"Conan, đây chính là người đã cứu Ran trong vụ đánh bom sao?" Suzuki Sonoko hỏi.
"A.....Đúng vậy. Chính là chị ấy." Edogawa Conan nói.
Suzuki Sonoko lập tức nhảy ra: "Vậy thì phải cảm ơn cho tốt mới được!"
Nói xong Suzuki Sonoko liền kéo Mori Ran đi tới nhiệt tình chào hỏi Hanada Saharuna, hơn nữa cùng nói lời cảm tạ đối phương.
Hanada Saharuna vội vàng xua tay: "Vụ đánh bom không chỉ có công lao của một mình chị, đều là nỗ lực của tất cả mọi người."
Còn nữa, cho dù không có cô, Mori Ran là nữ chính cũng tuyệt đối sẽ không có việc gì.
"Thanh tra Hanada đừng khiêm tốn mà! Đúng rồi, em có mấy cái thiếp mời, xin chị hãy nhận lấy!" Suzuki Sonoko nhiệt tình lấy từ trong túi xách ra một xấp thiệp mời nhét vào tay Hanada Saharuna: "Đây là. của khách sạn nhà em, năm nay vừa đúng lúc kỉ niệm 12 năm khai trương, đến lúc đó sẽ có rất nhiều hoạt động thú vị, còn có cả nhảy bungee nữa! Toàn bộ Tokyo cũng chỉ có một mình nhà em có thôi, vui lắm đó!"
Nếu không phải biết tính cách của đối phương, hơn nữa cũng rõ đối phương không biết mình sợ độ cao, Hanada Saharuna thật sự hoài nghi đối phương có phải cố tình hay không.
Edogawa Conan bất đắc dĩ kéo kéo Suzuki Sonoko: "Chị Sonoko, thanh tra Hanada sợ độ cao....."
"A!" Suzuki Sonoko ngẩn người, sau đó lộ ra biểu tình xấu hổ: "Xin lỗi xin lỗi! Em không biết! Thật ra ngoài nhảy bungee ra thì còn nhiều hoạt động thú vị lắm! Bởi vì đây là khách sạn quốc tế nên có rất người du khách nước ngoài, cho nên một Lễ hội ẩm thực toàn cầu sẽ được tổ chức, đến lúc đó sẽ có tiệc buffet đặc sản và bánh ngọt trên khắp thế giới, mấy anh chị có thể đến tham gia!"
"Buffet bánh kem?" Sato Miwako có chút hứng thú, đôi mắt Hanada Saharuna cũng khé lóe lên.
Cuối cùng cô cũng nhận lấy thiệp chiêu đãi này.
Không lâu sau Mori Kogoro lái xe tới đến Mori Ran, Edogawa Conan chào hỏi mọi người rồi đi trước. Sau đó Narihisago Akihito cũng tỏ vẻ vợ ở nhà nhớ mong con gái, cho nên liền tạm biệt rồi mang theo Narihisago Muku rời đi.
Chỉ còn lại bốn người Sato Miwako, được một lúc thì Megure Juzo đã bàn giao công việc xong đi tới, cho Hanada Saharuna và Matsuda Jinpei về trước.
"Hai người bị thương, về sớm nghỉ ngơi đi. Đặc biệt là Hanada, hôm nay chịu kinh hách không nhỏ, buổi chiều ngày mai hẵng đi làm." Megure Juzo nói.
Hanada Saharuna âm thần hoan hô, lập tức ngồi lên xe của đồng nghiệp trở về Sở Cảnh sát lấy túi xách và xe. Matsuda Jinpei lái xe tới nên trực tiếp trở về nhà.
- ------------------------------------
Chờ Hanada Saharuna từ Sở Cảnh sát về tới nhà thì đã là hơn 10 giờ.
Cô mở cửa, đèn trong phòng sáng ngời, hamster nhỏ đã chờ sẵn ở bậc thềm.
Nhìn thấy Hanada Saharuna, cậu đánh giá cô từ trên xuống dưới một hồi, phát hiện cánh tay của cô băng bó thì thở dài một hơi thật sâu.
【 Lớp trưởng [12]: Thế giới Conan đúng là quá nguy hiểm......Nhưng mà bà đấy, tuy rằng rút được thẻ thân phận cảnh sát thì cũng đâu cần ganh đua đến thế? Có mấy người Edogawa Conan ở đó bà còn xông pha như vậy làm gì? Không có hào quang của vai chính thì sẽ chết, lúc đấy sẽ phải tiến vào không gian trừng phạt đó!】
Hanada Saharuna cởi giày cao gót ném ở phía cửa ra vào, vừa xoa cổ vừa đi vào trong: "Dù sao thì chúng ta chết cũng chỉ là tiến vào không gian trừng phạt, không phải chết thật. Không sao cả ~ Hơn nữa tôi cũng đâu biết tên The Gravedigger kia điên như vậy, bắt cóc người ta muốn người ta ngạt thở mà chết đã đành, thế mà lại còn đặt cả bom, hơn nữa còn giống như chó dại đuổi cắn tôi không buông.
Nếu không phải lúc trước tôi tìm Matsuda để huấn luyện thì đã ngỏm luôn rồi.....A, không nói chuyện này nữa, tôi đói quá. Lớp trưởng, ông gọi đồ ăn giúp tôi được không?"
【Lớp trưởng [12]: Đặt rồi, nhưng đồ ăn nhanh ở Nhật cũng không có bao nhiêu. Tôi vừa gọi pizza cho bà, còn nóng đấy.】
Hamster nhỏ đi theo phía sau Hanada Saharuna.
"Quá tuyệt vời ~ Tôi đang muốn ăn đồ gì nóng chút. Hôm nay chạy tới chạy lui giữa trời nắng, lại còn leo thang bộ, xong việc còn phải đấu đá với The Gravedigger, cuối cùng thì bị treo trên cao. Cả thể xác lẫn tinh thần của tôi đều mệt mỏi, rất cần bổ sung năng lượng ngay lập tức.....Oa! Pizza Hawaii! Món tôi thích nhất!"
Bước vào phòng khách nhìn thấy hộp pizza trên bàn, Hanada Saharuna giơ tay lên hoan hô chạy qua. Lúc cô đang chuẩn bị mở hộp thì đột nhiên nhớ ra mình chưa rửa tay, lập tức xoay người chạy tới phòng bếp: "Lớp trưởng, tôi đi rửa tay đã, ông mở hộ tôi cái hộp ra với ~"
【 Lớp trưởng [12]:...... Hanada, chỉ mấy phút thôi mà bà cũng không nhịn được sao?】
Lười đến như vậy, cũng không biết làm sao mà lớn được.
Tuy rằng lớp trưởng cảm thấy rất cạn lời nhưng vẫn bò lên bàn mở hộp pizza giúp cô, tức thì một mùi pizza đặc trưng ập vào mũi. Hamster nhỏ nuốt nuốt nước miếng, từ khi biến thành hamster đến nay, tuy bởi vì có hệ thống nên cậu khỏe mạnh hơn những con hamster bình thường khác, nhưng vẫn có nhiều thứ không thể ăn......Đối với một người đam mê ăn uống mà nói thì đúng là một cực hình.
Vì để cho lớp trưởng bò lên bò xuống dễ dàng hơn, Hanada Saharuna còn mua mấy cái cầu thang đồ chơi để ở bàn trà phòng khách, bồn rửa tay và tủ đầu giường phòng ngủ. Tuy cô nói là để tiện cho lớp trưởng sinh hoạt, nhưng cậu lại cảm thấy con nhỏ Hanada kia chỉ là muốn thuận tiện sai sử mình làm việc hơn thôi.
Hanada Saharuna không biết mình đang bị lớp trưởng âm thầm phỉ nhổ tung tăng chạy tới, đặt mông ngồi xuống ghế sofa đeo bao tay nilon lên, bắt đầu cầm lấy pizza cắn một miếng thật to.
Vỏ ngoài xốp giòn đậm đà, mùi thịt xông khói cùng vị dứa chua ngọt kícvh thívch toàn bộ vị giác, cộng thêm phô mai béo ngậy, cho dù ăn thế nào cũng không ngấy.
"Huhuhu ngon quá đi mất. Bởi vì vội vàng cứu người mà trưa nay tôi đã ăn gì đâu....."Hanada Saharuna ăn ngấu nghiến, vừa nhai vừa oán giận: "Narihisago Akihito được phân đến tổ bọn tôi, anh ta lo cho con gái, nhìn dáng vẻ sốt ruột làm tôi cũng lo lắng theo.
Lúc trưa đáng lẽ đang chuẩn bị mua đồ ăn rồi thì Matsuda lại nhìn ra chậu hoa có vấn đề, tôi phải nhờ số 23 điều tra vị trí của Narihisago Muku. Sau đó thì có manh mối nên chúng tôi lập tức chạy đến tòa nhà Suzuki, hoàn toàn quên mất ăn trưa luôn.....Ôi, cái bầu không khí làm việc này đúng là mệt chết mà."
【 Lớp trưởng [12]: Lấy cái bản tính cá mặn của bà thì cho dù bà có muốn lười biếng cũng đâu ai bắt ép được, do bà một hai phải đi theo bọn họ đấy chứ. Hơn nữa nếu ngay từ đầu mà bà bắn chết The Gravedigger thì căn bản đã không có chuyện gì rồi.】
"Cảnh sát đâu thể trực tiếp bắn gục tội phạm chứ, lúc đầu tôi đã bắn vào chân hắn để khống chế rồi....." Hanada Saharuna đang muốn giải thích, lời còn chưa dứt đã bị một giọng nam đánh gãy.
"Bà cũng chả phải cảnh sát thật! Trực tiếp bắn chết hắn thì thế nào?!" Thanh niên tóc đen hùng hổ bước ra từ hành lang.
Nhìn thấy người đột nhiên xuất hiện trước mặt này, Hanada Saharuna há hốc miệng, miếng pizza đang cắn dở cũng không buồn nhai. Cô quay phắt lại nhìn về phía cục hamster trên bàn: "Sao cậu ta lại ở chỗ này?!"
【 Lớp trưởng [12]: Ờm, nửa tiếng trước tên này tự dưng đến nói có chuyện gấp muốn tìm bà, tôi liền cho hắn vào..... Vừa rồi hắn đi toilet đó, tôi đang chuẩn bị nói cho bà đây.】
"Hỏi lớp trưởng làm gì? Hỏi tôi đây này!" Thanh niên tóc đen đột nhiên xuất hiện đương nhiên là Sauza.
Lúc số 15 đại địa chủ thông báo chuyện Hanada Saharuna bị mắc kẹt trên cao trong nhóm lớp, bởi vì các loại lý do nên chỉ lớp trưởng là có thể tới hỗ trợ. Sauza vì nguyên nhân khách quan nên kỹ năng bị hạn chế, không có biện pháp đến giúp đỡ Hanada Saharuna, chỉ có thể phát điên lên trong group chat. Sau đó từ trên tin tức biết đối phương đã được giải cứu, cậu liền trực tiếp đánh xe tới nhà Hanada Saharuna.
"Tôi đã sớm nói với ông rồi, hai chúng ta lập trường đỏ đen bất đồng, một thành viên của tổ chức tội phạm như ông đừng có tùy tiện tiếp cận tôi!" Hanada Saharuna dậm chân, "Nhỡ đâu có người nào thấy ông xuất hiện ở gần nhà tôi thì tôi có tẩy thế nào cũng không sạch được!"
Sauza khoanh tay trước ngực: "Nếu bị phát hiện thì tôi sẽ xử lý tốt."
Hanada Saharuna cười nhạo: "Xử lý? Ông định xử lý như thế nào? Bớt ở chỗ này làm phiền tôi, phắn lẹ đi. "
Sauza không tiếp lời, tự động ngồi xuống sofa cầm một miếng pizza lên ăn: " Tôi còn chưa ăn tối đâu, đói chết mất~ Vừa nãy thấy có pizza đã hơi thèm rồi, nếu không phải chờ bà về tôi đã ăn hết rồi đấy."
Trán Hanada Saharuna lập tức nổi gân xanh: "Số 23!"
Sauza cắn hai miếng xử lý xong pizza trên tay, sau đó móc từ trong túi ra một cái bình xịt đưa cho cô.
"Đây là thuốc trị thương mới được tổ chức phát minh, rất có hiệu quả trên vết thương ngoài da, tôi dùng thấy cũng khá tốt. Bà làm cảnh sát sẽ rất hay bị thương, tặng bà đó." Cậu còn đặc biệt nhấn mạnh: "Bởi vì là đồ của tổ chức cho nên tôi lo sẽ có người nhận ra, cho nên đã đổi nó thành một lọ mỹ phẩm. Cứ yên tâm dùng đi, không có vấn đề gì đâu."
Nhìn Sauza cố ý chuyển đề tài để không cùng mình cãi cọ, Hanada Saharuna nghẹn họng, đành ngồi xuống tiếp tục ăn: "Đúng là không thể chịu nổi ông. Nói mau, rốt cuộc là vì sao lại tới đây? Đừng có lại là rủ tôi ăn khuya, nếu dám nói như vậy coi chừng tôi tẩn ông một trận!"
Sauza tiếp tục lấy pizza: "Không, tôi tới là muốn hỏi bà có muốn thăng chức tăng lương không. Bây giờ thân phận của bà là cảnh sát, trừ khi nhận được kịch bản tử vong thì xác định là sẽ phải làm lâu dài. Tôi nghĩ rồi, làm cảnh lực tuyến đầu quá nguy hiểm, nếu bà có thể thăng chức lên quản lý là có thể ngồi trong văn phòng chỉ đạo người dưới, vừa nhẹ nhàng lại vừa an toàn."
Hanada Saharuna cạn lời: "Ông cho rằng muốn thăng chức là thăng được hả? Tôi là trợ lý thanh tra, giờ mới thực tập được mấy tháng, ít nhất cũng phải hơn nửa năm nữa mới có thể lên thanh tra, như thế đã là rất nhanh rồi. Hơn nữa cho dù thành thanh tra thì vẫn là cảnh lực tuyến đầu mà, ông nhìn thanh tra Megure xem, không phải cũng rất vất vả sao?"
"Vậy thì lên cao nữa là được, thành thanh tra cấp cao*". Sauza nói.
*Các cấp bậc cảnh sát ở Nhật từ dưới lên trên: Tuần tra -> Tuần cảnh trưởng -> Trưởng phòng tuần tra -> Trợ lý thanh tra -> Thanh tra -> Chánh Thanh tra -> Chánh Thanh tra cấp cao-> Chánh Thanh tra trưởng -> Chánh Thanh tra giám -> Tổng Thanh tra. (Hanada đang là Trợ lý thanh tra, cùng cấp với Sato. Megure là Thanh tra.)
"...... Thần kinh à. Ngay cả người ở tổ nghiệp vụ muốn lên làm thanh tra cấp cao ít nhất cũng phải 35 tuổi, tôi mới 23 chứ mấy? Cho dù ông có muốn thành rồng hóa phượng* đi nữa thì ít ra cũng phải nói cái gì đáng tin hơn chút đi." Hanada Saharuna trợn trắng mắt: "Còn nữa, cái đất nước Nhật Bản này vô cùng coi trọng thâm niên, tôi có trâu bò cỡ nào cũng không có cách giúp ông biến ra 10 năm thâm niên đâu!"
*Nguyên văn là Vọng tử thành long: hy vọng con mình trở thành người thành đạt kiệt xuất.
Sauza li.ếm ngón tay dính chút dầu mỡ: "Có thể, chỉ cần công tích của bà đủ lớn, mà người ở vị trí kia lại vừa vặn ngã ngựa, bọn họ đương nhiên sẽ cho bà ngồi lên cái ghế đó."
"......" Hanada Saharuna cuối cùng cũng quay đầu nghiêm túc nhìn bạn học nhà mình, hơi hơi nheo mắt: "Ông lại muốn làm cái gì?"
"Đâu có định làm cái gì, tôi chỉ đang muốn giúp bà nhanh chóng thăng chức tăng lương thôi mà." Sauza buông ngón tay cười tủm tỉm nhìn Hanada Saharuna: "Không cần cảm ơn, bạn học với nhau cả, giúp đỡ nhau là việc nên làm, moah ~"
"Không không không, nói cho rõ ràng, rốt cuộc ông đang định làm gì!" Hanada Saharuna "bang" một tiếng đập lên ghế sofa phía sau Sauza, nhìn cậu gằn từng chữ: "Đừng có chơi trò này với tôi, tôi ghét nhất là bị người ta đánh đố!"
Sauza rụt người lại, nâng mắt lên nhìn Hanada Saharuna nói: "Tôi có một danh sách các thành viên Tổ chức Áo đen ẩn nấp trong bộ máy chính phủ Nhật Bản đang muốn tặng cho bà làm quà, lấy không?"