Hỗn Độn Tiểu Thuyết Hệ Thống

Chương 13: Bái sư Ngọc Tiểu Cương



Không chờ Đường gia huynh đệ hết kinh ngạc, Đại sư ho khan, nói tiếp.

“ Tại đây chỉ nói về thực chiến, không nói về lý luận. Ta thì ngược lại, ta có kiến thức nghiên cứu cả đời về vũ hồn.Các ngươi có nguyện ý hay không? “

Trầm mặc một chút, một câu hỏi toát ra từ miệng Đường Tam “Ai cũng nói Lam ngân thảo là phế vũ hồn, nó thật sự có thể tu luyện sao? “

“ Ta chủ trương không có vũ hồn phế vật, chỉ có người sử dụng vũ hồn là phế vật “ Đại sư từ tốn nói.

“ Không sai “ Ánh mắt Đường Tam nhìn về phía Đại sư dần giảm bớt sát khí, hắn quỳ xuống nói “ Đường Tam bái kiến lão sư “

“ Tốt, tốt, tốt “ Ngọc Tiểu Cương nói liên tiếp ba chữ tốt rồi nhìn về phía Cậu “ Ngươi thì sao? “

Cậu trầm ngâm một chút, cũng quỳ một chân xuống “ Bái kến lão sư “

Ngọc Tiểu Cương nhìn về phía hai đại hài tử, hiền lành nói “ Ngốc bọn nhỏ, bái sư tại sao phải dập đầu,các ngươi không biết đây là lễ tiết bái quân vương cùng cha mẹ hay sao? Chỉ cúc cung là được “

Nghe Đại sư nói xong, Đường Tam cùng Cậu hai mắt nhìn nhau, sau đó không hẹn mà cùng quay về Ngọc Tiểu Cương.

“Một ngày là thầy, cả đời là cha. Ta hẳn là cần quỳ lạy ngài “

Nghe xong lời hai huynh đệ, trên khuôn mặt gầy gò của Đại sư rõ ràng toát ra một nụ cười hài lòng.

“ Một gã hồn sư cả đời chỉ có một người sư phụ, các ngươi đã nghĩ kĩ chưa? “

“ Đệ tử nghĩ kĩ rồi “ Cậu cùng Đường Tam đồng thanh.

“ Chúc mừng kí chủ kích hoạt sư đồ hệ thống, mời kí chủ kiểm tra “ Một giọng nói lạnh như băng hiện lên trong đầu Cậu.

“ Mở ra sư đồ hệ thống “ Cậu thầm nói.

Sau đó xuất hiện trước mặt Cậu là hai khung điện tử, một bên có hình ảnh của Ngọc Tiểu Cương, một bên là hình ảnh của Cậu.

“ Sư phụ: Ngọc Tiểu Cương ( Đại sư)

Cấp bậc: 37 ( Đại hồn sư)

Cấp bậc lí luận: 97 ( Siêu Cấp Phong Hào Đấu La)

Hiện có đồ đệ: Đường Tam, Đường Hạo Thiên “

Lại nhìn về bên có hình ảnh của hắn

“ Đồ đệ: Đường Hạo Thiên

Cấp bậc: 13 ( Hồn sư)

Cấp bậc lí luận: 63 ( Hồn Đế)

Hiện sư phụ: Ngọc Tiểu Cương “

“ Chúc mừng ký chủ mở ra sư đồ hệ thống, tưởng thưởng 1/3 bản đồ thế giới, 1/5 kiến thức của Ngọc Tiểu Cương “ Thanh âm cơ giới hiện lên.

Không đợi Cậu kịp phản ứng, lượng lớn tin tức truyền vào trong đầu hắn, khiến cho Cậu đều trở nên hơi choáng váng.

Phải biết rằng, Cậu hai đời làm người, cộng thêm Cậu chủ tu “ Lục Đao Luân Hồi Quyết “ cùng “ Tử Cực Ma Đồng “ đều là tăng phúc tinh thần lực,linh hồn cùng thể chất. Mà chỉ 1/5 kiến thức của Đại sư đã làm cho hắn hơi choáng váng. Từ đó có thể thấy kiến thức của Ngọc Tiểu Cương phong phú như thế nào.

“ A Thiên, A Thiên “ Cậu đột nhiên nghe thấy có người gọi Cậu. Mở mắt ra,Cậu nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của Đường Tam và Ngọc Tiểu Cương, khiến cho lòng Cậu không khỏi hơi ấm áp.

“ Tam ca, lão sư, ta không sao “ Cậu cảm động nói.

“ Tiểu Thiên, khi nãy ta đã cho Tiểu Tam một hồn đạo khí, hắn đặt tên là “ Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ “ Sau đó chỉ về phía bên hông Đường Tam, ở đó buộc một chiếc dây lưng đai lưng.Toàn thân đai lưng màu đen, mặt trên có những văn lộ màu đen huyền, không nhìn kỹ thì không cách nào phân biệt, trên toàn bộ đai lưng, khảm đều đều hai mươi bốn khối ngọc thạch màu nhũ bạch, mỗi một khối ngọc thạch đều chỉ có kích thước như móng ngón tay cái của người trưởng thành, hình tròn. Màu sắc ôn nhuận, vừa nhìn là biết mỹ ngọc này là hiếm có.

“ Bây giờ, ta cũng tặng cho ngươi một chiếc hồn đạo khí “ Nói xong liền tháo chiếc nhẫn xanh trên tay xuống, giao cho Cậu.

“ Chiếc nhẫn này đã theo ta nhiều năm rồi, cũng bị mai một rất nhiều. Hy vọng trong tương lai, nó có thể ở trong tay ngươi phóng xuất ra quang thải đáng có “

Chỉ thấy chiếc nhẫn oánh nhuận như ngọc, phía trên có khắc hình một con rồng “ Lam Điện Bá Vương Long “ Vừa nhìn con rồng là Cậu đã có thể nhận ra đây là ký hiểu của một trong ba tông môn mạnh mẽ nhất hiện nay.

“ Tạ lão sư “ Cậu hơi khom người nói.

“ Lão sư, ta muốn đặt tên chiếc nhẫn này là Bích Hải Giới “ Trầm ngâm một lúc, Cậu đột nhiên nói.

“Hảo một cái phong nhã tên “ Đại sư hơi mỉm cười, gật đầu.

Đúng lúc này, Đường Tam nói “ Lão sư, ta muốn cho ngươi thấy vũ hồn kia “

Giơ tay trái lên, màu đen quang mang mãnh liệt xuất ra, lại ngưng kết thành cái búa không lớn. Bởi vì một đoạn thời gian rèn luyện trước khi tới học viện, lực lượng thân thể hắn có tiến bộ không nhỏ, lúc này cũng miễn cưỡng có thể cầm chiếc búa mà không cảm thấy gánh nặng quá lớn.

Thấy chiếc búa trong tay Đường Tam, Đại sư mạnh mẽ từ chỗ ngồi đứng lên, trong mắt toát ra quang mang cực kỳ kích động. Gắt gao nhìn chiếc búa, thì thào nói: "Đường Tam, Đường Tam, họ Đường,…… được rồi, ngươi thu vũ hồn lại đi. Không nên dễ dàng lộ ra trước mặt người khác. Không có ta cho phép, sau này cũng tuyệt không nên thêm hồn hoàn vào vũ hồn này. Ngươi phải nhớ kỹ điểm này. "

Đường Tam có chút kinh ngạc nhìn sư phụ: "Ba ba cũng nói qua với ta như vậy. Tại sao không thể cấp cái vũ hồn này phụ gia hồn hoàn."

Quang mang kích động trong mắt Đại sư dần dần mất đi: "Ba ba ngươi làm gì?"

Đường Tam nói: "Là thợ rèn trong thôn."

"Thợ rèn?" Ánh mắt Đại sư có chút cổ quái, thở dài lắc đầu: "Thợ rèn, búa, nhưng thật ra là tuyệt phối."

"Bây giờ không phải lúc nói cho ngươi, ngươi chỉ cần nhớ kỹ, bây giờ không cho ngươi sử dụng cái hồn hoàn này, hơn nữa không được cấp cho nó phụ gia hồn hoàn, đây chỉ là vì tương lai của ngươi. Ngươi nhất định phải nhớ kỹ. "

Sau đó quay sang hỏi Cậu “ Vậy còn ngươi “

Cậu cũng không đáp, nhắm mắt lại, khi cậu mở mắt ra thì con mắt của Cậu chuyển sang màu đỏ và ở giữa có một bông hoa.

Vũ hồn thứ hai của Cậu - Hoa Đồng.

Ngọc Tiểu Cương cảm giác khiếp sợ, hắn mơ hồ hiểu rõ người đệ tử này của mình không phải người bình thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.