Két”, cửa mở ra, Toby thò cái mặt chầm dầm ra ngoài. Thì thấy 1 cô gái có mái tóc đen móc lai đỏ đang lo lắng nhìn. Yên vội vã nói:
_Anh Thiên ơi, Như đâu rồi ạ? - Yên
_Ủa, em kiếm Như sao? Nó có nói là ở lại trường 1 chút, hình như là có chuyện gì đó! - Toby thản nhiên nói
_Vậy sao em không thấy bạn ấy ở trường, lại còn quên cặp nữa! - Yên chìa cái cặp của Anna ra trước mặt Toby
_Hả? - Toby la to
~~~Trở lại học viện~~~
“Bụp”, Minh buông tay mình ra. 1 dáng người nhanh như chớp đứng
dậy, mắt nhìn ông hiệu phó và cậu. Ánh mắt đó làm cả 2 khẽ rùng mình lo
sợ. Người đó phủi phủi áo, khẽ nói:
_Đồ SMLT - người đó nói
_Là gì? Mà s... sao lại dậy được thế? - ông hiệu phó đực mặt
_Là sờ mó lung tung chứ gì? Hay muốn gọi là biến thái? - Anna nhìn ông
Phải, Anna đấy mọi người! Khi ông hiệu phó tính chạm vào túi váy của cô, thì cô liền bật dậy đẩy ông ra và hất luôn cái tay của Minh.
Anna nói tiếp:
_Ông muốn “vật đó” để làm gì? - Anna nghiêm giọng
_Hừ, sao ta phải nói! - ông hừ mạnh
_Vậy thì... “Tách”! - Anna khẽ búng tay
Ông hiệu phó nhìn qua. Tại sao lại như vậy chứ? Ông trợn trắng mắt nhìn về phía trước.
~~~Biệt thự Chocolate~~~
Cả đám đang tụ tập ở ghế salon nghe Yên kể hết mọi chuyện. Sandy vỗ tay 1 cái, nói:
_Hay là... - Sandy ngập ngừng
_Gì? Ái biết gì hả? Nói nghe coi! - cả đám nhìn Sandy
_À... Quên rồi! - Sandy thả 1 câu gây tức tối
Mọi người nghe xong, mặt đen xì. Sau đó bơ luôn chị Sandy đang
vừa gãi đầu vừa cười lấy lòng. Yuki chống tay vào cằm, nói:
_Vậy thì sao được nhỉ? - Yuki
_Em sẽ đi tìm! - Kin đứng dậy
_Bộ thích lặp lại chuyện cũ hả? Đi kiếm đã đời, về thì người ta ở nhà, cũng như không! - Rain và Gin nói
Tất cả gật gù, coi bộ cũng đúng đấy chứ! Anh nghe xong thì bình
tĩnh hơn, ngồi lại xuống ghế. Lại tiếp tục dùng cái IQ lâu ngày bị đóng
bụi ra suy cái mà nghĩ, như truyện Conan ấy! Nhưng mãi tận nửa tiếng sau cũng chả có động tĩnh gì. Bỗng nhiên, cả đám thở dài cùng lúc. Anna ơi! Sao mà em/ cậu làm mọi người phải lo lắng hoài thế?
Chap hơi ngắn, mọi người thông cảm. Và mình đã bù chap vào cuối tuần theo
đúng lời hứa rồi nha! Kì này cũng tặng câu hỏi mini nà!