Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ

Chương 376: Quả thực



Biết Hạ Phương không thích mùi thuốc lá, Tư Thành rất ít khi hút thuốc trước mặt Hạ Phương.

Nhưng lần này, anh không thể nhịn được nữa.

Hóa ra anh chưa bao giờ bác bỏ tin đồn, cũng chưa bao giờ công khai nói rõ mối quan hệ của anh với Lộc An An, ngay cả những người xung quanh đều cho rằng anh có chuyện xưa với Lộc An An?

Quả thực, lúc trước vì Lộc An An cứu anh nên ông cụ Tư muốn tác hợp hai người với nhau.

Nhà họ Lộc tuy không bằng nhà họ Tư nhưng vẫn là một gia tộc có mặt mũi ở Giang Lâm, nếu Tư Thành và Lộc An An ở bên nhau, có thể coi là môn đăng hộ đối.

Nhưng lại bị Tư Thành từ chối.

Nguyên nhân rất đơn giản, Lộc An An còn trẻ, cứu anh để rồi kết hôn với anh, đây không phải là báo ân, mà là cướp đoạt.

Cho dù Lộc An An có nguyện ý thì anh vẫn chưa có ý định kết hôn, nếu thật sự muốn kết hôn thì nên tìm hiểu rõ về nhau mới cân nhắc.

Tư Thành kiên quyết, ông cụ Tư cũng không tiếp tục ép buộc cuộc hôn nhân này, nhưng ông cụ lại trong tối ngoài sáng tiếp cận với Lộc An An, thường xuyên mời Lộc An An đến nhà họ Tư.

Dáng vẻ Lộc An An rất xinh đẹp, dáng người tốt, tính tình cũng tốt, mỗi hành động đều lộ ra phong thái tiểu thư khuê các, rất được lòng ông cụ.

Lúc đó, ông cụ bắt đầu cố gắng tác hợp cô ta và Tư Thành đến với nhau, nghĩ đến việc biến cô ta thành con dâu.

Vì ông cụ vừa cố ý vừa vô tình tác hợp, nhiều trường hợp Tư Thành phải đưa Lộc An An đi cùng.

Lộc An An rất thông minh, cô ta biết dựa vào nhà họ Tư có thể mang đến rất nhiều tài nguyên và lợi ích, cũng luôn tiếp xúc với Tư Thành.

Tư Thành cao ráo đẹp trai, hiếm có cô gái nào có thể cưỡng lại sức hấp dẫn của anh, hơn nữa, vì thân phận ân nhân cứu mạng của Tư Thành nên anh quan tâm săn sóc đến Lộc An An, chiều chuộng cô ta như em gái ruột, Lộc An An đã bị anh thu hút rất nhanh.

Thậm chí không cần ông cụ tác hợp, cô ta thường chạy đến chỗ Tư Thành.

Tất nhiên, cô ta rất thông minh, biết giữ khoảng cách thích hợp, không đến quá gần cũng không tỏ ra bất cứ điều gì bất thường.

Nhưng cô ta có mưu đồ, liên tục thể hiện tài năng của mình trước mặt Tư Thành, thu hút sự chú ý của Tư Thành.

Nhiều người bên ngoài bàn tán về mối quan hệ của bọn họ, nói cô ta là bạn gái, vợ chưa cưới của Tư Thành.

Ngay từ đầu Tư Thành có làm rõ nhưng lại bị Lộc An An chất vấn.

Cô ta nói: "Thần, anh rất để ý nếu em làm bạn gái của anh sao?"

Tư Thành trả lời: "Anh chỉ không muốn ảnh hưởng đến thanh danh của em."

Quả thực, anh là đàn ông, người khác nói gì không quan trọng, nhưng Lộc An An thì khác, cô ta là một cô gái trẻ, anh không thể làm ảnh hưởng đến danh tiếng của cô ta.

Lộc An An cười rạng rỡ: "Nhưng anh có nghĩ thực ra em không ngại bị ảnh hưởng không?"

Thấy Tư Thành cau mày, cô ta lại giải thích: "Ý của em là, hiện giờ em đang xây dựng sự nghiệp, việc lấy danh nghĩa bạn gái của anh có thể mang lại cho em rất nhiều tiện lợi. Cho nên em chưa bao giờ làm sáng tỏ, nếu anh cảm thấy sẽ gây ảnh hưởng không tốt cho anh, đương nhiên anh cũng có thể làm rõ, nếu anh không ngại thì cho em thêm chút thời gian để hưởng thụ sự đãi ngộ đặc biệt này?"

Nếu người khác nói như vậy, Tư Thành nhất định sẽ bất mãn, nhưng người này lại là Lộc An An.

Cô ta nói thẳng thắn, ánh mắt trong veo, dáng vẻ không hề có chút âm mưu nào, khiến Tư Thành không thể từ chối.

"Nếu em cần, anh có thể nói với mọi người em là em gái của anh."

Sắc mặt Lộc An An hơi thay đổi: "Cái đó thì khác, anh cũng biết con gái luôn gặp bất lợi ở nơi làm việc, nếu có người dùng đủ mọi hình thức ép buộc, dụ dỗ dưới danh nghĩa theo đuổi em, là em gái, em sẽ rất bị động."

Lúc ấy Tư Thành không tiếp thu cũng không phản bác, anh chỉ nói sau này nếu có phiền phức gì thì cứ trực tiếp tìm anh.

Sau đó, anh cũng không làm sáng tỏ chuyện giữa anh và Lộc An An.

Hai năm sau, Lộc An An vấn lấy danh nghĩa bạn gái của anh, tiếp tục dẫn dắt Amphile từng bước phát triển.

Tư Thành rất bận rộn, không để ý nhiều đến việc trong nước, anh chỉ sắp xếp người phụ trách kết nối với Lộc An An, đảm bảo khi cô ta cần giúp đỡ có thể tìm thấy anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.