Ôm niềm tin như vậy, Duật Tiểu Gia liền từng chút một tiếp tục kiên trì.
Nhưng chẳng qua khi hẹn nhau hôm nay, Lăng Công Chúa liền phát hiện Duật Tiểu Gia đen quá nhiều! Hơn nữa, trên mặt còn giống như có chút phơi nắng bị bỏng!
Đây là có chuyện gì?
Tuy hôm nay nắng nhưng ánh mặt trời bên ngoài cũng không độc như thế đi?
Duật Tiểu Gia bị hỏi vấn đề này, tay đang cầm trà nõng cũng bị kìm lại.
Được rồi, lời này thật sự chọc đến chỗ đau của Duật Tiểu Gia!
Việc mấy hôm trước anh cắt mất mấy bồn hoa bonsai cha định tặng ông ngoại, hôm qua liền bại lộ.
Chính vì việc này mà hôm qua khi anh vẫn đang ngọt ngào cùng Lăng Công Chúa liền bị khẩn cấp triệu hồi về đại trạch Đàm gia, tiếp nhận quát lớn cùng trừng phạt của cha.
Được rồi, một trận quát lớn kia vì có mẹ anh ở nhà nên Đàm thiếu còn có chút thu liễm.
Nhưng cái trừng phạt này...
Trừng phạt chính là dưới sự phó thác của ông già nhà anh nghiên cứu cái gì gì đó trong ánh mặt trời phải đứng thằng trong 48 giờ, sau đó trở lại viết một bài nghiên cứu!
Cái gì?
Hỏi anh bị bắt phải đứng thẳng 48 giờ, giờ còn chưa tới giờ mà sao lại có thể ra ngoài ư?
Đó còn không phải vì Lăng Công Chúa gọi điện cho anh, sau đó anh nói cho mẹ nhà mình biết chuyện hẹn hò của mình rồi lại do mẹ cầu tình với Đàm thiếu sao.
Quả nhiên, có mẹ nhà anh ở đây, Đàm thiếu dễ nói chuyện hơn hẳn!
Nhưng vấn đề là, Đàm thiếu chỉ đồng ý để anh ra ngoài hẹn hò, sau khi chơi xong liền trở về tiếp tục phạt đứng!
Hôm nay chưa tới 24 giờ mà anh đã bị phơi nắng thành cái dáng vẻ này. Duật Tiểu Gia thật khó tưởng tượng sau khi chính mình hoàn toàn chịu qua 24 giờ thì sẽ thành cái đức hạnh gì!
"... Đen liền đen đi!" Tuy vẻ mặt buồn rầu nhưng Duật Tiểu Gia sẽ không nói chuyện không vui như vậy với Lăng Công Chúa.
Đàm Duật anh chính là nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất, sao có thể vì chút việc nhỏ này mà oán giận với con gái?
Lại nói, tuy Đàm Duật bị phạt có chút không vui nhưng anh cũng biết việc này là anh làm không đúng.
Vốn ông già nhà bọn họ bởi vì tuổi tác so với mẹ nhà anh lớn hơn rất nhiều nên không được ông ngoại thích. Mấy năm nay ông già nhà anh đều kiên trì đưa tặng mấy bồn bonsai cho chính cha trồng, rất không dễ dàng mới khiến hai người ở chung hòa hợp một chút.
Mà năm nay, mấy cây bonsai này hẳn ông già nhà anh đã trồng không hề kém. Nếu không phải tạm thời phải làm nhiệm vụ thì lượng lớn hoa và cây này đã được cha và mẹ đưa tặng đến chỗ ông ngoại rồi.
Nhưng Đàm thiếu hẳn thế nào cũng không nghĩ tới, mấy bồn cây ông đau đau khổ khổ trồng ra cứ như vậy dưới tay Duật Tiểu Gia anh mà...
Được rồi, Duật Tiểu Gia vừa nghĩ đến liền có phần áy náy với ông già nhà mình, cho nên lần trừng phạt này có nghiêm khắc như thế nào, anh đều ngoan ngoãn chịu đựng.
"Nhưng mà anh Duật, trông anh có vẻ phơi nắng đến phỏng rồi!" Lăng Công Chúa nhìn gương mặt bị phơi nắng đến đen thui của anh mà có chút đau lòng vuốt ve.
Nhưng tay còn chưa chạm đến gương mặt Duật Tiểu Gia thì đã bị anh bắt được.
"Anh không sao! Hôm nay có chỗ nào muốn đi không?" Hiện giờ Duật Tiểu Gia muốn làm chỉ có thể sử dụng thật tốt thời gian ở chung cùng Lăng Công Chúa. Tí nữa về nhà, anh vẫn còn phải tiếp tục chịu khổ!
"Em muốn đi xem phim." Lăng Công Chúa nhìn bàn tay bị anh nắm lấy, trong lòng giống như dính mật.
"Xem phim? Có bộ phim gì đáng xem sao?" Duật Tiểu Gia nghe đề nghị của cô nhưng tất cả lực chú ý đến rơi xuống bàn tay mềm mại nhỏ nhắn trong tay mình.
Tay của cô nhóc này, sao lại có thể non mềm như vậy?
"Cũng không có gì đặc biệt muốn xem!" Chỉ cần có thể ở cùng anh, cái gì cũng tốt!
"Vậy... Bây giờ chúng ta đi thôi!"
Sau khi quyết định một lúc, hai người liền rời đi.
Thành phố A có mấy rạp chiếu phim nhưng đều không có gì đặc sắc. Trên cơ bản đều là trực tiếp bán về rồi đi vào xem.
Lăng Công Chúa càng không nhìn thấy từ trên người Đàm Duật thấy được cái loại khí chất bá đạo của tổng giám đốc dám bao trọn cả cái rạp chiếu phim chỉ vì để hai người một mình xem điện ảnh.
Anh nhìn qua nhìn lại tờ danh sách những phim chiếu hôm nay, cũng không nhận ra có bộ phim nào đặc biệt muốn xem liền trực tiếp đưa cho cô.
Nhưng so ra, khi Lăng Công Chúa nhìn những cái này đều cẩn thận xem xét.
Cô hi vọng sẽ chọn được bộ phim có vẻ lãng mạn nhất, hi vọng có thể khiến Đàm Duật có nhiều chút tế bào lãng mạn.
Nhưng lúc này bọn họ lại nghe được giọng nói của một cô gái cách đó không xa: "Anh Duật? Chị Tiểu Chủ!"
Âm thanh này vừa truyền đến, hai người bọn họ liền theo bản năng nhìn lại nơi phát ra.
Chỉ thấy Chu Tiểu Tiểu đang đứng cách đó không xa.