Hiệu suất làm việc của Sở Lâm Khôn rất cao, thức suốt một đêm là đã giao được tất cả tài liệu về Cố Vân Lý cho Hạ Phương.
Trên đường đi làm, Hạ Phương ngồi trong xe Tư Thành, một tay lật xem tài liệu, xem xong thì nhíu mày.
Bảo sao cô cứ cảm thấy cái tên Cố Vân Lý này có chút quen tai, đây không phải là bạn thân của Hạ Oanh Oanh đấy à?
Lúc Hạ Phương còn đi học trong nước, Cố Vân Lý cũng hay đến nhà bọn họ chơi.
Mỗi lần đến đều ăn diện khoa trương, cứ như cô ta mới là chị em ruột của Hạ Oanh Oanh.
Ở trường học cũng gần như tìm mọi cách để châm chọc bắt nạt cô, khiến Hạ Phương lúc đó vốn là người trầm mặc ít
nói gần như không có lấy người bạn nào.
Cũng chỉ có Lucy Mộ Dung không sợ chết mới tiếp tục chơi với cô.
Vậy chuyện lần này rốt cuộc là do Cố Vân Lý chủ mưu hay là Hạ Oanh Oanh?
Giữa cô ta và Amphile có liên quan gì với nhau?
Hạ Phương đọc nhanh như gió, chẳng mấy chốc đã đọc hết tài liệu trên tay.
Lúc nhìn đến thành viên trong gia đình Cố Vân Lý thì cô hơi nheo mắt lại, đáy mắt ánh lên một tia sáng.
Thì ra vấn đề xuất hiện ở đây.
"Nhà họ Tư có chút tiếng nói với giới truyền thông, nếu cần xử lý bê bối này thì có thể nhờ anh".
Trước khi xuống xe, Tư Thành quay sang nhìn Hạ Phương,
trong đáy mắt mang theo vài phần quan tâm.
Tối hôm qua Hạ Phương vừa về nhà đã phải gấp rút quay lại công ty ngay, đến nửa đêm mới trở về nhà lại, Tư Thành thấy thế thì xót lắm.
Chỉ là người phụ nữ của anh rất mạnh mẽ, gần như không cần đến sự giúp đỡ của anh.
Tư Thành chợt cảm thấy, bản thân nỗ lực trở nên hùng mạnh như bây giờ lại chẳng có ý nghĩa gì.
Càng cảm nhận được sự thất bại không tên.
Hạ Phương bỗng quay sang nở nụ cười xán lạn với anh: "Chờ anh Thành nói câu này mãi đấy".
Tư Thành hơi nhướn mày, trong đôi mắt phượng dài hẹp. lên vài phần bất ngờ và vui mừng.
Xe dừng lại ở bên ngoài tòa nhà LM, Hạ Phương liếc nhìn cánh phóng viên và báo chí đang vây quanh cửa chính, khóe môi hơi cong lên, lười biếng nói: "Anh giúp em sắp xếp bên cánh báo chí đi, cho họ phỏng vấn trực tiếp tổng biên Anmolly của Amphile và Tân Túc song song với nhau".
Tư Thành:...
Như vậy là...?
Hạ Phương nháy mắt một cái, cười nói: "Chuyện này tất nhiên LM cũng có thể sắp xếp được, nhưng người thứ ba đi làm sẽ có sức thuyết phục hơn, chí ít đối với người ngoài giới như em thì là vậy, đúng không?”
Đúng, nếu Hạ Phương sắp xếp chuyện này, bị tra ra thì rất dễ bị nghi ngờ tính chân thật của sự việc, nhưng nếu là Tư Thành ra tay thì lại không giống nhau.
Tuy rằng Hạ Phương cũng có thể làm chuyện này mà thần không biết quỷ không hay, nhưng chuyện cần cô làm nhiều lắm, Tư Thành lại vừa khéo muốn giúp, có trợ thủ sẵn sàng giúp đỡ như vậy, tất nhiên cô phải lợi dụng triệt để rồi.
"Ừ, nghe theo bà xã hết", Tư Thành nhướn mày lên.
Hạ Phương chớp cơ hội hôn cái chụt lên má Tư Thành, nở nụ cười tỉnh nghịch: "Vậy em đi trước nhé".
Nhìn bóng lưng rời đi của Hạ Phương, Tư Thành không khỏi cảm thán: Hôm nay lại là một ngày vô dụng của mình.
Hạ Phương thành công tránh được phóng viên, đi vào văn phòng.
Trợ lý của Sở Lâm Khôn đã đánh máy ra hết tư liệu của Cố Vân Lý, đặt trong phòng Hạ Phương, mà người anh em Sở Lâm Xuyên cũng một đêm không ngủ, nhưng không có chút mệt mỏi nào, trái lại còn đang hưng phấn bừng bừng ngồi chờ Hạ Phương.
Hạ Phương ho khan một tiếng, luôn cảm thấy hai anh em nhà này sao hấp tấp quá.
Chuyện này thật ra rất dễ giải quyết.
"Sếp Phương, hiện tại hot search đều là về LM, weibo chính của chúng ta đã thất thủ rồi, phải làm sao bây giờ?", Sở Lâm Xuyên hít sâu một hơi, sắc mặt có hơi nghiêm nghị.
Sở Lâm Khôn cũng khế gật đầu: "Các bên hợp tác và khách hàng thấy tin tức đều đang không ngừng gọi điện thoại lại đây, từ tối qua đến giờ điện thoại riêng hay điện thoại công của tôi đều bị oanh tạc. Tất cả đang đồng loạt chấn vấn LM rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì".
"Không có chuyện gì, bên phía tổng công ty quốc tế cũng đã gọi cho tôi rồi, tôi bảo tôi có thể xử lý nên họ không quản nữa", Hạ Phương ngồi xuống ghế tựa, nhận lấy cà phê Tô Tử Ninh đưa tới nhấp một ngụm, lười biếng nói: "Bây giờ đã tra ra được kẻ đầu têu, nhưng vấn đề của chúng ta vẫn chưa giải quyết được".
"Không biết sếp Phương có thu xếp gì khác không?”, chỉ trong một buổi tối, tin tức đã lan tràn khắp tất cả các trang mạng xã hội lẫn báo chí, Sở Lâm Xuyên không dám tưởng tượng nếu cứ tiếp tục thế này thì LM sẽ biến thành thế nào.
Tuy thực lực của LM vẫn ở đó, căn bản không dễ dàng bị Amphile chèn ép làm sụp đổ được. Nhưng...
Cây lớn thì đón gió to, nếu không nhanh chóng xử lý cho xong việc này thì không chắc sẽ có bao nhiêu người muốn nhân cơ hội trò vui đang diễn ra này mà nhào lên cắn một miếng.
Bê bối kiểu này thích hợp để dấy lên một đợt sóng nhỏ rồi thôi, vậy là có thể tuyên truyền được nhãn hàng, nhưng nếu không khống chế được mức độ thì sẽ bị tác dụng ngược, bất cẩn một cái là bị nước miếng dư luận dìm chết.
Vì vậy trong lòng Sở Lâm Xuyên sốt ruột chết mất.
Hạ Phương khẽ lắc đầu: "Các anh nghĩ cả buổi tối mà vẫn không nghĩ ra được các xử lý à?"
Hai anh em nhìn nhau, bỗng thấy bối rối.
Ờ kìa, tối qua là ai một mặt bình tĩnh bảo bọn họ đừng nóng vội, vậy mà hôm nay lại nói thế?
Dáng vẻ nắm chắc phần thắng, tựa như đã có chủ ý từ trước đều là giả vờ à?
Sắc mặt Sở Lâm Xuyên lập tức hóa tro tàn.
Bảo anh ấy kinh doanh làm ăn thì được, còn đấu trí nội bộ á?
Anh còn chưa luyện được đến trình độ đó!
Sở Lâm Khôn cũng hơi mím môi, cúi đầu nói: "Tôi chỉ nghĩ đến biện pháp trực tiếp nhất, đó là bắt Cố Vân Lý về, để cô ta đứng ra làm rõ mọi chuyện".
Nhưng nếu làm thế thì rất dễ bứt dây động rừng, dù sao bây giờ bọn họ vẫn chưa biết rốt cuộc Cố Vân Lý chỉ là tốt thí hay là chủ mưu.
Tất nhiên, nếu cô ta là chủ mưu thì độ khả thi không lớn lắm, dù sao mối liên quan giữa cô ta và Amphile chỉ là cô ta thầm thích một nhà thiết kế làm việc ở Amphile mà thôi.
Hơn nữa người đó còn kết hôn rồi.
E rằng Cố Vân Lý chỉ là con tốt bị người ta sử dụng, hoặc là ngay từ đầu cô ta đã là gián điệp được Amphile cài vào LM.
Hạ Phương nhìn điện thoại của mình, thấy Tư Thành nhắn cho cô rẵng tất cả đã được sắp xếp ổn thỏa, thế là cô hơi cong khóe môi lên, lười biếng gõ mặt bàn, nói: "Không vội, uống trà nói chuyện phiếm chút đi. Nửa tiếng sau hẵng nói tiếp".
Hạ Phương nói xong, sắc mặt hai anh em lại càng khó coi hơn.
Bọn họ nghi ngờ sếp Phương đang đùa bỡn mình, nhưng lại không có bằng chứng gì
Rõ ràng sếp Phương phải quan tâm LM hơn bọn họ, bọn họ không tin cô cứ để mặc ngồi yên như vậy được.
Cho dù biết là vậy rồi nhưng bọn họ vẫn cứ như đang đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than, không yên lòng được.
"Sếp Phương..., Tô Tử Ninh lúc này cầm điện thoại chạy vội vào trong, lo lắng nói: "Cô Lệ điện thoại đến, chất vấn chúng ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, bảo rằng nếu chúng ta thật sự là loại xí nghiệp đê tiện vô liêm sỉ như vậy thì cô ta không chỉ hủy bỏ đơn hàng mà còn yêu cầu phí bồi thường trên trời nữa".
Nhìn gương mặt nhỏ nhắn đã đỏ lựng của Tô Tử Ninh, Hạ Phương mỉm cười, đưa tay ra: "Đưa điện thoại cho tôi".
Tô Tử Ninh đưa điện thoại qua, bên kia lập tức truyền đến tiếng gào của Lệ Minh Nhã: "Hạ Phương, tôi nói rõ mất lòng trước được lòng sau, nếu trước khi hoàn thành lễ phục cho tôi mà mấy người không xử lý được scandal này, không dẹp được các ảnh hưởng trái chiều thì đừng trách tôi không nói đạo nghĩa, đổ thêm dầu vào lửa cho mấy người".
Hạ Phương lạnh nhạt nói: "Không cần lâu vậy đâu, nửa tiếng sau cô Lệ cứ xem trực tiếp trên weibo, xem xong rồi mà cô còn lo lắng gì nữa thì cứ đến tìm tôi".