Cho đến khi bị cảnh sát bắt đi, An Nina vẫn không thể tin nổi.
Tư Thành vì người phụ nữ đó mà thẳng chân đạp cô †a một phát.
Anh dùng lực mạnh tới nỗi gần như làm vỡ nát nội tạng của cô ta.
An Nina bị đá văng ra vài mét rồi nằm bệt trên đất. Cả người như chết đi sống lại, đau đến mức không thở được.
Không chỉ vậy, trái tim của An Nina cũng vỡ nát.
Không ngờ Tư Thành lại vì người phụ nữ kia mà sẵn sàng làm bản thân bị thương.
An Nina luôn nghĩ rằng ngoài Lộc An An thì trên đời này không ai có thể khiến Tư Thành phát điên.
Cho dù có thì nhất định người đó sẽ là mình.
Nhưng đến giờ phút này, cô ta mới hiểu tất cả chỉ là một giấc mơ.
Mặc dù An Nina trông rất phóng khoáng, nhưng chỉ có cô ta mới biết cuộc sống mấy năm nay khốn khổ đến mức nào.
Để có được sự công nhận của Tư Thành cũng như chứng minh sự lựa chọn của mình, cô ta liều mạng leo lên tìm chỗ đứng, cố gắng ổn định vị thế của Amphile và khiến bản thân được mọi người ngưỡng mộ.
An Nina nghĩ rằng, ít nhất trước khi Amphile gặp bê bối thì cô ta đã thành công rồi.
Chẳng qua là do cô ta bất cẩn tính sai bước cuối cùng mà thôi.
Nhưng hiện tại An Nina mới biết, thì ra bản thân chưa bao giờ lọt vào mắt Tư Thành chứ đừng nói đến trái tim anh.
An Nina và Lục Trí Vân đều bị bắt về đồn. Trước đó Lục Trí Vân còn không ngừng kháng cự rồi chửi bới lung tung, ồn ào tới mức cảnh sát phải bịt miệng anh ta bằng giẻ rồi kéo đi.
Hiện trường đã yên tĩnh trở lại.
Mặc dù cảnh tượng vừa rồi rất hỗn loạn nhưng Hạ Phương vẫn rạng rỡ trên sân khấu.
Cho đến cuối buổi, Hạ Phương vẫn luôn giữ nụ cười trên môi cùng giọng nói lưu loát chuyên nghiệp, tuyên bố buổi họp báo đã kết thúc thành công.
Sau khi sắp xếp xong, Hạ Phương để lại mọi thứ cho. hai anh em Sở Lâm Xuyên xử lí rồi cùng Tư Thành bước ra khỏi hội trường.
Nhìn chiếc xe bị vỡ kính đang đậu bên kia đường, cô liền nắm chặt tay Tư Thành.
Hừ..”, Tư Thành khế hừ một tiếng, anh cúi đầu nhìn vào đôi mắt trong veo của Hạ Phương, đôi mắt quyến rũ ẩn hiện ý cười: “Sao vậy?”
“Anh không biết tìm đồ nghề Hạ Phương cầm †ay anh lên, nhìn thấy nó đã sưng tấy thành một cái bánh bao lớn thì lập tức nghiêm túc trừng mắt với anh.
Anh tưởng nắm đấm của mình được làm băng sắt thép nên cứ thế đánh tới à?
"Tình hình khẩn cấp, anh sợ lãng phí thời gian", Tư 'Thành muốn bỏ tay ra nhưng lại bị Hạ Phương giữ chặt
Anh chỉ có thể dùng tay còn lại nhẹ nhàng xoa đầu Hạ Phương: “Vợ anh có đau lòng không?"
Anh không đợi Hạ Phương trả lời mà tự cười nói: “Vậy thì bị thương cũng đáng”.
Hạ Phương véo nhẹ tay anh, khuôn mặt mê người của Tư Thành lộ ra vẻ đau đớn.
Anh hít một hơi thật sâu rồi buồn bã nhìn Hạ Phương: "Vợ à, phần thưởng của anh đâu?”
"Anh đã phải chịu vết thương này vì em đó". Toàn thân Hạ Phương nổi da gà.
Anh Thành ngang ngược và độc đoán đột nhiên tỏ vẻ quyến rũ khiến cô thực sự không thể thích ứng được
Hạ Phương không nhịn được mà véo vào bàn tay sưng tấy của anh một lần nữa, trên mặt Tư Thành lập †ức hiện lên vẻ đau đớn. Cô nhướng mày cười nói: “Dù sao cũng là vì em, nếu anh chịu đựng thêm chút đau khổ nữa cũng có sao đâu?”
Tư Thành:...
Anh không ngờ vợ mình lại hẹp hòi như vậy.
Mặc dù Hạ Phương luôn nói lời lạnh lùng nhưng khi trở về nhà cô đã tự tay chuẩn bị thuốc và bôi cho Tư Thành, dùng gạc quấn quanh vết thương, đồng thời yêu cầu anh hạn chế chạm vào nước trong những ngày sắp. tới.