Hồi Ức Sông Nile

Chương 21



Thấy hắn chỉ mãi lo uống rượu, Ivy hào phóng chia sẽ thức ăn “của mình” cho User

“Ngươi ăn chút đi… à! Đừng uống mãi… thế, hại… sức khỏe…!” Câu chữ vì cái mồm ngốn đầy thức ăn của nàng mà chẳng ra làm sao

User chưa kịp nói gì, thì phía Ivy truyền đến một trận ho khan dữ dội khiến mặt nàng đỏ ké cả lên, một tay che miệng một tay níu chặt lấy ngực… Ivy bị nghẹn

User dở khóc dở cười, rót vội một ly rượu đưa đến tận miệng nàng, tay yêu thương vỗ nhẹ lưng nàng. Tình hình là hắn-pharaon quyền lực đang phải “hầu hạ” nàng-thuộc hạ của hắn…

“Nàng thật là… có ai giành ăn với nàng đâu? Thức ăn nhiều như thế…” User ngó lại cái bàn, đột nhiên hắn phải dừng luôn lời định nói… Trên bàn, không đến nỗi trống rỗng, nhưng thực sự không còn “nhiều” như hắn tưởng…

Ivy cũng từ từ bình thường trở lại. Nàng nghiêm túc nghĩ - chết vì nghẹn thì thật khó coi nha!...

Đúng lúc này, bên ngoài liều, một binh sĩ gấp gáp truyền tin

“Báo động, có thích khách!”

User nắm lấy tay Ivy, nhàn nhã đứng dậy, buông nhẹ một câu

“Chúng ta đi bắt-cá”, miệng không quên nở nụ cười ngạo nghễ

Ivy nghệch mặt ra, máy móc theo chân hắn

Đêm. Ánh trăng lung linh huyền ảo. Mái tóc ánh bạc khiến người đàn ông rực rỡ hơn trăng

Trong bóng đêm mờ ảo, trước ánh lửa bập bùng, vài chục kẻ lạ mặt trong trang phục quân lính Hittite đang tấn công vào đoàn hộ vệ. Thân ảnh uy vũ của User lao lên phía trước tựa cuồng sư say máu, một bước tiến của hắn là vài thi thể kẻ thù gục ngã trên nền đất lạnh. Pharaon kiêu hùng như một chiến thần bất bại trong truyền thuyết…

Sự anh dũng của User khiến Ivy say mê không dời mắt đi được. Lúc này, nàng phát hiện hai kẻ lạ mặt khá gần sau lưng. Chứng kiến những màng User biểu diễn vừa rồi, không khỏi khiến Ivy khinh địch, thay vì co chân bỏ chạy nàng lại rút đôi song kiếm của mình đương đầu cùng bọn chúng

“Đến đây!”, Ivy đang ảo tưởng về sức mạnh của mình. Lẽ nào User có thể giết mấy chục tên vô cùng nhẹ nhàng, còn nàng chỉ hai tên không đối phó được

Hai kẻ lạ mặt dở khóc dở cười với hành động liều mạng của cô gái nhỏ. Một tên mất kiên nhẫn lao lên trước. Bằng khả năng kiếm thuật học được từ Paser, Ivy thành công cho hắn cạp đất… trong tình trạng cực kỳ vất vả. Sáng suốt nhận ra vấn đề, bọn người này toàn những binh sĩ tinh nhuệ nào phải “tép riu” như nàng nghĩ. Một tên còn khó đối phó như vậy, nếu cả hai xông vào thì…Đầu chưa kịp định hình hết sự việc… Tên còn lại lập tức lao lên, tên dưới đất cũng lòm còm bò dậy… Chạy! Nghĩ là làm, Ivy ba chân bốn cẳng “bay” về phía User…

Đến được khá gần “chiến thần”, thật không may cho Ivy… vấp cục đá… ngã chỏng vó lên trời. Khóc không ra nước mắt - Ông trời! Không cần ác với tôi như thế chứ? – Lại nhìn vẻ hung ác của hai tên kia, một tên đang giơ cao đại đao sáng bóng chém về phía mình. Ivy nhạy bén đưa song kiếm đỡ lấy đại đao. Đao hắn bằng sắt, đôi kiếm đồng trong tay Ivy gãy đôi, nhưng cũng thành công chuyển hướng đại đao của hắn xuống nền đất ngay bên cạnh

“Cứu với User!” Ivy la làng, trong lúc cật lực lăn… rồi lại lăn, tránh ma đao sáng lóe liên tục bổ xuống. Liếc mặt đất, nơi thanh đao sắc bén đi qua, lưu lại những hình thù quái dị sâu nguấy, Ivy không khỏi lạnh người

User theo phản xạ xoay đầu về phía âm thanh quen thuộc, hình ảnh đó khiến hắn gần như phát cuồng, lao tới như một con gió. Trước khi mãnh sư kịp đến, trường kiếm trong tay hắn đã như một mũi tên khổng lồ xuyên thẳng qua ngực một trong hai tên đang truy sát nàng. Tên còn lại thấy đồng bọn mới đó còn cùng mình sát cánh, giờ lại lạnh ngắt ngã xuống ngay bên cạnh. Phần run sợ, phần phát điên quyết lấy bằng được mạng cô gái. Ivy bây giờ đã vào đường cùng, không còn chỗ để… lăn nữa. Trong lúc nàng hoảng loạn vô lực đón nhận cái chết từ thanh đao sắt, bén ngót đang bủa xuống… Một cánh tay vạm vỡ đưa ra giữ chặt lưỡi đao sắc bén, ngăn không cho nó bổ xuống đầu Ivy, máu từ cánh tay thép nhỏ từng giọt nóng hổi xuống mặt nàng. Là User… từ giây phút này, Ivy biết, món nợ ân tình này suốt đời nàng cũng khó mà trả hết…

Tiếp theo, tiếng hét kinh hoàng của tên khốn muốn lấy mạng Ivy vang lên cực kỳ thảm thiết, vọng lại thê lương hơn cả tiếng tru của bầy sói rừng. Dường như tất cả mọi sự chú ý đều phải đổ dồn về phía này… Chỉ thấy bàn tay còn lại của User bấu chặt vào cổ tên kia, móc lấy những bó cơ nơi đó lồi hẳn ra ngoài. Cái cổ cao cao, giờ đây là một đống bầy nhầy xương thịt lẫn lộn, máu phúng ra như vòi nước hỏng van. Một đoạn phim kinh dị đúng nghĩa, mà vai chính là pharaon Ai Cập vĩ đại. Không riêng gì Ivy, mà tất cả mọi người chứng kiến cảnh này, đều phải trợn mắt thất kinh tột độ.

Ivy chỉ muốn ngất đi. Nhưng cơ thể lại không nghe lời, vô lực ngồi phỏng ra đó tiếp nhận từ kinh hoàng này đến kinh hoàng khác. Mãi đến khi… User ôm lấy nàng bằng… bàn tay vừa móc họng tên kia. Ivy muốn nhảy dựng lên phản đối. Song, giờ có cho nàng thêm ba cái mạng, cũng không dám ý kiến gì với vị ân nhân khủng khiếp này…

***

Tất cả mọi chuyện gần như điều nằm trong tầm kiểm soát của User. Trừ vết thương ngoài ý muốn vì cứu ai-đó. Nhưng hắn không hối hận, nếu sự việc diễn ra một trăm lần nữa, thì hắn cũng sẽ làm như vậy…

Một lúc sau, đoàn hộ vệ cũng khống chế được những kẻ lạ mặt, đem chúng đến trước mặt pharaon. Một tên che dấu sợ hãi trong đáy mắt, can đảm lên tiếng trước

“Chúng ta nhận lệnh của vua Hittite phục kích ngài”

Ivy lúc này cũng đã lấy lại bình tĩnh, đang xử lý vết thương cho User, nghe tên kia nói thế, vội phản bác thay Nir

“Nói bậy, Nir không làm thế!”

User đang nhắm mắt hưởng thụ sự chăm sóc của Ivy, nghe nàng bênh vực Muwatallish sinh ra hơi bực bội trong lòng. Tuy vậy, hắn biết vua Hittite là người gian xảo thế nào, sao lại có thể hành động sơ ý đến nỗi cho người mặc quân phục Hittite đến đây hành thích hắn? Nhưng hắn cũng không quan tâm lắm đến việc này, lười biếng nhếch khóe môi, truyền âm thanh nhẹ nhàng vào tai những tù binh dưới đất

“Dù bọn ngươi có là thuộc hạ của ai. Thì hôm nay…”, hắn chậm rãi mở mắt phượng, hướng mi tâm khủng bố về bọn tù binh, phung nhẹ từng chữ “đều-phải-chết”

Karen hiểu ý chủ nhân, lập tức lệnh thuộc hạ lôi chúng xuống hành quyết

Kệ! Ai rãnh quan tâm đến bọn xấu muốn giết mình. Ivy là vậy, quý trọng từng sinh mạng, nhưng cũng đủ nhẫn tâm với kẻ thù… Nàng chú tâm băng bó cẩn thận tay User, bân quơ nói

“Ta đoán họ là người Assyria. Vũ khí bọn chúng dùng toàn làm bằng sắt. Ở thời điểm này quân đội được vũ trang sắt chỉ có Assyria”. Đế chế Hittite hùng mạnh sau này sụp đỗ dưới tay Assyria một trong những lý do chính là đây

“Kiếm sắt của Assyria rất tốt?” User gật đầu đồng tình. Tiếc là Ai Cập hiện tại không biết cách chế tạo nó

“Cho ngươi xem” Ivy lấy ra bảo bối của mình đưa cho User. “Cái này cao cấp hơn vũ khí của bọn vừa rồi một chút… là thép” nàng cũng không biết hắn hiểu mình nói gì không nữa

User cầm vật nhỏ quan sát tỉ mỉ… rắn chắc, lại dẻo dai…

“Nàng biết tạo ra thứ này không?” mắt User chợt lóe sáng, tinh anh hơn bao giờ hết

“Chế tạo kiếm sắt như Assyria rất dễ. Nhưng để tạo ra thép cần tổng hợp cacbon từ than đá là một việc rất khó khăn…”. Nàng không muốn tự chuốt phiền phức… Song, liếc thấy ánh mắt hi vọng của User, Ivy không nỡ từ chối “Được rồi, đừng nhìn ta thế! Về Ai Cập ta sẽ giúp ngươi”…

Thế kỷ 12 TCN, sắt thép bắt đầu xuất hiện tại Trung Đông cổ đại. Vị thế của các đế chế hùng mạnh cũng dần thiết lập lại bởi việc quốc gia nào biết sử dụng nó trước.

Assyria là đế chế tiên phong trong lĩnh vực này. Nhưng Ai Cập sở hữu một phương pháp chế tạo sắt thép cao cấp nhất lúc bấy giờ. Đây có lẽ cũng là một trong những lý do, từ sau trận Kadesh, Ramesse II luôn luôn là người chiến thắng…

***

Sau khi xử lý vết thương cho User xong, Ivy dìu hắn trở về liều trại nghĩ ngơi. Mặc dù chỉ bị thương một tay, nhưng người-nào-đó cũng rất thích “dựa dẫm” vào nàng…

“Ngươi có đau không”, nàng quan tâm. Trong lúc đỡ hắn xuống tấm đệm bằng da thú sang trọng

“Nàng nói xem…Tại ai…?”, hắn cố tình hàm ý nhắc nhỡ

“Tại ta… Xin lỗi ngươi!”, Ivy mếu máo

“Lại đây?”, hắn vỗ vỗ tay vào vị trí sát bên cạnh mình, ra hiệu nàng ngồi xuống

“User… ta… ”. Lúc này, mặt Ivy khó coi, như ăn phải kiến hôi. Nhất thời không biết nên nói thế nào để từ chối

“Ngoan, ngồi xuống đây… Ta không làm gì đâu!” để thuyết phục nàng, hắn chỉ vào cánh tay băng vải trắng của mình

Khó nói lắm, lúc tay hắn đang chảy máu ròng ròng còn dùng tay kia giết tên binh lính Assyria được cơ mà…

“Ta đứng được rồi!” Ivy kiên quyết từ chối

User mất kiên nhẫn, dùng cánh tay khỏe mạnh bắt lấy tay nàng, kéo mạnh… Ivy mất thăng bằng, ngã chúi nhủi ra đệm da mềm mại, hoảng hồn nàng cố bò dậy. Nhưng tên-nào-đó nhanh hơn một chút, đã khóa trụ nàng dưới thân hình lực lưỡng…

“Ngươi… định làm gì?” Ivy muốn nhảy dựng lên

“Nằm im, ta không làm gì cả… Kháng cự, ta không dám bảo đảm!”, tên-mặt-dày-nào-đó cảnh báo

“Tránh ra ngay!”. Ivy nổi điên, nào chịu khuất phục

“Không!” hắn khẳng định

Đừng quên Ivy rất giỏi nhu đạo… Một, hai, ba giây sau tình hình hoàn toàn thay đổi. Người bị khống chế phía dưới, lúc này là… User. Hai thân thể, kẻ to người nhỏ đang trong một tư thế vô cùng mờ ám…

“Ra là nàng thích-ở-trên” hắn nén đau, dùng giọng gợi tình nhất phả hơi nóng vào cổ Ivy trêu chọc…

(còn tiếp)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.