Hồi Sinh 2003

Chương 42: "Tận thế đất hoang" vào V.I.P



Dịch: Thần Hi
Biên: Hi

Ngày chủ nhật đến rất nhanh.

Lục Dương đã viết xong ba trăm chữ cảm nghĩ lên khung V.I.P từ lâu, chỉ viết đơn giản là lời cám ơn đến biên tập, độc giả, và mong mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ cuốn sách "Tận thế đất hoang" sau khi được vào V.I.P.

Viết cảm nghĩ lên khung V.I.P, Lục Dương muốn để lại cho độc giả một ấn tượng thật tốt, hắn liền đăng thêm hai chương truyện miễn phí lên.

Thời gian của truyện lên V.I.P thường là khoảng 12 giờ tối.

Vì vậy, tối hôm đó Lục Dương không ngủ, hắn vừa mở máy tính xem phim Hollywood vừa chờ đợi đến 12 giờ.

Trước khi lên truyện được vào V.I.P, Lục Dương không có chút tâm trạng nào mà viết bản thảo, hơn nữa hắn còn dự trữ gần 40 vạn chữ bản thảo, nên không cần gấp gáp, nghỉ viết một buổi tối cũng không sao.

Được lên khung V.I.P, đối với một tác giả truyện online thì đây là một chuyện rất quan trọng.

Mặc dù, cuốn sách "Tận thế đất hoang" xuất bản bên Đài Loan đã giúp hắn kiếm được không ít tiền, nhưng Lục Dương hiểu rõ điều mà một tác giả như hắn cần là gì.

Bây giờ là năm 2003, những nhà xuất bản bên Đài Loan còn chưa quan tâm đến nhân khí của các tác phẩm trên internet, đợi vài năm sau, mục tiêu mà các nhà xuất bản đó quan tâm đến sẽ là những tác phẩm có nhân khí cao trên internet mà thôi.

Một cuốn sách mà không được hơn hai vạn lượt click, nếu tác giả muốn xuất bản thành sách, điều đó là... không có khả năng, nhà xuất bản chỉ nhìn nhân khí của tác phẩm, không quan tâm chút nào đến chất lượng của bản thảo ra sao, đủ điều kiện thì ngay lập tức sẽ được gửi pass.

Hơn nữa, người từng sống lại như Lục Dương lại càng hiểu rõ, vài năm sau, số lượng người đặt mua tác phẩm qua internet là rất nhiều, một tháng kiếm được mấy trăm vạn nhân dân tệ, gấp nhiều lần tiền nhuận bút mà nhà xuất bản trả cho.

Lại qua vài năm nữa, ánh mắt của những công ty điện ảnh, game cũng nhắm đến những tác phẩm V.I.P có nhân khí cao, họ sẽ mua bản quyền về rồi cải biên nó, chi phí chuyển đổi luôn là mấy trăm vạn, đây mới là một nguồn thu to lớn.

Cuối cùng cũng đến 12 giờ tối mà Lục Dương chờ.

Biên tập viên Thiên Ca cũng không ngủ được, tối nay hắn còn phải đưa nhiều tác phẩm mới vào khu V.I.P.

Thời gian vừa đến 12 giờ, Thiên Ca liền gửi mail qua QQ cho Lục Dương, cho hắn biết truyện đã được vào V.I.P, bây giờ hắn có thể lên đăng chương.

Lục Dương cũng không nhiều lời, cám ơn Thiên Ca xong, hắn bắt đầu đăng một lúc năm chương V.I.P lên trang web.

Mỗi chương của Lục Dương có hơn ba nghìn chữ, năm chương thì hơn một vạn năm ngàn chữ.

Bây giờ còn chưa có bảng xếp hạng, nên một tác giả vừa vào V.I.P đã đăng một lúc năm chương là rất hiếm.

Lục Dương không nghĩ nhiều như vậy, hắn đang nghĩ mình có nên đăng một tuần khoảng 30 vạn chữ không, đầu tiên là để kiếm thêm tiền nhuận bút, thứ hai là nếu hắn đăng chương đều đặn như vậy có thể thu hút được lượt view tăng lên.

Sau khi đăng năm chương lên web, Lục Dương không đi ngủ ngay, trên thực tế, sau khi tác phẩm mình được vào V.I.P thì không có tác giả nào ngủ được, tất cả mọi người đều ngồi reload lại trang truyện của mình, nhìn số lượng người đặt mua chương như thế nào.

Điểm xuất phát của một tác phẩm V.I.P có tốt hay không, tất cả đều được quyết định trong vòng 24 giờ sau khi vào V.I.P.

24 tiếng này không ảnh hưởng đến lợi nhuận của tác phẩm, nhưng nó lại liên quan rất lớn đến vị trí được đề cử của trang web.

Nếu như lượt mua chương sau 24 tiếng cao, biên tập viên sẽ sắp xếp cho tác phẩm đó một vị trí tốt, nhân khí cũng theo đó mà tăng nhiều hơn, còn ngược lại thì xấu hơn.

Vì vậy, có thể nói 24 tiếng đồng hồ này sẽ quyết định được tác phẩm sẽ đạt đến trình độ nào.

Sau mấy phút đồng hồ, Lục Dương ấn reload.

Chương vừa đăng lên, chương 1 (V.I.P) có số lượng người đặt mua là 33.

Reload lại lần nữa, Lục Dương kéo xuống khu bình luận truyện, hắn nhìn thấy những độc giả vừa đặt mua chương đã bình luận ủng hộ hắn, mong tác giả tiếp tục cố gắng.

Lại mấy phút trôi qua, Lục Dương tiếp tục reload, số lượng người mua đã đến 72 người.

Mấy phút trôi qua, Lục Dương lại reload...

Mặc dù kiếp trước hắn đã có rất nhiều tác phẩm vào V.I.P rồi, nhưng bây giờ Lục Dương vẫn thấy rất căng thẳng.

Đây là tác phẩm đầu tiên hắn viết sau khi sống lại, không phải copy từ kiếp trước, đây chính là một tác phẩm hoàn toàn mới, nên số người đặt mua lúc đầu như thế nào, trong lòng hắn không nắm chắc.

Việc liên quan đến cuốn "Tận thế đất hoang" này, ảnh hưởng rất lớn đến sự nghiệp sáng tác và tiền đồ sau này của Lục Dương, hăn muốn bình tĩnh cũng không được.

Tối hôm đó, Lục Dương ngồi reload đến hai giờ sáng hôm sau, hắn thấy số người đặt mua tác phẩm của mình đã là 755 người rồi mới chịu đi ngủ.

Trong hai tiếng đồng hồ, có 755 lượt mua, điều này đã vượt qua tính toán của Lục Dương, xấp xỉ bằng tác phẩm nổi tiếng nhất của hắn ở kiếp trước rồi.

Đối với một tác giả mới vào nghề mà nói, thành tích này là không tưởng tượng nổi rồi.

Thật ra thì Lục Dương cũng cảm thấy rất thỏa mãn với kết quả này.

Hắn không biết được, biên tập viên Thiên Ca của tổ biên tập số hai cũng thức đến hai giờ sáng.

Lần này hắn đưa tám tác phẩm của tổ mình vào V.I.P.

Những tác phẩm này liên quan đến số tiền mà hắn sẽ nhận được nên Thiên Ca cũng không bình tĩnh nổi, hắn liên tục reload lai trang web để xem tình hình của tám tác phẩm kia.

Trong đó, có hai tác giả đã từng xuất bản sách, nhân khí tương đối cao.

Trước khi lên V.I.P, Thiên Ca nghĩ rằng hai tác phẩm đó sẽ có nhân khí cao nhất trong tám tác phẩm.

Mặc dù hắn có chút mong đợi với cuốn "Tận thế đất hoang", nhưng không ngờ rằng nhân khí của cuốn sách này lại vượt qua hai tác phẩm kia.

Mới chỉ qua hai tiếng đồng hồ sau khi vào V.I.P mà thôi.

Nhìn thấy tiềm lực của cuốn "Tận thế đất hoang" lớn như vậy, Thiên Ca quyết định xếp cuốn sách này ở vị trí đề cử tốt một chút, nhìn xem cuốn sách này có thể đi xa đến đâu.

Việc này Lục Dương hoàn toàn không biết chút nào.

Hơn 11 giờ sáng hôm sau, Lục Dương mới tỉnh dậy được.

Nhìn thời gian trên đồng hồ, Lục Dương biết ngày hôm nay hắn lại trốn học tiếp.

Nhưng Lục Dương cũng không bận tâm lắm, có mấy người đi học đại học mà chưa từng trốn học không? Mình trốn một buổi thì làm sao? Sợ cái lông!

Mặc quần áo rồi đi giày vào, Lục Dương không đánh răng rửa mặt gì mà đi thẳng vào phòng đọc sách, hắn vừa xoa xoa đôi mắt còn chưa tỉnh ngủ vừa mở máy tính ra.

Sau khi đăng nhập tài khoản, Lục Dương hài lòng nhìn thấy số lượng người mua chương đã đến 1442.

Bốn chương khác cũng có lượt mua hơn ba ngàn, đây đúng là một bước khởi đầu tốt đẹp.

Lúc đầu không tệ.

Lục Dương mang tâm trạng rất tốt đăng thêm hai chương lên.

Những tác phẩm trên V.I.P, không có tác phẩm nào như cuốn "Tận thế đất hoang", đăng hai chương mới cùng một lúc, việc này không có lợi cho việc gia tăng nhân khí chút nào.

Sau khi đăng hai chương, Lục Dương liền đăng thêm một đoạn cảm nghĩ.

" Cám ơn các anh, chị em đã nhiệt tình ủng hộ, làm cho tác phẩm có sự khởi đầu tốt đẹp, Văn Sửu xin khao mọi người hai chương mới, hôm nay sẽ đăng tiếp ba chương, từ tuần sau sẽ đăng một ngày năm chương, mong mọi người tiếp tục ủng hộ!"

Vì một sự khởi đầu tốt đẹp, Lục Dương cười tủm tỉm suốt cả ngày, giống như sợ người khác không biết hắn có chuyện vui vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.