Tại Chân chậm rãi khôi phục ý thức bởi thanh âm truyền đến bên tai, thanh âm rất quen thuộc khiến cho Tại Chân không dám mở to mắt chỉ tiếp tục giả bộ ngủ.
“TOP ca, chuyện tới đây cũng xong rồi, anh yên tâm, tôi đã nhận lời anh thì nhất định sẽ thực hiện. Bây giờ, anh để tôi tự giải quyết đi......” Đây là...... giọng nói của Cơ Phạm, Tại Chân vĩnh viễn không nhớ nhầm.
“Kia.....cứ như vậy đi.” Tiếp theo là tiếng của người nào đó rời đi, rồi tiếng cánh cửa bị đóng lại.
Cuối cùng, bên tai truyền đến hơi thở rõ ràng.
“Cậu tỉnh, không cần giả vờ.” Giọng nói khe khẽ, nhẹ nhàng khiến cho Tại Chân tự động mở mắt.
Khuôn mặt trước mắt này!
Tại Chân cũng sẽ không quên.....
Kim Cơ Phạm. Người này, Lý Tại Chân cậu có chết cũng không quên.... Chết.....
“Sao vậy, đã lâu không gặp rồi, cậu không có điều gì muốn nói sao?” Cơ Phạm ngồi bên cạnh Tại Chân, nhìn chằm chằm cậu, biểu tình giống như đang chờ mong gì đó.
Bốn mắt nhìn nhau, dần dần, ánh mắt Tại Chân trở nên nghiêm túc, có lẽ là cừu hận.
“Cậu.... Vì cái gì..... Muốn giết bọn họ..... ” Rốt cuộc hỏi, kỳ thật trong lòng Tại Chân vẫn luôn hi vọng Cơ Phạm sẽ phủ nhận, trong lòng vẫn mong mọi chuyện đều không phải cậu ấy làm.
“Cậu muốn nói..... Chỉ có cái này?”
“Chị tôi......Vì cái gì......Vì cái gì muốn giết chị tôi. Nhớ đến chị, cảm xúc trong Tại Chân chợt kích động dâng lên.
“Ha ha!” Cơ Phạm đứng dậy, mở ngăn tủ ra.
“Cậu cười cái gì?” Tại Chân cũng đứng dậy theo, nhưng không dám đi qua, chỉ đứng ngơ ngác nhìn theo.
“Người là tớ giết! Nhưng........” Từ phía ngăn tủ bằng gỗ truyền đến giọng nói của Cơ Phạm đang cúi đầu.
“Nhưng cái gì?”
“Muốn bọn họ chết không phải tớ, là cậu!” Cánh cửa tủ đột nhiên vang lên một tiếng ba thật lớn, dọa đến Tại Chân.
“Tôi?”
Cơ Phạm vẻ mặt ôn nhu đến gần Tại Chân, cậu từ từ lùi về sau từng bước từng bước, cuối cùng ngã ngồi trên ghế, ngẩng đầu lên, khó có thể tin nhìn Cơ Phạm.
“Xem ra cậu cũng đã quên tớ.....” Cơ Phạm cúi người, hai khuôn mặt chỉ cách nhau chưa đến 10 phân. “Nhưng là làm sao bây giờ? Tớ còn nhớ rất rõ, mà cậu lại quên..... ”
xa lạ.
“Cơ Phạm......” Tại Chân nhìn người trước mặt. Đột nhiên cảm giác thật
“Thời điểm tớ rơi xuống sườn núi, mọi người xung quanh đều chết, chỉ mình tớ một người còn sống, tớ hi vọng biết bao nhiêu được chết, như vậy tớ có thể giống như cậu, quên đi cậu! Quên đi người mình thích..... Nhưng, cố tình, cố tình ông trời lại để cho tớ sống, trở về, sau đó chạm rãi khiến cậu trở thành người của tớ...... ”
lời.
“Cậu..... ” Bị điên rồi sao? Tại Chân chưa kịp nói xong đã Cơ Phạm ngắt
“Tớ điên rồi! Tớ đúng là điên rồi!” Cơ Phạm thấp giọng thì thầm, không biết từ khi nào trên tay cầm một con dao cùng một bình thủy tinh, giọng mê hoặc: “Cậu uống cái này xong, rồi tớ đưa cậu con dao, cậu giúp bọn họ báo thù thế nào? Nhớ đến việc tớ đối với chị cậu như vậy, một nhát một nhát......”Cơ Phạm cầm dao lướt qua từng nơi trên cánh tay, sau đó nắm chặt bàn tay Tại Chân, khiến mũi dao nhọn sát vào ***g ngực cậu ta.
“Đâm xuống, giết tớ, cho nên những người thích cậu đều do cậu giết chết, là tớ..... ” Lời nói của Cơ Phạm tựa như ma chú, khiến Tại Chân sợ đến mức tay run rẩy đứng lên.
“Không cần!’ Tại Chân mạnh mẽ buông hai tay, dao rơi xuống trên mặt đất, bịch một tiếng.
“Tớ........ Làm sao có thể giết cậu...... ”
“Cậu không thể giết tớ..... “Cơ Phạm giống như hiểu được gì đó, đưa tay cầm chất lỏng trong bình uống một hơi cạn, sau đó nhặt con dao dưới đất lên, “Như vậy.... Chúng ta đổi đi.”
Giây tiếp thep, Tại Chân bỗng nhiên mở to hai mắt, cậu cảm nhận được từ trong ***g ngực một cảm giác lạnh như băng, sau là cảm giác đau đớn kịch liệt, khiến cậu không thể hô hấp.
Cơ Phạm trước mắt, trên khuôn mặt trắng nõn một vết máu đỏ rực, lưu lại theo đường cong gò má.
Cơ Phạm dùng dao rạch mở ***g ngực Tại Chân, máu đỏ tươi bắn ra xung quanh, thịt bên trong chưa bao giờ tiếp xúc với không khí nay được phơi bày tùy ý thở dốc. Tiếp theo, Cơ Phạm dùng chính con dao còn dính đầy máu Tại Chân đồng thời đâm vào rạch ***g ngực của mình, lấy ra trái tim Tại Chân, cẩn thận bỏ vào trong ngực mình.
“Bây giờ, cậu thật là của tớ.... ” Cơ Phạm nói xong, khóe miệng tràn ra chất lỏng màu đỏ tươi.
Ánh mắt Tại Chân mê mang, dùng một chút hơi thở cuối cùng của mình, nâng tay phải lên, nhẹ nhàng chạm vào má Cơ Phạm, ngón tay cái khẽ lau đi vết máu còn sót lại trên khóe miệng.
“Cơ Phạm..... Tớ..... Mãi mãi không bao giờ quên......Cậu.....
Người mà tớ yêu........”
Thật lâu sau, Cơ Phạm vô lực ngã xuống, bên tai đã không còn thanh âm suy yêu kia.
“Ha ha....... Ha ha......Khụ khụ.......” Hắn cố sức cười khẽ, gắt gao ôm chặt lấy thân thể bên cạnh, bên tai Tại Chân khẽ nói: ” Tớ biết.......”
Điện thoại của Tại Chân đang nằm trên bàn đột nhiên vang lên, đó là tin nhắn cuối cùng đến từ Kim Cơ Phạm, với nội dung:
“Tớ sẽ mãi mãi đặt cậu ở trong lòng, người tớ yêu nhất.”
Vài giờ sau, TOP mang một hộp lạnh cầm tay trở về Đại học y GY, hắn đi thẳng đến căn phòng cuối hành lang, căn phòng đặc biệt âm u quỷ đị, đây là phòng riêng của hắn, cấm học sinh bước vào.
Hắn cẩn thận đem hai trái tim còn rất mới đặt vào bình thủy tinh chứa dung dịch đặc chế. Thần kỳ chính làm, trái tim vốn không có sinh mệnh, ở trong lọ lại nhịp nhàng đập từng hồi, giống như vĩnh viễn sẽ không dừng lại.
TOP đến bên cạnh cái bình bên cạnh, nhẹ nhàng vuốt vẻ lớp thủy tinh bên ngoài, nói bằng giọng điệu dỗ dành: “Đây là hai người bạn mới của em, chiếu cố bọn họ cho tốt nha!” Trái tim trong lọ bỗng nhiên đập nhanh, như là đang trả lời hắn. TOP cười hài lòng, ngón tay xoa nhẹ bảng nhãn trên lọ.