Rạng sáng ba giờ im ắng đến đáng sợ, trong căn phòng PC có bóng từng người đơn lẻ đang ngồi thức đêm, bọn họ phần lớn đều yên lặng, có người thì mạnh mẽ gõ bàn phím chơi game trên internet, không thì lại nhàn nhã tập trung nhìn chằm chằm bộ phim điện ảnh nào đó trên màn hình máy tính.
Không chú ý sẽ không phát hiện trong góc còn có một người như vậy.
Hắn một thân màu xám, đeo kính màu đen, như một thiếu niên nghiện game rất bình thường.
Nhanh nhập tài khoản và mật mã. Màn hìnhchuyển sang một màu máu tanh. Trong bóng đêm, hắn lộ ra khuôn mặt trắng bệch đáng sợ. Ánh mắt mang dày đặc hận thù, móng tay thật dài đỏ sậm đâm vào chính huyệt thái dương của mình.
“Trò chơi phải bắt đầu rồi.” Từ góc nhìn,hắn khóe miệng nhếch lên nụ cười nửa miệng tựa tiếu phi tiếu.
Lướt thật nhanh trên bàn phím, tràn đầy mong chờ.
Sau hai giờ, sắc trời dần sáng lên. Hắn đứng dậy ra khỏi phòng.
Đến ngã tư cuối đường, rẽ vào một đường hầm chật hẹp, cuối cùng bị bóng đêm nuốt trọn.
Internet chính là máy móc.
Trên trang web một email đang được gửi không ngừng hiện lên con số đếm ngược.