Hỗn Độn Tiểu Thuyết Hệ Thống

Chương 22: Nghiên cứu Long Tu Châm



“ Long tu châm: trong Huyền Thiên Bảo Lục bách giải, bài danh thứ tám, cực kỳ cứng cỏi, lại đàn hồi kinh người, một khi không có hồn lực rót vào, tự thân nó sẽ một lần nữa co cuộn lại.Chuyên phá nội gia cương khí, phải đủ nội lực để phát động, tấn công địch nhân không phòng bị, gây cho địch nhân thống khổ thật lớn”

“ Hạo Thiên, đây chính ngươi nói với ta Long tu châm “ Tiểu Vũ tò mò nhìn khối thủy tinh hỏi.

“ Phải, đây chính là Long tu châm “ Cậu đáp. Kỳ thực, sau khi xác định quan hệ, Cậu đã đem tất cả mọi truyện, trừ ra mình kiếp trước cùng hệ thống sự tình, nói hết cho Tiểu Vũ, đương nhiên cũng bao gồm một số kiến thức về Huyền Thiên Bảo Lục.

Đường Tam mang khối thủy tinh đến trước mặt người bán hàng. Chủ cửa hàng chính là một trung niên nhân, dáng dấp chạc tuổi ngũ tuần, nhưng vóc người lại to lớn. Người này có khuôn mặt dài khá đặc biệt, cằm nhô ra phía trước, xương gò má rất rộng, khuôn mặt rất phẳng, còn có điểm mũi ưng. Nếu cần một thứ để hình dung thì chỉ có thể nói khuôn mặt hắn giống như cái đế giày. Mặc dù nhắm mắt lại nhưng thoạt nhìn lại cảm giác có vài phần gian hoạt.

Trên mặt mang theo một bộ kính mắt thủy tinh gọng đen, gọng kính này là loại gọng vuông bình thường, nhưng nhìn thế nào cũng có loại cảm giác quái, rất có một loại gặp gian thương cảm giác.

Nhìn hắn, Cậu khóe miệng mở hồ giương lên, hiển nhiên Cậu biết ông chủ cửa hàng này là ai.

“ Ta phải mua khối thủy tinh này, không biết bao nhiêu tiền? “

“ Khối thủy tinh này giá 100 kim hồn tệ, đã rẻ nhất nơi này rồi, nếu không được thì xin mời đi “ Trung niên nhân mở miệng đáp

“ Được, ta mua “ Đường Tam sảng khoái đáp

Nghe vậy trung niên nhân mở mắt ra, hơi liếc nhìn Đường Tam, sau đó khẽ ồ một tiếng, lại nhắm mắt lại.

Thanh âm mơ hồ của trung niên nhân nhàn nhạt cất lên: " Khối thủy tinh này đối với ngươi phải bán hai trăm kim hồn tệ."

Lần này Tiểu Vũ nhìn không được bĩu môi "Ngươi đúng là tên lừa đảo, vừa rồi còn nói một trăm, nay lại biến thành hai trăm. Khó trách tiệm ngươi không có một chút sinh ý nào. "

Đường Tam biểu lộ không đổi, nhìn trung niên nhân nói: "Ngươi xác định sẽ thay đổi nữa chứ?"

Khối thủy tinh nọ đối với người khác có lẽ là không có tác dụng gì, nhưng đối với hắn mà nói, so với thiên tài địa bảo còn quan trọng hơn. Đừng nói là hai trăm kim hồn tệ, cho dù là một vạn, chỉ cần hắn có, nhất định sẽ mua cho bằng được.

Trung niên nhân uể oải nói: "Được rồi, năm trăm kim hồn tệ, không thay đổi nữa. Đưa tiền xong mang đi, nếu không xin mời đi cho."

“ Được “ Lần này là tiếng của Cậu. Cậu quăng túi tiền đến trước mặt trung niên nhân, sau đó cầm khối thủy tinh đi, cũng không quay đầu lại ra khỏi cửa hàng. Tiểu Vũ cùng Đường Tam thấy vậy, hơi hé miệng nhưng cũng không nói gì, theo sau Cậu.

Vị lão bản này tiếp nhận túi hồn tệ, nhìn về phía cửa hàng, chỉ thấy 3 bóng người đã đi khỏi, hắn chỉ kịp thấy chiếc đai lưng của Đường Tam, sau đó hai mắt mở to, phát ra một tiếng kinh nghi.

“ Là hắn sao? “

Lại nói ba người Cậu, sau khi đi khỏi cửa hàng liền đến một tửu quán đặt lưỡng gian phòng, một cho Đường Tam, một cho Cậu cùng Tiểu Vũ. Quá trình thuận lợi vô cùng, cũng không giống nguyên tác gặp phải Đái Mộc Bạch, điều này làm Cậu thật sâu nghi ngờ “ Con mèo bệnh kia tại sao không đến đây nhỉ? “

Ở một tửu lâu nào đó đang tả ủng hữu bão hai chị em sinh đôi Đái Mộc Bạch đột nhiên hắt xì, sau đó hắn nghĩ thầm “ Lại tên khốn kiếp nào đang nguyền rủa ta đây “

Đường Tam kể từ khi nhận được khối thủy tinh, liền giam mình trong phòng, nghiên phát Long tu châm, gọi sao hắn cũng không chịu ra khỏi. Đến thời gian cơm tối, Cậu cũng phải dọa phá cửa phòng, hắn mới chịu đi ăn.

“ Tam ca, ngươi nghiên cứu Long tu châm sự tình tiến triển ra sao rồi? “ Trên bàn ăn,Cậu nhìn Đường Tam hỏi. Ngay cả một bên ăn cà rốt Tiểu Vũ mặt cũng hiện lên tò mò.

“ Ngươi xem “ Nói xong, Đường Tam chỉ lấy ra một mảnh nhỏ màu vàng Mở lòng bàn tay ra, Đường Tam đem mảnh nhỏ màu vàng đặt trong lòng bàn tay, bắt đầu vận khởi nội lực Huyền Thiên Công, mặt ngoài bàn tay hắn xuất hiện một lớp quang mang màu nhũ trắng, một màn kỳ dị xuất hiện. Nó ở dưới sự rót vào của Huyền Thiên Công nội lực từ từ kéo dài ra, trong chốc lát công phu, đã hóa thành một sợi tơ màu vàng. Nhìn qua so với sợi tóc còn muốn nhỏ hơn vài lần, dài chừng hơn ba tấc. May là nó có màu vàng, trong lòng bàn tay của Đường Tam mới dễ dàng phân biệt.

Tay phải vừa nhấc, ngón giữa đột nhiên bắn ra, chỉ thấy một đạo kim quang rất nhỏ lặng yên hiện lên, không tiếng động xuyên vào trong khăn trải bàn.

Tình huống quỷ dị xuất hiện, theo kim ti đó bắn vào, khăn cũng rất nhanh trở nên vặn vẹo, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện một khu nhô lên.

"Này quá kinh khủng, nếu bắn lên trên người …" Tiểu Vũ lắp bắp nói

“ Cũng không phải là nguy hiểm nhất, dù sao nó chỉ là bài danh thứ tám trong Huyền Thiên Bảo Lục mà thôi, hơn nữa nếu không bắn trúng trọng yếu bộ vị thì cũng sẽ không gây chết người. “ Đường Tam vừa thu hồi Long tu châm, vừa bình tĩnh đáp. Sau đó ba người cũng không nói gì nữa, tập trung ăn tối.

Ăn xong, ba người phân biệt trở về gian phòng. Đường Tam tiếp tục nghiên phát Long tu châm, còn Cậu cùng Tiểu Vũ đương nhiên là ăn no rỗi việc đi nghỉ.

Chính khi Cậu ôm Tiểu Vũ chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, một thanh âm lạnh lùng truyền tới:

“ Gây ra nhiệm vụ chính tuyến “ Gia nhập Sử Lai Khắc “

Yêu cầu: trong 3 ngày gia nhập Sử Lai Khắc

Tưởng thưởng: 5000 tích phân, số lần rút thưởng 1”

Nghe được thanh âm, khóe miệng Cậu cong lên một vệt tà mị, sau đó cũng không để ý, chìm vào giấc ngủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.