Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt

Chương 461: Chương 469



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo/ZaloPay/ViettelPay/ShopeePay 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!
*********************************
Bến cảng rất rộng rãi, tòa nhà cao tầng xa nhất cách đến 900 mét.

Chỉ có một nơi có thể bắn ra từ góc độ đó.

3
Doanh Tử Khâm quét mắt, nhanh chóng xác định vị trí của tay súng bắn tỉa cùng với loại vũ khí mà hắn sử dụng.

GH34.

Loại vũ khí này từng được bán trong khu giao dịch bí mật của diễn đàn NOK, nhưng vẫn chưa chính thức mở 9bán
bên ngoài.

Nòng súng dài hơn AS50, nhưng nhẹ hơn, uy lực cũng lớn hơn, dù có phá hủy một du thuyền cỡ lớn cũ3ng không
vấn đề gì.

Biểu cảm trên mặt Doanh Tử Khâm không đổi, cô lật tay rút từ bên hông ra một vũ khí màu bạc 8cỡ nhỏ tinh xảo.

Đây là vũ khí cô tự lắp ráp cho mình khi ở trên hòn đảo nhỏ ngoài Thái Bình Dương.

Về sau Lita Bevin lại đem tới cho cô không ít nguyên liệu, cô đã tiến hành chế tạo lại một lượt.

Cô và Vân Sơn có một vài quan điểm đồng nhất.

Chuyện có thể dùng vũ khí để giải quyết thì việc gì phải phí sức dùng cổ võ?
Doanh Tử Khâm bóp cò, nhắm về phía viên đạn bay tới, bắn ra một phát.

Giây tiếng theo, một tiếng nổ “âm” vang lên cực lớn!
Hai nguồn lực đập vào nhau, khiến mặt đất cũng phải rung chuyển.

Cuộc tập kích bất ngờ khiển trợ lý giật mình.

Anh ta trượt chân, suýt nữa bổ nhào xuống đất, nhưng vẫn giữ khư khư cái hộp trong tay.

Tuy những nguyên liệu này không phải đồ cực kỳ quý hiếm, nhưng bởi vì là sản phẩm của hóa sinh, gặp lửa rất dễ
phát nổ.

Mắt phượng của Doanh Tử Khâm hơi nheo lại, cô đột ngột lên tiếng: “Nằm xuống”
Trợ lý không cần nghĩ đã lập tức ôm đầu quỳ sụp xuống.

Mà vào thời khắc anh ta khuỵu người xuống
“Vèo”, một đợt tấn công mới lại đến, vượt qua đỉnh đầu của anh ta.

Trợ lý có thể cảm nhận được một luồng khí nóng phá thẳng vào mặt, da đầu có cảm giác bỏng rát nghiêm trọng.

Nếu động tác của anh ta chậm thêm một giây, thì chắc chắn đã bị phát bắn này làm cho nổ tung đầu.

Trợ lý run như cầy sấy.

Vì thân phận của Hickman đặc thù, khu vực châu Âu lại loạn, anh ta đi theo Hickman lâu như vậy, cũng từng gặp
phải nhiều vụ tập kích lớn nhỏ, đã lấy làm quen.

Nhưng lần này, anh ta thật sự không ngờ đến.

“Hướng sáu giờ của anh, bên bờ biển có một tảng đá lớn” Giọng nói của Doanh Tử Khâm rất bình thản: “Trốn ở
bên đó, đừng có ra ngoài”
Trợ lý lập tức quay đầu lại, quả nhiên phát hiện bên cạnh một chiếc thuyền đánh cá có một tảng đá cao hơn người.

Anh ta lập tức chạy về phía đó.

Trong quá trình anh ta bỏ chạy, loạt tấn công vẫn còn đang tiếp tục.

“Rầm!”
Chỉ có điều cách quá xa, buổi tối còn có sương mù, không khí ẩm ướt, cho nên lần tấn công này bị lệch đi nhiều.

Có tiếng bước chân vang lên.

Doanh Tử Khâm quay người, nhìn thấy người từ trên chiếc xe chở hàng bước xuống, ánh mắt cô lạnh đi.

Đây là một đội lính đánh thuê.

Bốn nhà tài phiệt lớn của châu Âu đều nuôi dưỡng không ít lính đánh thuế như thế này, thuận tiện cho bọn họ làm
nhiều việc.

Thủ lĩnh của biệt đội lính đánh thuê lạnh nhạt nhìn cô gái mặc áo liền mũ màu đen, gã nhíu mày, hiển nhiên là
không nhìn rõ gương mặt của cô.

Nhưng gã không hề coi cô ra gì.

Đội của bọn chúng có ba mươi lính đánh thuê, cũng đã gia nhập vào Hội kín, là thợ săn, lẽ nào còn không đối phó
nổi với một cô bé con?
“Đi” Tên thủ lĩnh chỉ vào người trợ lý đang bỏ chạy: “Cướp lấy cái hộp trong tay hắn, rồi hủy đi.


Thế nhưng kế hoạch của bọn lính đánh thuế còn chưa thành hiện thực đã phải bốc hơi.

Bởi vì bọn chúng vừa bước được một bước thì bả vai đã bị một bàn tay tóm chặt lấy.

Sau đó bị quật thẳng xuống dưới đất.

Lập tức hôn mê!
Bọn lính đánh thuê đều kinh hãi dị thường, bọn chúng thậm chí còn không nhìn rõ cô bé đã tiếp cận mình như thế
nào.

Rõ ràng là đứng xa năm mươi mét, thời gian trôi qua còn chưa đến ba giây.

Tốc độ của cô gái vào lúc này đã vượt qua kỷ lục Guinness thế giới về chạy 50 mét.

Trong đầu tên thủ lĩnh của bọn lính đánh thuế chỉ còn lại ba chữ…
Cổ võ giả!
Chỉ có cổ võ giả, mới có thể đạt đến tốc độ nhanh như vậy!
Bọn chúng đã dây vào một cổ võ giá rồi !
Nhưng bây giờ có chạy cũng đã muộn rồi.

Thêm một giây ngắn ngủi nữa, lại có hai tên lính đánh thuê ngã xuống.

Doanh Tử Khâm giơ một tay bóp chặt cổ họng của tên thủ lĩnh.

Cô nói ra những lời tàn nhẫn nhưng giọng điệu lại bình thản nhạt nhòa, không chút cảm xúc, đến một chút gợn
sóng cũng không có: “Muốn chết”
Đầu tên thủ lĩnh ong lên, máu dồn lên não khiến mặt gã đỏ bừng, không sao hít thở nổi.

Giây tiếp theo, ngực của gã nhận một đòn tấn công.

“Råc!”
Trước mắt tên thủ lĩnh bất chợt tối đen, gã ngất lịm đi ngay lập tức.

Mấy phút sau, một đội lính đánh thuê ba chục người đã nằm la liệt trên mặt đất, đều đã rơi vào hôn mê sâu.

Ở trên cao, tay súng bắn tỉa phụ trách đợt hành động lần này dùng kính viễn vọng đã quan sát được toàn bộ cảnh
tượng ấy.

Vẻ mặt hắn thay đổi trong phút chốc, thậm chí có thể nói là kinh sợ: “Cổ võ! Là cổ võ! Rút! Rút mau!”
Nếu là cổ võ giả bình thường thì rất dễ giải quyết.

Bọn lính đánh thuê được bốn nhà tài phiệt lớn của châu Âu đào tạo nên này, vì sử dụng thuốc và một vài thủ đoạn
cải tạo cơ thể, mà có khả năng đối kháng với cổ võ gia.

Nhưng bọn họ không ngờ rằng, ba mươi tên lính đánh thuê lại không thể chống đỡ nổi năm phút dưới sự tấn công
của Doanh Tử Khâm.

Một cổ võ giả có tu vi cực cao!
Bọn họ vốn tưởng rằng để giải quyết trợ lý của Hickman, thì không cần đến lính đánh thuê cấp độ cao.

Tay súng bắn tỉa toát mồ hôi đầm đìa.

Quả nhiên, những gì gia tộc Taylor điều tra ra là đúng.

Hickman sau một chuyển đến nước Hoa đã quen được với cổ võ giá, mới có thể được cứu thoát khỏi tay bọn xã hội
đen.

Không cần đến tay súng bắn tỉa ra lệnh, những người khác đã bỏ chạy hết rồi.

“Muốn đi?”
Doanh Tử Khâm hơi ngẩng đầu, không hề nhắm bắn mà giống như tùy tiện bắn vào không trung.

Cô bắn về phía xa liên tiếp ba phát.

“Ầm!”
“Ầm!”
“Am!”
Gió biển thoáng qua, xung quanh im ắng.

Doanh Tử Khâm kéo chặt lại chiếc áo liền mũ của mình, cúi đầu xuống, không nhìn rõ diện mạo, chỉ để lộ ra cổ tay
trắng ngần và những ngón tay thon dài.

Trên đầu ngón tay cô có không ít bụi.

Khoa học kỹ thuật phát triển đúng là rất tiện dụng.

“Đi, tôi ở đằng sau anh” Doanh Tử Khâm điềm đạm nói: “Sau ba phút nữa, chúng ta tập hợp trong thành phố”
Đôi chân cứng đờ của người trợ lý mau chóng di chuyển.

***
Trên đường đi vào thành phố, không xảy ra chuyện gì nữa.

Người trợ lý thở phào, tìm một quán bar yên tĩnh.

Ba phút sau, Doanh Tử Khâm tới, cô vẫn không hề lộ mặt, chỉ để lộ ra một đôi mắt.

“Nhất định là do người của Manuel gây ra.

Người trợ lý hít sâu một hơi: “Cái lão này, từ khi được gia tộc Taylor và
gia tộc Pastch hậu thuẫn, càng lúc càng không kiêng dè gì nữa rồi.


Nếu không phải Hickman kịp thời kéo được đầu tư từ phía gia tộc Laurent dưới sự giúp đỡ của Doanh Tử Khâm,
thì có lẽ người bên phía Manuel đã thẳng tay cho phát nổ phòng thí nghiệm của Hickman rồi.

Hơn nữa, bọn chúng vẫn luôn nhăm nhe tài liệu nghiên cứu của Hickman, không dưới vài lần bọn chúng đã tìm
hacker xâm nhập vào hệ thống, chỉ có điều chưa bao giờ thành công.

Sau khi Hickman được gia tộc Laurent tài trợ, bên phía Manuel vẫn luôn im hơi lặng tiếng, thì ra là đang đợi bọn họ
ở đây.

Đồng tử của Doanh Tử Khâm co lại: “Chính là bọn chúng, lính đánh thuế của gia tộc Taylor”
“Cô, cô Doanh.

.

” Trợ lý lắp bắp: “Cô, cô còn biết cả kungfu của nước Hoa à”
Doanh Tử Khâm gật đầu: “Cũng xem là vậy”
“Giỏi, giói thật đấy” Người trợ lý hào hứng hẳn lên: “Tôi xem trên phim thấy các cô có thể bay lượn trên không,
bước đi trên mặt nước, khinh công tuyệt thế, thật không ngờ lại có ngày được chứng kiến tận mắt”
“Khi nào về tôi sẽ kể cho mọi người, người nước Hoa ai cũng biết kungfu!”
Doanh Tử Khâm: “.

.


Cái đó thì không cân.

Ở trước mặt bốn nhà tài phiệt lớn của châu Âu thì cổ võ quả thật chẳng phải điều gì bí mật, chỉ có điều trợ lý không
hề biết điều đó.

“Cô Doanh, nguyên liệu” Trợ lý nhớ ra chuyện quan trọng nhất: “Của cô đây, giáo sư dặn tôi nhất định phải giao
tận tay nguyên liệu cho cô.


Doanh Tử Khâm nhận lấy cái hộp, khẽ gật đầu: “Làm phiền rồi”
“Cô Doanh, cô đi đi” Trợ lý lau mồ hôi, trong lòng vẫn còn dư chấn: “Gia tộc Laurent cũng cử lính đánh thuê đến
bảo vệ bọn tôi, chỉ có điều bọn họ đang ở chỗ giáo sư, để tôi gọi điện bảo bọn họ đến đón tôi”
“Không cần đâu, sẽ có người xử lý” Doanh Tử Khâm quét mắt nhìn xung quanh: “Trong thành phố an toàn, trước
khi người chuyên nghiệp tới, anh đừng rời khỏi đây.


Trợ lý gật đầu, gọi một ly rượu thả lỏng thần kinh đang căng cứng của mình.

Nhưng anh ta còn chưa kịp uống được hợp nào, thì có nhân viên mặc đồng phục tiến vào.

Là người của IBI.

Các thám viên của IBI phân tán ở khắp nơi trên thế giới, tất nhiên ở thành phố cảng Saint này cũng có.

Nhất là sau vụ nổ ở thành phố đại học của châu u, IBI càng tăng cường phòng hộ.

Các thám viên đương nhiên cũng phát giác ra vụ tấn công, bọn họ đã cử người đến ngay lập tức.

Thế nhưng, đến nơi mới phát hiện mọi chuyện đã được giải quyết xong rồi.

Tất nhiên bọn họ cũng có nghĩa vụ phải bảo vệ tốt cho nạn nhân.

Một thám viên trong số đó bước lên trước, đưa cho trợ lý một cái khăn: “Thưa anh, để chúng tôi đưa anh về.


“Ô °” Trợ lý choàng khăn lên, thầm nghĩ, IBI đúng là chu đáo, còn nghĩ đến cả chuyện này.

Hai thác viên đưra người trợ lý lên một chiếc máy bay.

Một đội khácởlại càng thu dọn tàn cục.

“Trường quan” Một thám viên đưa mấy cuộn băng ghi hình lấy từ camera giám sátởmấy vị
trí ngoài bến cảng tới: “Có cần xóa bỏ mấy đoạn băng ghi hình này không?”
Thám trưởng liếc mắt nhìn, bất chợt chúýđến một chỗ, anh ta đột nhiên lên tiếng: “Khoan đã!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.