Học Viện Vampire (Vampire Royal High)

Chương 41: Lời Tỏ Tình - Ghen..??



Rin bỗng cảm thấy mình lạc lõng trong một không gian như vậy. Ai cũng có được người mình yêu bên cạnh, ai cũng được ở bên nhau và tìm được nhau, còn cô thì sao.... Rin ngước lên nhìn thì không thấy Zen đâu, ngước nhìn một vòng thì trước mặt cô, thấy Zen đang nhâm nhi ly rượu và trước mặt anh là 1 đám tiểu thư quý tộc, ngại ngùng nhìn anh, không một ai dám mở lời. Có người thì nấp sau cây cột to ngượng ngùng nhìn anh từ xa, Zen đẹp như 1 ngôi sao sáng trên bầu trời, anh thật lịch lãm ngay từ cách ngồi đến cách cầm ly rượu, ánh mắt Zen như chú ý đi đâu, không hề để ý những người trước mặt, đôi mắt đỏ ấy thật lạnh lẽo.

"Ngài Zen,...liệu em c..có thể..cùng ngài nhảy được không ạ?!" Cuối cùng cũng có 1 cô gái bước ra mở miệng, cô gái này thật đẹp a! Mái tóc tím dài mượt và đôi mắt màu xanh dương sâu thẳm, trên người cô khoác một bộ đầm dạ hội sang trọng và đẹp, đính những viên kim cương lấp lánh và tầng váy được làm bằng vải cao cấp, hai tay cô xen nhau cuối đầu xuống không dám nhìn thẳng vào Zen

"Xin lỗi cô, ta không muốn nhảy" Zen tựa lưng vào tường như bỏ những lời ấy ngoài tai, nhưng cô gái ấy vẫn đứng đó, nhìn bên phải anh thấy Rin đang nhìn mình và tay thì đang cầm ly rượu vang nhưng đáp lại cô lại là ánh mắt lạnh lùng đó.

Rin khựng người lại. Sao anh lại muốn tránh ánh mắt tôi?! Anh ghét tôi như vậy sao?!? Sao trong lòng cô nặng trĩu và đau thế này?!! Cũng giống như 3 năm trước vậy,... Cô cứ ngỡ rằng sẽ cùng anh nhảy những bài hát ấy...nhưng tất cả cũng chỉ là ảo tưởng thôi.... Cô thật ngu ngốc khi nghĩ rằng anh sẽ yêu hay thích cô....kể cả ánh mắt anh cũng tranh né cô thì sao có thể được?!? Rin cười chua chát, tay đưa ly rượu lên và uống hết một hơi rồi đặt ly rượu xuống. Dù chỉ một chút quan tâm của anh thôi, tôi cũng đã thấy hạnh phúc lắm rồi..Zen à...

Bỗng có một bàn tay đặt lên vai cô

"Kenji?!" Cô quay lại nhìn

"Em uống nhiều vậy??!" Thấy ly rượu cô đang cầm trên tay không còn nữa, anh hỏi. Vì ít khi có người con gái nào uống nhiều như cô vậy

"Ừm,.." Một câu ngắn gọn nhưng lại tràn đầy những cảm xúc lẫn lộn

"Đi theo tôi" Kenji thấy vậy, liền cầm tay cô và kéo đi, nháy mắt bí ẩn. Thấy vậy Rin cũng chạy theo anh, và lúc này ánh mắt Zen khẽ mở ra trên khuôn mặt lạnh giá ấy "Kenji"

Kenji kéo Rin tới một cậy cổ thụ rất đẹp đằng sau Cung Điện, trong bóng tối những con đóm đóm như những ánh đèn nhỏ vi vu vi vu bay khắp nơi, tỏa sáng khiến noi đây trở nên đẹp hơn nhiều. Trên trời những vì sao đang tỏa sáng, những anh đèn thành phố bật lên

"Kenji...anh..có chuyện gì..sao?!" Rin đặt tay lên ngực thở dốc

"Hahaha, cũng...không có gì, chẳng qua tôi không muốn bị bọn con gái đuổi theo thôi!!" Kenji bật cười vì vẻ buồn cười của cô

"Sao anh không nhảy cùng họ??" Rin vẫn đứng đấy, bất chợt có một làn gió mát thổi qua làm bay tóc cô, nhưng nó lại làm cho cô đẹp hơn. 

"Tôi đã chọn được người tôi muốn nhảy và người đó không phải bọn họ" Kenji khuỵu xuống, ánh mắt nhìn lên Rin thật ấm áp

"Vậy cô ấy đâu??!" Rin vừa nhìn lên bầu trời vừa nói

"Cô ấy đang ở trước mặt tôi" Kenji chợt nở nụ cười, nụ cười của anh khi nhìn kĩ mới biết nó đẹp đến dường nào

2 bên má Rin chợt xuất hiện lên vết hồng, không phải người Kenji nói là cô hay sao??! Ánh mắt tím tròn xoe mắt nhìn lên "Là em sao..?!!"

Kenji đứng dậy, hai tay anh tiến tới cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Rin "lần đầu tiên ta tới đây khi đang dạo chơi trong hoàng cung, ta đã vô tình phát hiện ra khu vườn thơ mộng này, qua tìm hiểu ta mới biết được đây chính là khu vườn ngài Dracula dành tặng cho Hoàng hậu Liana. Cái hồ này ngài ấy đã tặng riêng cho Hoàng hậu Liana, cũng chính là ngày ngài ấy tỏ tình với bà ấy nên khu vườn này có tên là 'Love's Garden'. Và hôm nay cũng như vậy, cũng ở nơi này ta muốn được tỏ tình với người con gái ta yêu nhất"

Rin chợt khựng người lại, không lẽ ý của Kenji là anh sẽ tỏ tình với cô sao..?! Không thể nào?! Một Đế vương của 1 Vương quốc lớn, vừa sang trọng vừa quý phái lại còn có tài năng nữa, làm sao anh có thể thích 1 đứa con gái loài người tầm thường như cô được?!!?

Anh tới trước mặt cô và nở 1 nụ cười thật đẹp " Tôi yêu em, Rin" Ngọn gió thổi vừa lướt qua trên bầu trời đầy sao, những ngọn đèn bắt đầu bật lên, từng chùm đèn sáng lên trong màn đêm tuyệt đẹp. 1 vị Đế vương cao quý nhưng lại đang tỏ tình với 1 cô gái loài người, một chuyện chưa bao giờ anh từng làm

Rin tròn xoe mắt, đơ người ra nhìn Kenji. Cô không nghe lầm chứ, anh nói...yêu..cô sao.?! Tại sao lại là cô chứ?! Những kí ức năm xưa bỗng ùa về, tâm trí cô hiện giờ rối hết cả lên!! Hình ảnh của Win trong cô vẫn chưa bao giờ phai mờ được, dù cô đã rất cố gắng để quên đi anh.....

"Như..ng em..." Rin định nói thì bị Kenji ngăn lại

"Tôi không bắt em phải trả lời luôn, thời gian sẽ trả lời ta. Rin em có biết không, ta đã yêu em từ ánh nhìn đầu tiên của em, em thật thà và lúc nào tôi cũng muốn thấy em cười, một nụ cười thật đẹp như ánh mặt trời tỏa và không có thứ gì có thể khiến em buồn được. Nhận hậu, xinh đẹp và mạnh mẽ khiến tôi muốn phát điên lên vì em, lúc nào tôi chỉ muốn được ôm em vào lòng, giữ chặt lấy em để cho em không thể rời khỏi tôi. Cô gái loài người đầu tiên khiến tôi yêu đến như vậy!! Khi nhìn vào ánh mắt em tôi chỉ nhìn thấy những niềm vui cùng những hy vọng và sự mạnh mẽ của 1 cô gái loài người, cũng giống như lần đầu tôi gặp em ở vườn hoa hồng vậy, tôi muốn được ở bên cạnh và được nhìn thấy em cười. Đó là những ngày hạnh phúc nhất của tôi rồi..." Những câu nói của Kenji làm cho Rin ngỡ ngàng, trong mắt anh cô hoàn hảo đến thế cơ ư??! Cô thật sự quan trọng với anh sao..?!?

Kenji cười, nở nụ cười ấm áp bàn tay mạnh mẽ chạm nhẹ vào khuôn mặt của cô " Em như 1 thiên thần..Rin à....1 thiên thần tôi chỉ muốn giữ lấy cho riêng mình..."

Trong đầu Rin như 1 mớ hỗn độn, lời tỏ tình của Kenji khiến cho cô hững hờ. Kí ức năm xưa sao ùa về nhanh quá! Hình ảnh của Win vẫn còn ở trong tâm trí cô, những kỉ niệm về ngày anh tỏ tình với cô, ngày anh hứa sẽ mãi mãi ở bên cô, sao giờ đây tất cả lại ùa về trong khoảnh khắc này chứ?! Cô khẽ cúi mặt xuống,cắn chặt môi, lo sợ không dám nhìn vào đôi mắt ấm áp của Kenji, sợ rằng cô sẽ không kìm chế được cảm xúc của mình.

"Cậu có vẻ quan tâm đến người của tôi quá vậy,...Kenji.?!" Zen từ đâu bước tới với ánh mắt lạnh như băng

 "Người của cậu sao...?" Kenji khẽ nhếch miệng cười

"...Zen...?" Khuôn mặt Rin khẽ ngẩng lên, ánh mắt khó hiểu nhìn về phía anh. Zen đi nhanh về phía cô rồi lôi về phía mình

"Thả cô ấy ra!" Ánh mắt lạnh lùng mà tàn nhẫn nhìn thẳng vào anh mắt màu đỏ lạnh lẽo của Zen

"Cô ấy là người của tôi!" Giọng nói lạnh như băng của Zen đáp lại ánh mắt ấy của Kenji

"Cậu có quyền gì mà nói cô ấy là người của cậu..?!" Kenji đứng khoanh tay, nhếch miệng nói

"Đơn giản vì cô ấy sống với tôi, là người của tôi và điều quan trọng là TRÁNH XA RIN RA..!?" Zen gằn giọng lạnh lùng cùng với ánh mắt lạnh lẽo nhìn thẳng vào Kenji

"Nếu tôi không tránh thì cậu sẽ làm gì ĐẾ VƯƠNG ZEN!!?" Đôi mắt màu xanh bển sau thẳm thật máu lạnh cùng với nụ cười ngập sự tàn ác và chiếm đoạt.

Zen không trả lời nhưng đôi mắt của anh nhìn thẳng vào Kenji, nhếch miệng cười như muốn nói rằng "Vậy thì cứ thử đi".....

"Nếu như tôi giành được Rin thì tôi sẽ đưa cô ấy về Darkness và biến cô ấy trở thành HOÀNG HẬU CỦA DARKNESS!" 

"Vậy thì tôi sẽ chờ xem, chờ đợi ngày ấy, ngày cô ấy trở thành HOÀNG HẬU CỦA DARKNESS!" Nói rồi Zen kéo Rin ra khỏi khu vườn ấy, để lại Kenji với khuôn mặt lạnh giá "NẾU NHƯ TÔI KHÔNG CÓ ĐƯỢC RIN THÌ KHÔNG AI CÓ THỂ CÓ ĐƯỢC CÔ ẤY!! AOKI RIN CHỈ LÀ CỦA 1 MÌNH, 1 MÌNH TÔI MÀ THÔI!!"

LỜI TỎ TÌNH CỦA KENJI KHIẾN MỌI CHUYỆN TRỞ NÊN RỐI TOANG LÊN. ZEN VÀ RIN LIỆU SẼ RA SAO ĐÂY??! HÃY CHỜ VÀO CHƯƠNG TIẾP THEO NHÉ!!! 😊😊❤️❤️💗


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.