Tuy Hạ Phương đã trù tính để Lăng Túc đi ra thu hút phần lớn hỏa lực.
Nhưng khi cô và Tư Thành chuẩn bị rời khỏi bến tàu vẫn gặp phải không ít kẻ rượt đuổi theo.
Sức hấp dẫn của kim cương quá lớn
Sức hấp dân của kim cương quá lớn, cô chỉ tùy ý phao tin đồn chứ còn chưa hề công bố chính thức mà đã kéo được mấy chục đội nhóm đến đây cướp của, có thể thấy được thị trường kim cương quốc nội bị người kia khống chế cứng đến chừng nào.
Chẳng lạ gì Lệ Minh Nhã lại dám ngông cuồng khẳng định công ty cô sẽ không đào ra được nhiều kim cương thượng hạng như vậy, chú cô ta chỉ vừa hạ lệnh siết chặt lại thôi mà đã nhiệu loạn cả thị trường, khiến nhiều kẻ liều mạng bất chấp thủ đoạn chạy đến đây vì những viên kim cương không rõ thật hư.
Nhưng mà ông ta nghĩ ông ta có thể ngồi lên được ngai vàng ông hoàng kim cương thế giới ư?
Hạ Phương cười giễu một tiếng, đang định liên thủ với Tư Thành để đối phó với đám người đang rượt đuổi kia thì lại bị Tư Thành nhét lên xe.
"Ngoan nào, ở trên xe chờ anh nhé. Mấy phút là xong", Tư Thành bọc một tấm thảm lông cho cô, quần áo ướt nhẹp trên người anh phác họa ra hình dáng cơ thể cường tráng, khiến người khác phải đưa mắt lại nhìn, nhưng vừa nhìn, Hạ Phương đã không kiềm được mà đỏ mặt.
Cô biết đây không phải lúc để mê muội nhan sắc, nhưng ai bảo Tư Thành nói chuyện thôi mà cùng quyến rũ đến vậy chứ?
Hạ Phương theo bản năng gật đầu, rồi ngoan ngoãn ngồi chờ trên xe.
Bên ngoài đã có hàng trăm tên bao vây...
'Tất nhiên đám người này không chung một phe, bọn họ vốn ẩn núp ở xung quanh, hòng chờ có kẻ xông pha chiến đầu đầu tiên, giành về được vali kim cương, rồi sau đó bọn họ mới bắt đầu vây quét cướp giật, làm ngư ông đắt lợi.
Lúc trước Lăng Túc cầm vali rời đi thì bọn họ không thấy, chỉ có vài nhóm người đi trước đuổi theo, còn những kẻ này thì tin tức không nhạy bén nên vẫn cứ đứng đây ôm cây đợi thỏ.
Lúc nhìn thấy Hạ Phương xách vali chạy ra, một đám người vốn đang đấu đá nhau lập tức cùng dừng lại, họ tính toán một phen dự định sẽ liên thủ với nhau, trước. hết đoạt được kim cương từ tay Hạ Phương đã rồi sau đó mới thương lượng chia chác thế nào.
Dù sao cũng nghe đồn rằng đống kim cương này có tận chín mươi chín viên, hơn nữa còn đều là loại hoàn mỹ thượng hạng bậc nhất.
Trong lúc thị trường bị lũng đoạn, một viên kim cương thôi cùng hiếm như lên trời, nên chín mươi chín viên này là một con số khổng lồ đối với bọn họ.
Mắt thấy Hạ Phương và Tư Thành chỉ có hai người cầm vali ung dung bước ra, cả đám người này không hề sợ mất mặt mà chỉ muốn nhanh chóng xông đến đánh người cướp của.
Còn gì mà ỷ đông hiếp yếu này nọ, bọn họ chả thèm quan tâm.
Thế là cả đoàn người tụ tập lại với nhau lên hơn cả trăm mạng.
'Từng tên đều cầm đao và côn sắt trong tay, khí thế hung hãn.
Hạ Phương ôm vali ngồi yên trong xe nhìn Tư Thành để thảm len sang một bên, xắn ống tay áo lên rồi nhìn nhanh một lượt đám người nườm nượp trước mắt, nở nụ cười ma mị: "Xông lên hết đi, không có thời gian đâu".
Chỉ một câu nói đã dấy lên ngọn lửa chiến tranh tối nay.
Cũng đốt lên ngọn lửa hừng hực trong đáy mắt Hạ Phương.
Cô vẫn luôn biết Tư Thành không đơn giản, mặc dù chưa từng chân chính giao thủ với anh, nhưng cô đã quan sát được chiêu thức của anh.
Chí ít cô có thể xác định được rằng mình không phải là đối thủ của Tư Thành.
Nhưng vẫn không biết được cô thua anh nhiều bao nhiêu.
Hôm nay vừa khéo có thể chứng kiến được bản lĩnh của anh Thành nhà mình.
Còn đám người kia thì Hạ Phương không thèm để vào mắt, nếu Tư Thành không chống đỡ nổi thì cùng lắm cô xuống xe giúp đỡ thu thập tàn cục thôi.
Nghĩ như thế, hai mắt cô sáng quắc lên nhìn Tư 'Thành, gấp gáp muốn biết rốt cuộc người đàn ông của mình mạnh mẽ đến mức nào.