Hội Chứng Stockholm

Chương 24



Nếu lúc này có người đi qua cầu thang thoát hiểm, tất nhiên sẽ nghe thấy tiếng rên rỉ khiến người ta mặt đỏ tim đập.

"A... Sẽ... Ân... Có người ~ "

"Tiểu dâm phụ, nếu có người em lại càng mẫn cảm, có phải không?" Lục Cửu xoay người cô lại, ép cô vào giữa hai vách tường, có thể che chắn cho hai người. Bàn tay to thưởng thức hai bầu vú đầy đặn cách lớp váy hoa trễ ngực, đùi hắn chen vào nơi riêng tư không có gì che đậy của cô.

"Nha... Ân ~" Cánh tay mềm mại như không có xương của Lâm Ngải khoác lên vai hắn, trong không khí tràn ngập hương thơm say lòng người.

"Chậc chậc, đúng là mẫn cảm, tiểu loạn huyệt chảy đầy nước rồi này." Lục Cửu cảm giác đầu gối mình đã ướt nhẹp. Đầu lưỡi hắn lưu luyến trên cần cổ mỏng manh trắng nõn của cô, để lại một dấu vết ái muội.

"Ngô... Ngô... Lục... Lục Cửu..." Lâm Ngải đã động tình, tiếng nói kiều mị hơi khàn khàn, khiến người nghe như bị mèo cào nhẹ một cái.

Hắn kéo váy áo của cô xuống tới hông, rồi lại kéo miếng dán ngực silicone xuống, không còn gì che đậy, bàn tay to như nguyện lấy cầm lấy hai bầu ngực bộ ngực màu mỡ nõn nà. Đầu ngón tay thô ráp chà xát lôi kéo núm vú đã vểnh lên, vân vê đủ kiểu.

"Thích anh làm vậy không?" Lục Cửu hơi đắc ý, thưởng thức bầu ngực tuyệt đẹp của cô.

"A... Thích a... Nhẹ chút... Ân" Lâm Ngải run run cầm lấy bàn tay to chen chúc trước ngực mình, giống như làm vậy có thể khiến cô có thêm sức lực.

Lục Cửu chơi đùa ngực cô, lúc bao trọn lấy hai bầu vú đột nhiên phát hiện có chỗ kỳ lạ, hắn nghi hoặc xoay người cô lại xem xét. "Em đi xăm"

"Ừm... Đúng vậy... Anh có thích không?"

"Tiếng Anh, có nghĩa gì?"

Lâm Ngải kéo đầu đầu hắn lại, ghé vào tai hắn ôn nhu nói "My everything belongs to you". Giọng nữ kiều mị tinh tế, như mèo cào vào trái tim Lục Cửu. "Trong tiếng Trung có nghĩa là "Tất cả của em đều thuộc về anh" "

"Thích không?"

"Anh thích tự mình để lại dấu ấn trên người em hơn." Lục Cửu cúi đầu hôn lên chỗ đó, đầu lưỡi miêu tả theo từng chữ cái.

"A... Lục Cửu... mút ngực em đi..." Lâm Ngải tựa vào tường, tự xoa bóp ngực mình. Rốt cuộc cô vẫn không đủ kinh nghiệm, bàn tay nhỏ bé chỉ biết lôi kéo đùa bỡn núm vú phấn nộn đến trướng đau, kiều diễm ướt át trên bầu vú trắng nõn.

Lục Cửu liếm hết hình xăm, mới chịu tiếp tục hướng về phía trước, hắn kéo tay cô ra, mở miệng ngậm lấy núm vú của cô.

"Nha a ~" Lâm Ngải thoải mái kêu ra tiếng, ngón tay luồn vào trong tóc hắn.

Lục Cửu vừa âu yếm ngực cô vừa đưa tay lần vào trong váy cô, tìm được nơi quen thuộc, ngón tay thô ráp tách bụi cỏ rậm, đẩy âm thần ẩm ướt ra, lướt qua hai cái môi nhỏ, cuối cùng đi vào trong âm đ*o.

Vừa tiến vào, ngón tay liền bị mút chặt. Lục Cửu rút chọc trong chốc lát, Lâm Ngải kêu lên rồi trào nước.

Lục Cửu rút ngón tay dính đầy dâm dịch cho vào miệng Lâm Ngải. Cô liếm sạch yêu dịch của mình trên ngón tay hắn.

Giương mắt nhìn người phụ nữ hoàn toàn đắm chìm trong dục vọng, dâm đãng quyến rũ đến mức hắn chỉ muốn nhốt cô lại, ân ái chán chê thì thôi. Nhốt cô lại thì có vẻ hơi khó, nhưng đè cô ra, làm cô khóc lóc điên đảo thì có thể thử xem.

Hắn dùng sức xoay người cô lại áp lên tường, đè cái eo nhỏ của cô lại, lộ ra nơi riêng tư phiếm nước. Cái miệng nhỏ đó đóng đóng mở mở tỏa ra mùi hương say lòng người, giống như loại xuân dược cao cấp nhất, khiến đàn ông trầm mê.

Nơi đó đã cương cứng đến phát đau, Lục Cửu cởi khóa quần, kéo quần lót ra để tính khí bắn ra. Cây gậy thô dài của hắn diễu võ dương oai, cái lỗ nhỏ phía trên đã chảy ra chút bạch dịch.

Hắn dùng một tay đỡ thắt lưng cô, một tay cầm lấy tính khí đã trướng đau nhắm ngay vào tiểu huyệt dâm đãng, từ từ đi vào.

"Ai da ~~ "

Tuy đã làm tình vô số lần, nhưng tiểu huyệt của Lâm Ngải vẫn vừa nóng vừa chặt. Cô dùng một tay miễn cưỡng chống lên vách tường, một tay đùa bỡn ngực mình. Tiểu huyệt phấn nộn lúc này đang cố sức ngậm lấy tính khí thô to cứng rắn của hắn.

Lục Cửu gầm nhẹ một tiếng, tốc độ rút chọc nhanh hơn.

"A... Chậm... Ân... Chậm một chút..." Hắn ra vào vừa nhanh vừa sâu, tới tới lui lui ma sát với vách tường mẫn cảm, khiến tính khí dính đầy dâm dịch. Thân thể cường hãn của hắn va chạm quá mạnh, khiến dâm dịch dính cả lên lông mu của hắn.

Có lẽ sợ bị người ta phát hiện, khoái cảm cấm kỵ này khiến Lâm Ngải càng mẫn cảm càng phóng đãng. Tiểu huyệt được tính khí lấp đầy, vào đến tận tử cung. Cô có cảm giác mình sắp bị Lục Cửu giết chết đến nơi. Một lần nữa hắn lại hung hăng nghiền mạnh vào chỗ đó, khiến thân thể phiếm hồng của Lâm Ngải run run, lại đạt tới cao trào.

Lục Cửu ôm lấy thân thể mềm oặt của Lâm Ngải, để cô đối mặt với mặt với mình. "Thích tư thế này không, xem anh mở rộng dâm huyệt của em thế nào nhé." Khi nói chuyện, Lục Cửu lại không ngừng hướng về phía trước.

"Nha... Không... muốn... Ân... Muốn hỏng rồi..."

"Ai kêu tiểu loạn huyệt của em mút nhanh như vậy, ngày nào cũng làm mà chẳng thấy lỏng ra tí nào." Nói xong, Lục Cửu dùng sức va chạm, mỗi lần đều đỉnh vào tận miệng tử cung, không lưu tình chút nào.

"Còn không nói hôm nay là ngày gì?"

"Ân ân... Là... Là kỷ niệm100 ngày của chúng ta... A "

"Trách anh không nhớ rõ." "Em muốn cái gì?"

Lâm Ngải nghĩ nghĩ, nhìn thẳng vào mắt hắn. "Muốn một đứa con, Cửu gia có chịu cho không?"

Trong nháy mắt Lục Cửu ngây người, lập tức nở nụ cười "Như em mong muốn." Khi nói chuyện, hắn rút chọc mạnh rồi sau đó bắn hết tinh dịch vào sâu trong hoa huy*t của Lâm Ngải.

"Nha a... Nóng quá... Ân ~" Lâm Ngải lại đạt tới cao trào.

Lâm Ngải hoàn toàn xụi lơ vô lực. Sau khi ăn uống no đủ, Lục Cửu cẩn thận mặc váy áo lại cho cô, rồi ôm cô rời khỏi hiện trường.

Đến khi về nhà bị Lục Cửu áp trên giường lớn, Lâm Ngải vẫn còn hơi hoảng hốt, mở to mắt vô tội nhìn hắn.

Lục Cửu cởi quần áo vướng bận của hai người, hôn lên tay cô. "Không phải muốn có con  sao, anh sẽ cố gắng!"

Đêm còn dài, Lục Cửu càng thêm kiên định trên con đường tạo bé con, càng chạy càng xa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.