Hôn Hôn Buồn Ngủ (Hôn Hôn Dục Thụy)

Chương 71: Cô không vui sao?



Sau khi Tần Trăn Trăn cúp máy liền theo Lục Như Vân vào nhà, nhìn thấy Lục Như Vân vẫn hầm hầm không lên tiếng như trước đó, cô do dự mở lời:

"Cô không vui sao?"

"Tiệc quá đông người?"

Lục Như Vân quay đầu đối diện với đôi mắt sáng kia, trong đó chất chứa sự dè dặt và quan tâm chưa kịp che giấu.

"Không có."

Lục Như Vân mím môi trả lời, cởi áo khoác, bên trong chỉ mặc váy, chiếc váy thiết kế ôm người tôn hoàn toàn vóc dáng xinh đẹp của cô.

Tần Trăn Trăn nghe vậy liền phản bác, cô bĩu môi:

"Tôi không có mù."

Vui hay không cô nhìn ra được.

Lục Như Vân không muốn đôi co nhiều với cô, chỉ lên tiếng hỏi:

"Vừa rồi là điện thoại của Mạnh Hân?"

Nghe Lục Như Vân nhắc tới Mạnh Hân, Tần Trăn Trăn mới nhớ tới cô có việc muốn nói với Lục Như Vân, cô gật đầu, ngồi xuống cạnh Lục Như Vân, ôm gối đầu nói:

"Cô biết Giản Mộc mà, người vừa rồi ăn chung."

Lục Như Vân vẫn bình thường, chỉ là đôi mắt sáng mơ hộ lộ ra vẻ mất hứng:

"Biết, thì sao?"

Tần Trăn Trăn nắm nắm mép gối, nói:

"Cũng không có gì, anh ta sắp phát hành ca khúc mới, muốn tôi đóng nữ chính trong MV của anh ta."

Lúc nói chuyện trên mặt cô có chút do dự, ánh mắt thi thoảng nhìn về phía Lục Như Vân, thật ra cô muốn đi, cơ hội này không phải dễ dàng, giống như tài nguyên của Dư đạo vậy, sau này cô phải ra sức mới có thể có được. Nhưng tài nguyên của Giản Mộc cô không tranh cũng chẳng cần mối quan hệ gì.

Bởi vì có những người ở trên cao, bản thân họ khiến người khác không theo kịp, hiện nay giá trị con người của Giản Mọc mời được Đường Á đóng MV cũng chẳng ai dám nghi ngờ, huống chi sau này muốn cầu càng khó hơn. Hôm nay anh ta đưa ra một cơ hội, từ tận đáy lòng Tần Trăn Trăn hơi đồng ý.

Cô tin nếu lần này hợp tác thành công, trong hai năm tới cô không cần lo về nhiệt, chỉ cần thành tích hạng một thì cũng đủ để cô ngang hàng với tiểu hoa*.

*Tiểu hoa vốn là danh xưng dành cho những diễn viên nữ có tác phẩm, lượng người hâm mộ, danh tiếng,... ổn định và chất lượng trong giới giải trí Hoa ngữ

Nhưng chuyện này cô vẫn muốn trưng cầu ý kiến của Lục Như Vân.

Không biết bắt đầu từ khi nào cô đã hình thành thói quen chia sẻ chuyện của mình với Lục Như Vân, để cô ấy giúp cô cân nhắc quyết định, cô nghĩ có lẽ bắt đầu từ khoảnh khắc cô ấy nói sẽ giúp cô một lần nữa định vị lại bản thân.

Lục Như Vân nghe xong Tần Trăn Trăn nói thì trầm tư mấy phút, sau đó ngước mắt nhìn về phía Tần Trăn Trăn, nhìn thấy sự mong chờ trên gương mặt Tần Trăn Trăn.

Nhất định là có mong chờ, cơ hội này nếu đặt lên người khác thì chẳng khác nào của từ trên trời rơi xuống, là người ta thì đã sớm đồng ý ngay nhưng Tần Trăn Trăn không có như vậy, ngược lại còn trưng cầu ý kiến của mình.

Sự không thoải mái trong lòng Lục Như Vân nhanh chóng được xoa dịu, cô thở dài:

"Muốn đi?"

Tần Trăn Trăn thành thật gật đầu:

"Muốn."

Lục Như Vân cụp mắt xuống:

"Chi tiết về ca khúc, MV quay theo phong cách nào, lịch trình sắp xếp ra sao, những điều đó cô suy nghĩ qua chưa?"

Tần Trăn Trăn bất thình lình bị hỏi như vậy, đôi mày thanh tú nhíu lại, quả thật những điều này cô chưa hỏi tới, cô nhìn sắc mặt Lục Như Vân vẫn như trước, cô dè dặt hỏi:

"Vậy ý của cô là..."

"Nhận đi." Lục Như Vân ngắt lời Tần Trăn Trăn, khóe miệng giương lên, nhìn Tần Trăn Trăn ngây mặt ra, cô nói xong cũng đứng lên, để lại Tần Trăn Trăn chớp chớp mắt ngỡ ngàng.

Cô ấy vừa nói, nhận đi?

Cô không nghe lầm chứ?

Cô ấy không bảo cô từ chối sao???

Lục Như Vân để Tần Trăn Trăn có thời gian suy nghĩ, cô lên lầu thay đồ ngủ, trong phòng mở một ngọn đèn tròn, hai màu xám trắng phối với nhau: màu trắng của giấy dán tường, màu xám của vật dụng trong nhà, thiết bị sắp xếp qua loa đơn giản, bây giờ nhìn lại có vẻ trống trải.

Cô thay đồ xong ngồi xuống giường, nghĩ đến phòng sách được Tần Trăn Trăn sửa sang, chiếc thảm dài, búp bê vải tùy ý đặt đâu đó, chiếc đệm phủ trên bàn đọc sách, không hiểu sao lại toát ra cảm giác ấm áp.

Không giống nơi này của cô.

Chỉ liếc nhìn cũng cảm thấy lạnh lẽo.

Cô ngồi bên mép giường khoảng mấy phút, sau đó đứng lên gọi điện cho Hạ Song Song.

"Cậu mua giúp mình vài món đồ nha."

"Ừm, thảm, bộ ga giường bốn món, màu xanh nhạt, còn nữa..." Lục Như Vân dựa lên đầu giường, ánh đèn chiếu lên người cô, trên vách tường trắng hiện ra chiếc bóng của cô như giương nanh múa vuốt khiến cô không thể che giấu, cổ họng như bị siết chặt: "Quên đi, nãy giờ mình không nói gì."

Hạ Song Song do dự hỏi:

"Như Vân, tiếp theo cậu vẫn muốn nghỉ ngơi à?"

Mạch suy nghĩ của Lục Như Vân bị hai chữ nghỉ ngơi kéo về, trước mắt cô hiện lên đôi mắt đẹp trong veo, mang theo vài phần quan tâm, có thể chạm tay vào sự ấm áp đó. Khi Hạ Song Song cho rằng Lục Như Vân sẽ không nói nữa thì nghe thấy giọng Lục Như Vân khàn khàn:

"Không nghỉ ngơi, cậu sắp xếp thời gian chúng ta đi thử vai."

Hạ Song Song bừng bừng sức sống:

"Đoàn phim nào?"

Lục Như Vân mím môi, nhỏ giọng nói:

"Say mộng giang hồ."

......

Tần Trăn Trăn biết chuyện Lục Như Vân đi thử vai thì đã là chuyện của hai ngày sau, cuối cùng cô và Mạnh Hân quyết định nhận đóng nữ chính trong MV của Giản Mộc, sau khi quyết định cô còn nhận được điện thoại đặc biệt của trợ lý của chủ tịch gọi đến nói là thay chủ tịch chuyển lời chúc mừng, cô được quan tâm mà lo sợ, cô vào công ty lâu như vậy, dẫu sao cũng lăn lộn trong vị trí 'đầu bảng' nhưng đây là lần đầu tiên được chủ tịch tự mình chúc mừng, hành động này cho thấy công ty rất xem trọng lần hợp tác này.

Công ty xem trọng, trên mạng càng xem trọng hơn.

Nhưng cư dân mạng xem trọng bài hát mới của Giản Mộc hơn, đoàn đội làm việc của anh ta tuyên bố sắp phát hành ca khúc mới thì toàn bộ mạng đều sôi sục, hotsearch treo liên tục hai ngày, lời khen ngợi không ngừng, báo chí giải trí lớn đều đăng lời chúc mừng.

Mà bữa tiệc thịnh soạn trên mạng vẫn chưa kết thúc, đoàn đội làm việc của Giản Mộc đăng tin tức thứ hai, tuyên bố sắp hợp tác với Tần Trăn Trăn, nữ chính trong MV ca khúc mới là Tần Trăn Trăn, ngoài ra, còn một tin tức mang tính bùng nổ nữa là nam chính trong MV do đích thân Giản Mộc đóng.

Hai tin tức này oanh tạc khiến cư dân mạng ngỡ ngàng, họ không dám tin nên chạy vào đoàn đội của Giản Mộc mong xác nhận.

- Thật sao? Thật vậy sao? Anh Giản sẽ đóng MV??? DM tôi khóc đây!

- Đợi năm năm rồi, cuối cùng anh ấy cũng dùng mặt ăn cơm?

- Nữ chính trong ca khúc mới là Tần Trăn Trăn aaaaaa, không thích cô ta! Ngoại trừ xào CP thì không biết gì hết, Giản Mộc mắt mù mới tìm cô ta!!!

Bình luận này nhanh chóng được đẩy lên, phía dưới bình luận có phụ họa cũng có chửi mắng.

- Mẹ mày mới mắt mù á, có ai chửi vào mặt mày chưa? Mày cho mày là ai? Nói coi mày thích ai? Ồ, xem trang chính của mày thích Uy An nhỉ? Cũng loại leo giường có vai thôi, nói cho mày biết, mày đéo xứng thích Tần Trăn Trăn! [10092 like]

- Mày biết tại sao tao like cho mày không? Là để người ta chửi mày á! Tần Trăn Trăn ít ra đẹp, mày là ai, anh hùng bàn phím chỉ dám trốn trong góc tối, ghê tởm! [83332 like]

- Xin lỗi nhe, từ giờ trở đi phải thích Tần Trăn Trăn rồi! Cho mày tức chết! [80002 like]

Weibo của Tần Trăn cũng có thêm kha khá lượng fan, vốn dĩ bởi vì chuyện cô và Trịnh Thiếu Nguyên xé nhau đã thu hút một lượng nhỏ fan, trong khoảng thời gian này đi quay nên có ít thông tin tung ra, thỉnh thoảng lại ân ái với Lục Như Vân nhưng dùng Weibo của Lục Như Vân nên fan của cô tăng rất chậm, không ngờ sau khi tin tức kia tung ra, lượng fan của cô tăng lên gấp đôi.

Đợt trước lượng fan của cô đã phá sáu mươi triệu, lần trước lọt vào top 10 người có sức ảnh hưởng trên Weibo, lần này trực tiếp vọt lên hàng năm.

Giới diễn xuất và giới âm nhạc vẫn có sự khác biệt, tuy đều thuộc về giới giải trí nhưng hai lĩnh vực hoàn toàn bất đồng, Giản Mộc ở trong giới âm nhạc được xem là nhân vật huyền thoại, lần này tìm Tần Trăn Trăn làm nữ chính quả thật khiến người ta mở rộng tầm mắt.

Fan của Tần Trăn Trăn tất nhiên vui mừng, họ chỉ thiếu điều không đốt pháo chúc mừng trên Weibo, đoàn đội của Giản Mộc sau khi đăng Weibo thì Tần Trăn Trăn cũng chia sẻ lại, bày tỏ sẽ hợp tác tốt, fan của cô ùn ùn kéo đến chúc mừng.

- Trăn Trăn cố lên nha! Cảm giác ca sĩ và diễn viên mình thích nhất hợp tác với nhau sẽ là gì? Phá vỡ hai giới! Xin lỗi Vân Tiên, để em đứng về phía Trăn Trăn và anh Giản một giây nhé!

- Ố ồ ô, trước đó ai nói Trăn Trăn không diễn điện ảnh được? Nhìn coi, bây giờ chị ấy đóng phim của đạo diễn Dư Trường Lâm, còn ai nói Tần Trăn Trăn hết thời? Bây giờ chị ấy sẽ hợp tác với tiểu thiên vương Giản Mộc kìa, cầu mấy bạn, mấy bạn nói chị ấy không đoạt giải được đi, cầu xin đó!!

- Móa lầu trên làm tui mắc cười muốn chết. Hahaha tui cũng cầu xin! Antifan tiếp tục đi! Tiến lên! Dùng tinh thần không sợ hãi điều gì, chờ xem mặt tụi nó bị vả sưng như cái đầu heo!

Chỉ là lần này không có antifan tới gây rối, như thể bọn họ đã bàn bạc xong với nhau, quyết định im miệng, duy trì im lặng, mặc cho fan của Tần Trăn Trăn chế giễu cỡ nào cũng nhất quyết không ló đầu ra.

Trên thực tế, không phải họ không muốn ló đầu mà là không dám.

Trước đó antifan kia ở dưới Weibo của Giản Mộc nói Tần Trăn Trăn chỉ biết xào CP đã bị đào từ gốc đến rễ, thậm chí ngay cả thích người nổi tiếng nào cũng bị lôi ra chế giễu, fan của Tần Trăn Trăn e ngại sẽ rước thêm antifan cho thần tượng nên chỉ dám cùng họ chửi, thật ra không có tính sát thương nhưng Giản Mộc và Tần Trăn Trăn thì không giống nhau, bọn họ không dám tùy tiện bịa đặt vu khống, bởi vì chỉ một sơ suất có thể bị kiện cho nên họ không dám.

Hiếm khi làn sóng trên Weibo sôi sục lâu như vậy, đồng thời bầu không khí lại rất trong lành, lần đầu tiên từ khi Tần Trăn Trăn xuất đạo đến giờ lên hotsearch suốt hai ngày nhưng không có một bình luận chửi mắng, cô không khỏi thở dài, đúng là đứng ở vị trí mà không phải ai cũng đứng được thì người ta mới có thể ngay cả bôi đen cũng không dám.

Sau khi xác định hợp tác, Tần Trăn Trăn tiếp tục trở lại đoàn phim, đám người trước đó cực kỳ quan tâm quan hệ giữa cô và Lục Như Vân lúc này đã dời mục tiêu, đều tiếp cận cô hỏi thăm về Giản Mộc.

Trăn Trăn, con người Giản Mộc thế nào? Em nghe nói anh ta rất đẹp trai!"

"Ôi em nghe nói tính cách thì cực kỳ tốt."

"Đừng ngấp nghé bạn trai của người khác nhá!"

Tần Trăn Trăn cùng mọi người đổ dồn ánh mắt nhìn sang, cô gái ngượng ngùng cười nói:

"Bạn trai tương lai."

Lục Như Vân sau khi thử vai xong đi tìm Tần Trăn Trăn liền nhìn thấy Tần Trăn Trăn bị rất nhiều cô gái trẻ bao vây, có khi là diễn viên phụ, có khi là nhân viên công tác, Hạ Song Song đứng ở sau lưng cô nhỏ giọng nói:

"Qua đó không?"

Lục Như Vân đứng yên phía sau họ, nghe giọng Tần Trăn Trăn lanh lảnh:

"Rất đẹp trai, người thật càng hấp dẫn hơn."

"Hu hu giọng thì sao? Em nghe nói giọng anh ấy bẩm sinh trầm thấp! Không có cách nào chống cự!"

Tần Trăn Trăn suy nghĩ chút rồi gật đầu:

"Rất cuốn hút."

"Vậy..."

Còn có người muốn hỏi, Lục Như Vân mặt trầm xuống cắt ngang cuộc tán gẫu của họ:

"Trăn Trăn."

Tần Trăn Trăn quay đầu nhìn thấy Lục Như Vân đứng ở phía sau, người bên cạnh cô ngoan ngoãn cúi đầu gọi:

"Lục lão sư."

Lục Như Vân gật đầu chào hỏi mọi người, bên cạnh Tần Trăn Trăn cũng nhanh chóng không còn ai, cô nhìn xung quanh sau đó ngước nhìn Lục Như Vân thắc mắc:

"Sao cô tới đây?"

"Tiện đường." Lục Như Vân ngồi xuống cạnh cô, suy nghĩ một chút hỏi: "Các cô vừa nói về ai?"

Tần Trăn Trăn thả lỏng:

"Đang nói về Giản Mộc, họ biết tôi sắp hợp tác với Giản Mộc nên vui đến điên, còn bảo tôi giúp họ..."

"Cô vui không?" Lục Như Vân ngắt lời, bình tĩnh nhìn Tần Trăn Trăn. Tần Trăn Trăn chưa nói xong, lời còn cắm trong miệng, một lúc vẫn không kịp phản ứng, chỉ gật đầu:

"Vui."

Mặt Lục Như Vân lạnh thêm hai phần, đôi mắt sáng như gió lạnh lướt qua, môi mím thẳng, không nói lời nào nữa, Tần Trăn Trăn cảm thấy bất thường liền đẩy đẩy Lục Như Vân, hỏi:

"Cô sao vậy?"

"Không có gì, tôi đi trước."

Lục Như Vân nói xong cũng đứng lên, Hạ Song Song đứng sau lưng cô ở cách đó không xa vừa nhìn cô lại nhìn Tần Trăn Trăn, đối diện với ánh mắt của Tần Trăn Trăn nhìn qua, hai người nhìn nhau cười cười rồi tự dời tầm mắt.

Bởi vì còn mấy cảnh diễn nữa nên Tần Trăn Trăn chắc chắn không thể rời khỏi, cô bĩu môi nhìn theo bóng lưng Lục Như Vân đi xa, tiếp tục ngồi xuống.

Lục Như Vân đi rất nhanh, hôm nay Hạ Song Song đi giày cao gót mười centimet, đuổi không kịp Lục Như Vân, đành lên tiếng:

"Như Vân, cậu đi chậm chút!"

Cô vừa dứt lời quả nhiên nhìn thấy bóng lưng Lục Như Vân chậm rãi lại, cô ba chân bốn cẳng đi đến bên cạnh Lục Như Vân, hỏi:

"Cậu sao vậy?"

Sắc mặt Lục Như Vân lúc này giống như thời tiết lạnh lẽo, nhìn cũng cảm thấy lạnh. Hạ Song Song kéo tay áo cô:

"Cãi nhau với Tần Trăn Trăn?"

"Không có." Lục Như Vân nhanh chóng trả lời, sắc mặt cũng dần dần trở lại bình thường, chỉ là trong đôi mắt vẫn còn chút ảm đạm, cô quay đầu lại hỏi: "Song Song."

"Hả?"

Lục Như Vân mím môi:

"Cậu cảm thấy bây giờ mình có sức hấp dẫn không? Giọng nói thế nào?"

Hạ Song Song khựng bước, chớp chớp mắt, trong đầu hiện lên ba dấu???

- -----Hết chương 71------

Ps. Haha Lục lão sư bị tự ti rồi:v

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.