Học Viện Vampire (Vampire Royal High)

Chương 55: Trò chơi nguy hiểm



"Chết tiệt, mặt trăng máu..." Zen chợt chạy tới bên cửa sổ, ánh mắt hoang mang lạ thường nhìn ra bên ngoài, ánh mắt đỏ bỗng dưng ánh lên một màu vàng rực răng nanh lộ ra. Mỗi khi mặt trăng máu xuất hiện thì luôn mang theo nhiều điềm báo xấu và tệ hại...

 "Nó lại xuất hiện sao??" Ray chợt nhìn ra phía cửa sổ sắc đỏ bỗng rực sáng lên trong mắt

"Sao nó lại xuất hiện tại thời điểm này chứ?!" Hiro nhìn về phía mặt trăng máu, khoanh tay nói

"ĐIỀM BÁO XẤU" Ngài Dracula chợt nói, những mùi hương xung quanh không khí này đều rất quen thuộc, những gì ông có thể cảm nhận và cảm thấy được chính là 1 điều tồi tệ nào đó sắp xảy ra tại nơi này!!

"Sakamaki..Dracula.." Một giọng nói thật sự quá lạnh lẽo và ngang tàn vang lên trong căn phòng yên ắng này, giọng nói này như đánh thức ông quay người trở lại và.. bóng dáng đó, giọng nói đó???

"RIN?!" Zen chợt quay người lại, ánh mắt đỏ rực sáng nhíu mày nhìn người con gái ấy, đúng.. đúng là Rin rồi.. nhưng mùi hương này hoàn toàn không phải Rin!! Một mùi hương quen thuộc đến lạ thường..!!! Không thể nhầm đi đâu được...

"Đây không phải Rin, người này hoàn toàn không phải Rin" Ray lạnh giọng nói

"Ánh mắt nhuốm máu của quỷ dữ, nụ cười lạnh lẽo, hừ không phải đã quá rõ ràng rồi sao..?"  Shu hừ lạnh lên tiếng

"Hoàng Hậu Liana..." Sakamaki Dracula chợt vô cảm nói, ánh đỏ rực lên trên khuôn mặt hoàn mỹ với những nét đẹp, nụ cười gió thoảng lướt qua nhìn hình bóng trước mặt mình. Ánh mắt này.. nụ cười đó làm sao ta có thể nào nhầm lẫn đi đâu được.., ngay cả trong thân xác của một người nào khác.. nàng vẫn không hề thay đổi dù chỉ một chút!!..Một Thiên Thần Luôn Ngự Trị Bên Trong Ta..!!! Nàng Còn Nhớ Hay Chăng Đã Quên Rồi..Liana, NGười Chồng Của Nàng!!!

___________________________________________

"Không hổ danh là Đế Vương của Vương Quốc này!! Ngài Sakamaki" Từng lời nói phát ra mang nhiều hàm ý mỉa mai đầy oán trách, và sự thù hận của người đó dành cho người đàn ông này.

Ông lại không trả lời và chỉ im lặng, rất điềm tĩnh nhìn bóng dáng đó, lấy bề ngoài để che dấu đi những cảm xúc bên trong, không thể ngờ rằng bà ta đã trở về và hồi sinh một cách bí mật mà ông chẳng hề hay biết..

"Tại sao bà.." Ray cắn chặt môi nói, anh cũng không thể tin được những gì đang xảy ra trước mắt mình, bà ta thật sự đã trở về!!

"Ray - đứa con trai của ta, con vẫn nhớ ta chứ?? Chắc không dễ gì mà con quên được ta đâu nhỉ..?" Bà cười nửa miệng

"Tại sao bà nhập vào Rin.." Zen sau một hồi im lặng rồi cũng lên tiếng. Trong tình cảnh như vậy không hiểu vì sao anh lại có thể điềm tĩnh và bình thản đến như vậy, mặt đối mặt nhau hai ánh mắt đỏ lạnh gặp nhau.. hai khuôn mặt.. hai nụ cười như một. Quả thực rất đúng anh rất giống với người phụ nữ đó

Trước mặt anh bây giờ là ai, là người anh yêu hay là người đàn bà đó..?? Nhưng anh lại không hề bộc lộ ra một chút cảm xúc nào mà cứ vô cảm đối mặt với người phụ nữ đó.

"Con vẫn không thay đổi nhỉ, con trai cưng của ta..?"

Zen nhếch miệng hừ lạnh 1 cái, vô cảm nhìn bà "Còn bà thì vẫn nham hiểm như xưa.."

"Ta sẽ xem nó như 1 lời khen nhưng lạnh lùng đến mấy thì ít mấy cũng nên quan tâm đến con bé này một chút chứ nhỉ..?" Bà ta nở nụ cười nham hiểm, con bé này chính là điểm yếu của nó.. xem ra ta phải trừng trị nó thật chặt mới được..!!

"Bà nghĩ bà có thể làm hại cô ấy..?" 

  "Ồ.. ta không chắc điều đó đâu Zen à..!! Nhưng ta khuyên con tốt nhất nên ngoan ngoãn nghe lời ta, đừng cố mà chống đối ta. Nếu không, ta không bảo đảm rằng con bé này sẽ được yên ổn đâu" Khóe môi bà ta khẽ nhếch lên, ánh mắt hăm dọa nhìn thẳng vào Zen

"Nàng định làm gì cô bé đó hả?! Nàng đang nghĩ gì vậy chứ, dừng.. dừng lại đi.." 

Bà ta quay lại nhìn ông với ánh mắt lạnh lẽo, không một nụ cười "Dinh thự của dòng tộc Skull - Đầm Lầy Manchac, ta mong các người không đến quá trễ. ZEN NẾU MUỐN CỨU CON BÉ NÀY THÌ HÃY ĐẾN ĐÓ.. CHÚNG TA SẼ BẮT ĐẦU MỘT TRÒ CHƠI THẬT THÚ VỊ..!!! VÀ TẤT NHIÊN KHÔNG THỂ THIẾU SỰ CÓ MẶT CỦA NGÀI DRACULA.. ĐỪNG ĐỂ TA CHỜ ĐỢI QUÁ LÂU..." Tiếng cười lạnh lẽo tỏa ra với sự biến mất của bà ta

"Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?" Hiro chợt nói

"Lại thêm một trò bắt cóc nữa sao.."

"Tất cả nên đến đó" Zen điềm tĩnh nói

"Chỉ đến đó ta mới có thể cứu được cô bé đó và quan trọng ta và bà ấy giải quyết hết tất cả những gì còn sót lại trong quá khứ" Ngài Dracula nắm chặt lòng bàn tay lại, đến mức này ta phải ra tay và giải quyến hết những hiểu lầm trong quá khứ, để chứng minh cho nàng thấy rằng ta yêu nàng... hơn bất cứ điều gì.. Liana...!!!

"Chúng ta đi thôi"

-Rin...!! Em hãy chờ tôi....!!-

"Nhưng còn Yuko, Haru - Akiko và Yui thì sao?? Chúng ta đi liệu bây giờ họ có được... có được an toàn không?" Akai chợt lên tiếng nói trúng ý trong lòng của Hiro, Shu và Ray, bọn hắn còn không biết bọn nó có đang ở biệt thự hay chưa và đang làm gì, có gặp nguy hiểm gì không..??

"Các con khỏi phải lo, đã có quản gia Takashi chăm sóc các cô gái đó rồi và hiện tại họ đang ngủ thiếp đi, họ cũng sẽ không biết chuyện gì đang xảy ra đâu. Bây giờ quan trọng rằng thực tại chúng ta phải cứu cô bé Rin đó trước.. nếu không thì..." Ngài vừa nói vừa ngập ngừng 

"Làm sao.." Zen nhìn thẳng đối diện ông, ánh mắt đỏ khẽ dao động trước những gì anh vừa nghe 

"Sức mạnh của Liana rất khủng khiếp, bà ấy đã chiếm được thân xác của cô bé đó, nếu không đến kịp thì.. linh hồn của cô bé đó sẽ bị thanh tẩy và biến khỏi thế gian này mãi mãi, chỉ còn lại một thân xác vô cảm.." Ông vừa nói vừa đan xen tay vào nhau, lúc này trong lòng ông nóng như lửa đốt..

"Không thể được.. phải nhanh lên..!!" Zen chợt gào thét trong vô thức, anh sẽ không chịu đựng được nếu như có chuyện gì xảy ra với Rin. Cô phải trở về yên bình với anh, cô phải trở về với thế giới của mình và tiếp tục sống với cuộc sống của cô.. anh nhất định sẽ không để ai làm hại cô.. anh sẽ để cô trở về nhưng.. chỉ cần cô được bình yên thôi - Rin!! thế giới của em đang chờ đợi em trở về.. em nhất định sẽ không sao đâu!! Tôi sẽ đưa em trở về...

Ông rũ hàng lông mày xuống, khuôn mặt lộ ra rõ những nét đau lòng - Liana - Rốt cuộc nàng hận ta vì điều gì?!

____________________________________________

Đầm lầy Manchac thật hoang tàn và lãnh lẽo dưới ánh trăng với sắc đỏ như huyết sắc, những làn gió lạnh lướt qua từng hàng cây u ám với những hình thù quái dị. Chiếc xe vượt qua nhiều hàng cây bị đổ ngã và những vũng đầm lầy nhỏ xung quanh, từng hàng cây không một chiếc lá rũ xuống rẽ lối cho chiếc xe và cuối cùng họ cũng đã tới, hai hàng cây rẽ sang thành 2 bên đường, đó là những cây anh đào đẹp đẽ thơ mộng nhưng do thời gian chúng đã khô lạnh và chết lặng vì nơi này đã giết đi tất cả mọi sự sống. Tất cả chỉ là màu xanh lục đậm lạnh lẽo, ngôi biệt thư được bao bọc bởi những hàng rào sắt đã bị gỉ sét từ lâu, nó được xây dựng như một niềm tự hào của một Vị thần tối cao trong truyền thuyêt. 

Chiếc xe dừng lại, bước chân vào ngôi biệt thự hoang tàn và đổ nát đó, cánh cửa mở ra trong một không gian vô cùng yên tĩnh không tiếng động, những tiếng bước chân vang lên ngày một rõ hơn

"Nơi đây là Dinh thự của Dòng họ Hậu duệ Skull, nó đã bị bỏ hoang cách đây 2000 năm nay rồi.." Nhìn xung quanh những kiến trúc họ mới thấy rõ hơn

"Trong một đầm lầy hoang vắng này lại có một Dinh thự đep đến như vậy sao.." Bọn hắn cũng không khỏi nghi ngờ

Bỗng 1 ánh lữa xanh nhạt thoáng ẩn hiện dẫn đường cho bọn hắn đi theo. Ngài Dracula nhíu mày, ánh lửa này là của Liana, nàng đang muốn dở trò gì đây..??

Ánh lửa vụt tắt dẫn chân bọn hắn tới một căn phòng khó to lớn, cánh cửa được mở ra với không gian yên ắng và lạnh lẽo không một ánh sáng. Tất cả những bức tường được thay thế bằng những tấm kính trong suốt bao bọc toàn bộ nơi đây, hình ảnh mặt trăng máu cũng được nhìn thấy một cách rõ ràng hơn, chiếu vào bên trong chính giữa trung tâm căn phòng là một viên pha lê lấp lánh được đựng trong môt chiếc hộp kính. Ngồi trên đó là Rin.. à không , đó là Hoàng Hậu Liana mới đúng..!! Bà ta nở một nụ cười thỏa mãn, cuối cùng con mỗi cũng đã ngoan ngoan tới đây...

"Mọi người đến rồi sao..??" Bà ta nhảy xuống khỏi chiếc hộp rồi tiến tới chiếc ghế dài

"Vậy thì.. hãy để trò chơi này bắt đầu nào..!!!"

 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.