Vì thế tiếp tục nói: "Không phải Thiết kế trưởng Hạ không biết chị An An chứ? Anh Thành, anh chưa từng nhắc về chị ấy với Thiết kế trưởng Hạ sao?”
“Lệ Minh Nhã, nếu cô không muốn ăn cơm thì đi ra ngoài” Säc mặt Tư Thành nặng nề, giọng điệu đã trở nên lạnh lẽo.
Lệ Minh Nhã đã biết khẳng định Tư Thành không nói cho Hạ Phương biết về chuyện của Lộc An An, nhìn dáng vẻ tức giận của Tư Thành, cô ta uất ức đỏ mắt, lại không cam lòng tiếp tục nói: “Anh Thành, em chỉ nói lời thật lòng mà thôi, anh quên chị An An rồi sao?”
'Tư Thành đang định nổi nóng, lại thấy Hạ Phương múc: một muỗng kem cho anh: “Không phải muốn ăn thay em sao? Lại không ăn, sắp chảy ra mất rồi.”
Một ngụm kem lạnh thấu tim gan được đưa vào trong miệng, lòng Tư Thành cũng lạnh bớt một nửa.
Anh rũ mắt, ánh mắt sâu hun hút dừng trên người Hạ Phương, thấy Hạ Phương vẫn có vẻ bình đạm như cũ, dường như chưa từng xảy ra chuyện gì, trong lòng có cảm giác nói không nên lời.
Cô thật sự không thèm để ý tới quá khứ của anh, hay căn bản không thèm để ý tới chính bản thân anh?
Giờ khắc này, Tư Thành không sợ Hạ Phương ầm ï với mình, hỏi anh Lộc An An là ai, có quan hệ gì với anh, ngược lại chỉ sợ cô chẳng quan tâm cũng không để bụng.
Hạ Phương thong thả ung dung đút cho Tư Thành hai miếng sau đó mới buông muỗng xuống, cầm lấy khăn giấy đưa cho Tư Thành.
Tiếp theo ngước mắt nhìn về phía Lệ Minh Nhã ngồi đối diện: "Lời của cô Lệ có ý là tôi hẳn nên biết cô gái đó là ai sao?”
Lệ Minh Nhã nói ngay: “Cô có nên biết hay không tôi nói không tính, chỉ là dù sao anh Thành và chị An An cũng đã từng có một thời gian bên nhau, bọn họ đã từng hạnh phúc tốt đẹp như vậy, tôi đã từng cho rằng sau khi chị An An rời đi, cả đời này anh Thành sẽ không chấp nhận bất kỳ một ai khác, hiện giờ nhìn thấy hai người hạnh phúc như vậy, tôi chỉ cảm thấy không thể tin được mà thôi.”
Hạ Phương gật gật đầu: “Thì ra là thế.”
Nói xong, cô cúi đầu tiếp tục ăn, dường như câu Lệ Minh Nhã vừa nói chỉ như đang nói hôm nay thời tiết không tồi mà thôi.
Lệ Minh Nhã đợi hai phút, vẫn không chờ được Hạ Phương tiếp tục truy hỏi, cô ta nóng nảy.
“Hạ Phương, cô không hề để bụng tới quá khứ của anh Thành và Lộc An An sao? Anh Thành đã từng xem chị ấy như cả thế giới...”
“Không phải cô cũng nói là đã từng hay sao, hiện giờ thế giới của anh ấy chỉ có tôi là đủ rồi” Hạ Phương ngẩng đầu, giọng điệu dửng dưng, vẻ mặt hờ hững, dường như chỉ đang nói về một chuyện vô cùng tầm thường.
Lệ Minh Nhã tức giận đến mức đứng thẳng lên: "Ai cho cô cái tự tin để cảm thấy thế giới của anh Thành chỉ có cô? Cô có tin rằng anh ấy đã từng yêu sâu đậm một người phụ nữ như vậy, thật sự có thể hoàn toàn quên đi sự tồn tại của cô ấy, xoay nhào vào lòng cô sao? Nếu tôi nhớ không nhầm mà nói, vốn dĩ cô kết hôn với anh Thành cũng chỉ vì ngoài ý muốn thôi đúng không?”
Hạ Phương khế gật đầu: "Quả thật là ngoài ý muốn. Lúc trước tôi cũng không có ý định thật sự yêu đương gì với anh ấy, dù sao với một người như tôi mà nói, tôi cũng từng có quá khứ. Tôi có thể nhẹ nhàng buông bỏ quá khứ, nhào vào lòng anh ấy, vì sao anh ấy lại không thể thể?”
Trong lúc nhất thời Lệ Minh Nhã lại không tìm được một lời gì để phản bác, một hồi lâu mới nói: "Cái đó không giống nhau, tên bạn trai cũ kia ngoại tình cùng người phụ nữ khác, phản bội cô, cô hận anh ta, tất nhiên có thể nhẹ nhàng quên anh ta. Nhưng Lộc An An là vì anh Thành mới chết, cô biết không? Chị ấy đã chết, sẽ vĩnh viễn sống ở trong lòng anh Thành”
“Ha ha..” Tư Thành nghe vậy, nhịn không được thốt ra tiếng.
“Cô là con giun trong bụng tôi? Hay là biết thuật đọc tâm? Ngay cả trong đầu tôi nghĩ cái gì cô cũng biết, sao cô không nói cả đời này tôi sẽ vì cô ta rồi sống cô độc cả quãng đời còn lại đi?”
Hồi đó, trước tất cả mọi lời nói liên quan tới Lộc An An, Tư Thành đều im lặng, không thừa nhận, không phản bác, không làm sáng tỏ cũng không nói gì thêm, dường như mặc ái gì cũng sẽ không ảnh hưởng tới việc anh đối xử tốt với Lộc An An.
Cũng vì như vậy, mọi người mới cảm thấy anh chấp nhận với những câu nói đó, thừa nhận Lộc An An là bạn gái của anh.
Dù sao đối với bất kỳ người phụ nữ nào, Tư Thành cũng lạnh lùng xa cách, mặc kệ là Tân Như Sương hay là An Nina và cả chính cô ta, cùng với những người phụ nữ khác bên cạnh anh, anh luôn giữ khoảng cách thích hợp, chưa bao giờ có hành động quá mức thân mật với bất kì một ai.
Chỉ trừ Lộc An An.
Cô ta uống say, anh sẽ đưa cô ta về nhà, mà khi bọn họ uống say, việc đầu tiên anh làm là để Tiêu Minh đưa về.
Sinh nhật cô ta, anh nhất định có mặt, còn sẽ chuẩn bị quà và điều bất ngờ cho cô ta.
Anh đi công tác về, gần như đều sẽ mang đủ loại quà cho Lộc An An.
Có người bắt nạt Lộc An An, anh là người đầu tiên ra mặt.
Quan trọng nhất chính là, anh xây Lộc Uyển cho Lộc An An.
Đây là đãi ngộ mà những người “em gái” như các cô chưa bao giờ nhận được, cho nên mọi người đều nhận định đối với Tư Thành, Lộc An An là hoàn toàn khác biệt.