Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 52: Lại Có Người Xuyên Đến 2



Tô Anh phụ trách hướng dẫn Chân Minh Châu thử nghiệm các công năng khác nhau của thiết bị.

Chân Minh Châu vẫn luôn cảm thấy bản thân cũng là người có kiến thức nhưng sau khi đi một vòng với Tô Anh liền cảm thấy hoang mang.

Thì ra những gì giáo sư Vu nói không sai, cô thật sự có chút thiếu hiểu biết.Thứ hai: Ban đầu, Chân Minh Châu nghĩnhững “khách trọ” đồng thời cũng là những “đồng nghiệp” của cô là quân nhân.

Nhưng khi thấy họ bận rộn thì cô mới biết họ không phải là quân nhân mà là nhà khoa học.

Như Tô Minh - anh trai của Tô Anh là nhà địa chất học.Thứ ba: Nhóm người Vu Thanh Hàn dẫn dắt là nhà khoa học, mà Triệu Xuân Mai và những nhân viên công tác ở ủy ban thôn mới là quân nhân.

Ngay cả Trương Vũ - người thoạt nhìn như nhân viên kỹ thuật lại xuất thân là liên đội trưởng.

Đương nhiên điều này không phải do Chân Minh Châu tự nhận ra mà chính Triệu Xuân Mai nói cho cô biết.

Bởi vì nhóm của Triệu Xuân Mai sẽ phụ trách vấn đề an toàn của Chân Minh Châu nên cũng không cần giấu giếm.Điều này cũng có nghĩa là bọn họ không hề tham dự đến việc điều tra.

Chỉ là Triệu Xuân Mai có thân phận đặc thù, nếu không việc bà ấy nhận nuôi Tiểu Thạch Đầu cũng không dễ dàng như vậy.

Hơn nữa, bà ấy cùng giáo sư Vu dường như có quan hệ, nhìn cách hai người bọn họ chung đụng rất thân thiết.Cùng là cấp trên nhưng so với Thẩm Nham thì Triệu Xuân Mai nghiêm túc và nghiêm khắc hơn.Chỉ trong vòng bảy ngày, Tiểu Thạch Đầu đã có tên, gọi là Thạch Thanh Vân, nhũ danh vẫn giữ nguyên như cũ.Cậu nhóc vốn họ Thạch, tuy rằng bây giờ là con nuôi của Triệu Xuân Mai nhưng vẫn giữ nguyên họ của cậu.Thứ tư: Thủ tục nhậm chức của Chân Minh Châu đã được xử lý, mặc dù là người mới nhưng lương tháng cũng được 6000 tệ.

Điều này khiến cô vui vẻ không thôi.Chân Minh Châu: Đột nhiên phú quý! Quả nhiên người dễ thỏa mãn là người hạnh phúc.Thứ năm: Bảy ngày sau, nhóm người Tô Anh sau khi hoàn tất việc thăm dò bên ngoài và lắp đặt thiết bị bên trong liền nhanh chóng rời đi.Chân Minh Châu không biết nhà khoa học là làm những gì, nhưng bọn họ không ngừng đẩy nhanh tốc độ làm việc và kết thúc trong vòng bảy ngày sau đó nhanh chóng rời đi.

Thẩm Nham cùng Vu Thanh Hàn phải quay về thủ đô để mở một cuộc họp.Trước khi đi Vu Thanh Hàn có nói: “Lần này khi quay về tôi sẽ xin chuyển công tác đến Lệ thành.”Chân Minh Châu: “???” Lúc này cô mới nhớ đến Vu Thanh Hàn là giáo sư đại học.

Quả nhiên người tài giỏi thường nhiều việc.Bất quá đối với Chân Minh Châu thì những việc này không quá quan trọng, điều cô quan tâm là điều thứ tư - về vấn đề lương bổng.Vu Thanh Hàn nhìn ra ý nghĩ của Chân Minh Châu, ý vị thâm trường cười nói: “Bạn học Tiểu Chân, về sau sẽ thường xuyên gặp mặt.”Chân Minh Châu: Vẻ mặt tươi cười lừa gạt trẻ nhỏ.Trước khi bọn họ chuẩn bị rời đi, Chân Minh Châu không nhịn được liền hỏi: “Mọi người vì sao vừa gặp liền nghĩ tôi là người tốt?”Vu Thanh Hàn quay đầu lại, nói: “Vậy cô là người xấu sao?”Chân Minh Châu: “Đương nhiên tôi biết tôi không phải, nhưng mọi người lại không biết.”Có thể cô cố tình lừa bọn họ vì lợi ích của mình thì sao?Vu Thanh Hàn nhìn Chân Minh Châu thật sâu, sau đó cảm khái tự đáy lòng: “Cô có hiểu lầm gì với hiệu suất làm việc của chúng tôi sao?”Chân Minh Châu khó hiểu “A” lên một tiếng.Vu Thanh Hàn: “Chúng tôi trước đó đã nhận được báo cáo của Trương Vũ, đến khi lão Thẩm đến nói chuyện với cô đã hơn 10 giờ đồng hồ.

Cô cảm thấy trong vòng 10 giờ chúng tôi không thể điều tra rõ ràng về cô sao? Tôi không chỉ biết cô là người như thế nào mà còn biết khi còn nhỏ lý tưởng của cô là trở thành thủy thủ mặt trăng.”Sau đó anh làm động tác: Ta muốn đại diện ánh trăng tiêu diệt ngươi.Nháy mắt Chân Minh Châu cảm thấy da đầu tê dại, lông tơ cả người dựng hết lên, cô hận dưới chân không thể nứt ra một toà Ly Sơn.

Thẩm Nham đứng bên cạnh Vu Thanh Hàn cũng không chịu nỗi, vẻ mặt như bị táo bón.Thời điểm Chân Minh Châu và Thẩm Nham nhìn vào mắt nhau có thể nhận ra, lúc này đối phương có cùng chung ý nghĩ với mình về người tài giỏi như Vu Thanh Hàn: Thật không nói nên lời.Thẩm Nham cùng Chân Minh Châu xấu hổ muốn phát điên, trong khi đó đương sự lại rất bình tĩnh, nở nụ cười và nói: “Hẹn gặp lại, thuỷ thủ mặt trăng.”Không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà Chân Minh Châu lại vẫy tay nói: “Hẹn gặp lại Tuxedo Mặt nạ.”*Tuxedo Mặt nạ: Tên là Chiba Mamoru, là người yêu kiếp trước của Usagi.Vu Thanh Hàn càng cười lớn hơn, nói: “Nói như vậy chúng ta là một đôi rồi.”Khoé miệng Chân Minh Châu run rẩy: “…… Anh suy nghĩ quá nhiều rồi đó.”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.