Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt

Chương 400: Chương 408



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo/ZaloPay/ViettelPay/ShopeePay 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!
*********************************
ĐƯỢC KHÔNG?
Irna nói những lời này với giọng điệu khinh bỉ không hề che giấu của mình.
Tuy nhiên, những gì cô ta nói cũng đều là s3ự thật.
Những thí sinh có thể tham dự vòng chung kết quốc tế ISC thực sự là những thiên tài từ khắp nơi trên thế giới, nếu
chỉ gọi là học1 sinh xuất sắc thì đã đánh giá thấp họ rồi.
Nhưng suy cho cùng, dù có thiên tài đến đâu thì cũng chỉ là học sinh cấp ba mà thôi.

Thiên tà9i dù giói đến đâu thì
vẫn phải tiếp nhận tri thức thông qua tích lũy trải nghiệm.

Thời gian chỉ mười mấy năm, căn bản không thể nào
thông hiểu đư3ợc nhiều kiến thức như vậy.

Ngay cả Simon Brand, nhà khoa học giỏi toàn diện để lại dấu ấn đậm
nét trong lịch sử châu âu, ở năm 18 tuổi cũng chỉ 8nghiên cứu vật lý và toán học.
Sau khi trưởng thành hơn, ông ta mới bắt đầu lấn sân sang các lĩnh vực khác
Ban tổ chức đã tổ chức cuộc thi ISC, một là để tưởng nhớ ông ấy, hai là để tìm kiếm những tài năng mới.
Nhưng không ngờ lại có chuyện như vậy xảy ra.
Trận đấu đầu tiên này cũng là lần đầu Irna thể hiện thực lực của mình.
Quả thực là áp đảo, cô ta thậm chí không hề cho đối phương một cơ hội.
Và ngay khi cô ta nói ra những lời này, các khán giả ủng hộ cô ta bên dưới lại càng phát cuồng hơn.
“Irna! Irna!”
“Thần đồng Irna!” Ngoại trừ những thí sinh đến từ châu u, sắc mặt của các thí sinh khác đều rất khó coi.

Thí sinh số
19 không nói gì, bước xuống và đi vào khu vực chờ.

“Đừng để trong lòng” Phong Việt mấp máy môi: “Đợi đến
lúc.” Cậu ta cũng không thể nói nốt lời tiếp theo.
Các câu hỏi trong ngân hàng đề thi của vòng chung kết cũng khó hơn ở vòng sơ tuyển và vòng bán kết.

Dù Phong
Việt am hiểu khoa học tự nhiên hơn, cậu ta cũng không có tự tin có thể biết hết tất cả.

Nói chung, miễn là điểm trên
12 thì đã rất lợi hại rồi.
Thế nhưng, Irna có thể hoàn thành câu hỏi trong năm phút, lại còn đúng hết tất cả.
Phong Việt biết rất rõ dù là cậu ta thi đấu với Irna.

Với tốc độ làm bài của mình, cậu ta cũng chỉ có thể làm được tối
đa 7 hoặc 8 điểm.

Có thể nói, dù là bất kỳ thí sinh nào thi đấu với Irna, đều sẽ bị áp đảo về mặt điểm số.

Tả Lê đang
ngồi trên hàng ghế của các giáo sư, quay đầu sang hỏi: “Đây chính là tố chất của em ấy ư?” “Irna có hơi kiêu ngạo”
Nghe thấy câu này, một giáo viên ở trường Đại học Helga cười nhẹ: “Hơn nữa, anh cũng biết rằng Irna đã điên điên
khùng khùng một thời gian nên mới có những phát ngôn như vậy.”
“Giáo sư Tá, đây chỉ là những tranh chấp ngoài miệng mà thôi, không có gì đáng để so đo cá”
Tả Lê cười lạnh một tiếng: “Cũng chỉ đến thế thôi.” Nếu như Doanh Tử Khâm rút thăm vào phần thi đấu cá nhân
thì ít nhất có thể gỡ lại một ván.
vòng đầu tiên của phần thi cá nhân, mọi người phải thi đủ mười chặng và việc bốc thăm cũng dựa vào may rủi.
Nhưng bắt đầu kiểu này, đòn đả kích thật sự quá lớn.

Chương trình phát sóng trực tiếp bên phía nước Hoa cũng
bùng nổ bình luận.

[Cái cô Irna này quá kiêu rồi đấy nhé???]
[Cô ta gọi thí sinh của chúng ta là rác rưởi, thế thì cô ta là gì? ]
[Kiêu ngạo là bởi vì người ta lợi hại, có bản lĩnh.

Bạn thật sự cho rằng Doanh thần của các bạn có thể đánh bại người
ta sao?] [Hâm mộ mù quáng, còn không phải là yêu thích khuôn mặt của Doanh Tử Khâm ư? Bây giờ ra nước ngoài,
thi đấu trên đấu trường quốc tế thì lại không ổn rồi sao? Hừ.

]
[Không thể chịu được tiết tấu của antifan trong phòng trực tiếp chính nữa rồi.

Tôi sang phòng trực tiếp phụ đây,
tạm biệt.] Lần này, đài truyền hình trung ương và Truyền thông Sơ Quang thiết lập tổng cộng bốn phòng phát sóng
trực tiếp.
Phòng truyền hình trực tiếp chính phát sóng tất cả các phần thi đấu cá nhân, còn ba phòng phát sóng trực tiếp phụ
là ba đội thi của phần thi đồng đội.
Tổng cộng có 1200 thí sinh lọt vào vòng chung kết quốc tế, 300 thí sinh thi đồng đội và 900 thí sinh thi cá nhân.
Còn nước Hoa có tổng cộng 93 người lọt vào vòng chung kết quốc tế, đứng thứ 3 trong tổng số các quốc gia.
Doanh Tử Khâm cùng đội với nữ sinh giỏi nhất ở lớp thực nghiệm khoa học của trường Trung học Thanh Trí.

Đồng
thời, còn có Hạng Thuấn, người đã giành vị trí thứ 5 trên bảng xếp hạng toàn cầu trong cuộc thi trực tuyến.

Có ba
câu hỏi lớn trong phần thi đồng đội và thời gian giới hạn là ba tiếng.
Tuy số lượng câu hỏi ít nhưng chứa đựng rất nhiều kiến thức.

Đầu tiên là câu hỏi dịch thuật.
Doanh Tử Khâm đã dán tờ giấy ghi đề bài lên bảng đen, ống kính máy quay phim zoom lại gần và danh sách các
câu hỏi hiện lên màn hình.
Phòng trực tiếp phụ cũng có ít bình luận hơn, sau khi ba câu hỏi xuất hiện, bình luận ngừng một lúc.
[Tôi… tôi ngáo luôn rồi! Cái chủ đề quái quỷ gì vậy? Đừng nói là không đọc hiểu được, tôi còn chẳng biết mấy cái
chữ này cơ.

] [Dòng thứ hai nhìn hơi giống tiếng Đức, cũng hơi giống tiếng Pháp, nhưng hình như cả hai đều không
phải.] Cuối cùng, sau một vài phút, bình luận lại liên tiếp hiện lên trên màn hình.
[Nhóm bổ túc kiến thức đến phổ cập kiến thức đây: bộ câu hỏi trong phần thi đồng đội này sử dụng 18 thứ tiếng,
bao gồm tiếng Latinh, tiếng Luta, tiếng Hoa, tiếng Phổ, tiếng Iceland, tiếng Do Thái.

]
[Trâu bò thật:]
[Tôi đúng là không xứng đáng mà, một số loại ngôn ngữ tôi còn chưa nghe thấy bao giờ.

]
[Không cần phải dịch một câu tiếng Hoa dài như vậy, quá dễ dàng rồi.

]
[Bạn đằng trước ơi, bạn ngáo rồi à??? Tiếng Hoa là một trong những ngôn ngữ khó học nhất trên thế giới, chúng ta
biết tiếng Hoa không có nghĩa là đại diện của các nước khác cũng biết đâu!]
Thí sinh được tham dự vòng chung kết quốc tế cũng phải thành thạo ít nhất ba ngoại ngữ.

Thế nhưng các ngôn ngữ
như tiếng Latinh và tiếng Do Thái không còn được sử dụng nhiều nữa và có rất ít người biết chúng.
Vì vậy đây chính là rào cản đầu tiên của phần thi đồng đội.
Trong chương trình phát sóng trực tiếp, cư dân mạng chỉ nhìn thấy cô gái nhìn lướt qua tiêu đề, cầm bút và bắt đầu
viết lên bảng đen.
Sắc mặt của cô trông hơi lười biếng và viết rất nhanh, những chữ của cô vẫn đẹp.

[Mẹ kiếp, tôi ngáo mẹ nó rồi, bây
giờ Doanh thần bắt đầu dịch luôn đấy à?] [Thao tác cơ bản thôi, không cần làm quá] [Doanh thần: Cái này không
phải chỉ cần liếc một cái là xong ư?]
[Đừng nói là 18 loại ngôn ngữ, dù có là 180 loại, Doanh thần cũng có thể dịch được trong vòng vài phút thôi.

*đầu
chó*]
Trong khi các đội khác vẫn đang dịch câu đầu tiên của câu hỏi, Doanh Tử Khâm đã chuyển toàn bộ câu hỏi sang
tiếng Hoa và viết nó lên bảng đen nhỏ.
Đảm bảo mỗi một đội viên đều có thể nhìn thấy.
Hạng Thuấn: “…”
Câu ta đã nhận một cú đả kích lớn.
Cậu ta còn nghĩ rằng mình giành được vị trí thứ năm trên bảng xếp hạng toàn cầu, chắc chắn có thể sánh ngang với
những thí sinh được xét thẳng vào cuộc thi quốc tế.

Nhưng cậu ta không ngờ rằng, sự chênh lệch lại lớn như vậy.
“Hạng Thuấn à, không cần suy sụp như thế, trước giờ Doanh thần đều không phải người!” Một nữ sinh ở bên cạnh
lên tiếng an ủi: “Trải nghiệm nhiều hơn thì cậu sẽ quen thôi.” Hạng Thuận: “..”
Chuyện này thì cậu ta làm sao quên được.

Hạng Thuấn thở dài một hơi rồi cầm bút lên và bắt đầu giải đề.

Nhưng
không thể không thừa nhận rằng, có Doanh Tử Khâm ở đây, bọn họ đã dễ dàng hơn rất nhiều.

Sau khi được dịch
hoàn toàn thì ba câu hỏi này không phải là quá khó, không thể nào giải được.
Khi đưa ra các câu hỏi, ban tổ chức đã cố ý làm các câu hỏi phức tạp lên.

Các giáo viên ở hậu trường đều chú ý đến
nhóm của Doanh Tử Khâm và rồi tất cả họ đều im lặng.

Một giáo viên hơi ngẩng đầu nhìn về phía thầy giáo tóc hoa
râm đã đưa ra các câu hỏi: “Không phải ông nói câu cuối cùng này không ai dịch được à?” Câu cuối cùng của đề thi
thứ ba đề cập đến một điều kiện then chốt để giải bài.
Nếu không có điều kiện này, vẫn có thể giải được đề, nhưng độ khó tăng lên gấp hai mươi lần.

Nhưng sau khi
Doanh Tử Khâm dịch xong đề bài thì việc giải đề đã trở nên dễ dàng hơn.

Tổ trưởng ra đề cảm thấy tan vỡ: “..” Ông
ta cũng choáng váng lắm chứ? Rõ ràng, ông ta đã tìm ra một loại ngôn ngữ rất hiếm gặp, người bình thường còn
chưa từng nghe nói đến chứ huống chi là học nó!
“Thật đáng sợ” Tổ trưởng ra để lau mồ hôi: “Nếu thí sinh này đi thi cá nhân, cuộc so tài giữa em ấy và Irma nhất
định sẽ rất khốc liệt, tôi rất muốn xem”
Giáo viên nọ gật đầu, có chút tiếc nuối: “Thực ra chúng tôi muốn xem nhất là người đứng đầu bảng xếp hạng toàn
cầu.

Ban tổ chức đã đặc biệt gửi thư cho người đó và còn đề xuất cuộc thi tài 1-1, nhưng người đó không hề có bất
kỳ phản hồi nào.”
Người ra tổ trưởng ra đề thở dài một hơi: “Cũng là chuyện không có cách nào khác?
Ai ngờ được người đứng đầu bảng xếp hạng kia lại biến mất sau khi nhận được tiền thưởng chứ?
***
Trong phần thi đồng đội, dưới sự dẫn dắt của Doanh Tử Khâm, đội của bọn họ chỉ mất nửa tiếng để hoàn thành ba
câu hỏi.
Tổng điểm cuối cùng là 100 điểm cộng với điểm thời gian, tổng cộng là 150 điểm.
Còn các đội khác, đa số điểm đều chỉ nằm trong khoảng 50-60, cao nhất cũng chỉ đạt 67 điểm.
Phần thi đồng đội kết thúc vào buổi trưa, phần thi cá nhân dù có 10 khán đài thi đấu nhưng chỉ tiến hành 130 vòng
đấu.

Vì vậy, phần thi cá nhân sẽ kéo dài tổng cộng ba ngày.
Đằng Vận Mộng và Phong Việt cũng khá may mắn, hai người họ không gặp Irna ở vòng đầu tiên và thành công
bước vào vòng hai với điểm số tối đa.
Khi Doanh Tử Khâm đi ngang qua, Đằng Vận Mộng đang an ủi một nữ sinh đang khóc.
Nữ sinh này tuy không phải là những thí sinh được tuyển thẳng vào vòng thi đấu quốc tế nhưng cũng đã xuất sắc
giành được vị trí thứ 17 trên bảng xếp hạng toàn cầu.
Doanh Tử Khâm nheo mắt hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?” “Thì lại là Irna” Phong Việt lên tiếng trước, rất tức giận: “ở
vòng đầu tiên, 19 thí sinh bên chúng ta đều phải chạm trán với cậu ta, không có thí sinh nào đạt trên 6 điểm cả”
“Cậu ta đúng là bệnh hoạn thật đấy! Mỗi lần kết thúc trận đấu với thí sinh của chúng ta đều phun một câu rác rưởi hoặc là nhìn người
ta với ánh mắt khinh thường.

Như thế thì có ai mà chịu được?”
Ánh mắt của Doanh Tử Khâm hơi sáng lên, cô cười nhẹ: “Rác rười?” “Đúng vậy” Phong Việt nhếch môi: “Trọng tài là người của
nước họ nên ông ta cũng mặc kệ, tôi thấy là cậu ta muốn trả thù chuyện của hôm trước”
Điểm của 19 thí sinh đều bị Irna áp đảo, bởi vậy, nước Hoa,
đúng là loại khiến người ta phải ghét” Đằng Vận Mộng giận đến đỏ mắt: “Nếu bên chúng ta có người đứng đầu bảng xếp hạng toàn
cầu, thì cậu ta có còn kiêu ngạo như vậy được nữa không?”
tổng điểm rất thấp, thậm chí có khả năng sẽ xếp cuối bảng.

“Cậu ta
Ban tổ chức chỉ là không thể mời được thí sinh đứng đầu bảng kia mà thôi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.