(*) biệt lai vô dạng : hi vọng bạn vẫn khỏe kể từ lúc chúng ta chia tay
Editor: Mèo (meoancamam)
"Nhưng em vẫn muốn đi thì làm sao giờ? Kiều Trác Phàm...."
"Kiều thiếu, anh xem Bảo Bối đều muốn đi như vậy, anh ngăn cản thế này chỉ sợ không tốt đi? Hơn nữa, sân bắn bên kia cũng có biện pháp bảo vệ chuyên nghiệp. Chúng ta ở một bên chơi bắn súng, đến lúc đó Bảo Bối có thể ngồi ở bên trong vừa ăn vừa xem chúng ta so tài..."
Khi Tiếu Bảo Bối làm nũng với Kiều Trác Phàm, hi vọng Kiều Trác Phàm thay đổi quyết định, cô không biết rằng Diêm Soái ở bên cạnh nhìn thấy một màn này thì hai tay ở sau lưng đã nắm chặt thành nắm đấm.
Anh lần nữa mở miệng, đầu tiên là hi vọng chính mình có thể tranh thủ một chút, thứ hai còn muốn cắt ngang Tiếu Bảo Bối, không để cô lần nữa dựa sát vào Kiều Trác Phàm.
"Đúng vậy đúng vậy, đến lúc đó các anh chơi việc của các anh, em ăn của em!" Tiếu Bảo Bối cũng bắt đầu lộn xộn giao du với kẻ xấu.
Cuối cùng, Kiều Trác Phàm chỉ có thể liếc mắt ra hiệu với A Vĩ để anh nhanh chóng mang Kiều Trì tới chỗ này.
Tuy anh cũng rõ ràng, Tiếu Bảo Bối ngồi yên ở bên trong nhìn bọn họ bắn súng hoàn toàn không có chút nguy hiểm thực tế nào, nhưng anh vẫn quyết định mang theo Kiều Trì mồm to, bởi vì anh không muốn Tiếu Bảo Bối phải đối mặt chút nguy hiểm nào.
Xong rồi đám người Kiều Trác Phàm cùng Diêm Soái liền nhanh chóng đi tới sân bắn bên kia.
Nhưng trong số bọn họ có chút người dường như không nhận thấy được, thực ra ngay tại lúc bọn họ rời đi, trong đoàn người này đã ít đi một người....
- - đường phân cách - -
"Tiểu thư Tiếu, cô nói xem thuật bắn súng của Kiều Trác Phàm tốt hay là Diêm Soái hơn?" Trong phòng ăn riêng của sân bắn, trên bàn bốn người, sau khi Thái Nghi Giai chọn xong món ăn liền đột nhiên mở miệng hỏi Tiếu Bảo Bối.
Tuy lời này ngược lại không có ác ý nhưng Tiếu Bảo Bối sau khi nghe như vậy có chút nhíu mày.
Kiều Trác Phàm và Diêm Soái kỹ thuật bắn súng của ai hơn?
Tiếu Bảo Bối cô sao mà biết được?
Tuy trước kia Diêm Soái cũng là bạn tốt của cô nhưng bọn họ đã rất lâu rồi chưa từng gặp nhau được hay không?
Còn Kiều Trác Phàm?
Tiếu Bảo Bối đối với việc ngoại trừ anh là chồng cô, còn là giữ chức tổng giám đốc ở tập đoàn Đế Phàm, cái khác hoàn toàn không biết.
Hai người như vậy, sao Tiếu Bảo Bối biết được kỹ thuật bắn súng của bọn họ tốt hay không tốt?
Nghĩ vậy, sau khi Tiếu Bảo Bối cho vào miệng món cơm nhà hàng mang ra trước mới mở miệng nói: "Vấn đề này, tiểu thư Thái vẫn nên hỏi hai người bọn họ mới đúng chứ!"
Một câu đơn giản như vậy khiến Thái Nghi Giai có chút xấu hổ.
Thực ra, khi nãy cô chính là cảm thấy không khí im lặng giữa hai người bọn họ có chút xấu hổ, cho nên mới mang ra vấn đề này.
Ai biết được câu trả lời của Tiếu Bảo Bối lại khiến không khí giữa bọn họ càng xấu hổ rồi.
"Tiểu thư Tiếu..." Thái Nghi Giai dường như vẫn muốn nói gì đó kéo lại cục diện.
Nhưng cô vừa mở miệng, Tiếu Bảo Bối liền trực tiếp nói rõ ràng ngắn gọn: "Tôi và Kiều Trác Phàm đã kết hôn cho nên vẫn phiền toái tiểu thư Thái trực tiếp gọi tôi phu nhân Kiều!"
Trả lời như vậy lại khiến Thái Nghi Giai sửng sốt.
Được rồi, cô cũng chỉ nghe được cái tên Tiếu Bảo Bối, còn có lần trước tại quán cà phê Kiều Trác Phàm cũng không giới thiệu thêm cái gì cho nên cô mới gọi Tiếu Bảo Bối là "tiểu thư Tiếu"!
Lần trước cô gọi như vậy Tiếu Bảo Bối cũng không phản ứng gì nhiều, nào biết hôm nay cô vừa nói ra khỏi miệng, Tiếu Bảo Bối liền trực tiếp phản bác cô.
Điều này khiến cô có chút không xuống đài được.
"Thật xin lỗi, khi nãy tôi suy xét không chu toàn..."
Thái Nghi Giai cũng không trực tiếp đỏ mặt với Tiếu Bảo Bối. Dù sao hiện tại công ty bọn họ vẫn tính toán hợp tác cùng Kiều Trác Phàm.
Khi nãy Thái Nghi Giai thực sự nhìn thấy rõ ràng sức ảnh hưởng của cô gái này với tâm trạng của Kiều Trác Phàm.
Cho nên cô đương nhiên cũng hiểu rõ, lúc này chọc giận Tiếu Bảo Bối hoàn toàn không cần thiết.
"..." Đối với người phụ nữ này chủ động nhận sai, Tiếu Bảo Bối tiếp tục giữ im lặng...
Được rồi, hiện tại Tiếu Bảo Bối vẫn còn chút tức giận lần trước cô gái này cùng Kiều Trác Phàm làm hỏng việc bọn họ gặp mặt, cuối cùng còn khiến cô vốn muốn nói với Kiều Trác Phàm chuyện mang thai cũng nhịn lại.
Nhưng lúc này nhớ tới điều này, cô vẫn có chút tức giận.
Cho nên đối với Thái Nghi Giai, Tiếu Bảo Bối không hề đáp lại mà chỉ ăn thêm chút đồ nhắm trước khi ăn chính. Loại bánh này bên trong còn giòn giòn, lúc cắn sẽ có tiếng rụm.
Không đợi đến Tiếu Bảo Bối trả lời mà chỉ nghe được trong không gian thỉnh thoảng lời phát ra tiếng cắn rụm, Thái Nghi Giai quả thực vô cùng xấu hổ.
Được rồi, cô coi như đã nhìn ra Tiếu Bảo Bối không tính toán chiều theo cô!
Nhưng Thái Nghi Giai vẫn không rõ, rốt cuộc bản thân đã làm ra chuyện gì thiếu đạo đức mà có thể khiến Tiếu Bảo Bối lộ địch ý rõ ràng như vậy?
Thế nhưng Thái Nghi Giai cũng là một người thông minh. Nếu không thì trong xã hội cá lớn nuốt cá bé này, một Thái gia khổng lồ sao có thể đến phiên một cô gái như cô xuất đầu lộ diện?
Cho nên sau một loạt biểu hiện kỳ lạ của Tiếu Bảo Bối, Thái Nghi Giai cũng bắt đầu suy nghĩ lại.
Nhưng sau khi trải qua một hồi suy xét, Thái Nghi Giai phát hiện một điều. Cô và Tiếu Bảo Bối chỉ gặp mặt hai lần.
Khi nãy cô với Tiếu Bảo Bối cũng chỉ gật gật đầu, căn bản không có nói bao nhiêu, sao có thể khiến Tiếu Bảo Bối đối với cô ấn tượng không tốt, sợ rằng là lần gặp mặt trước đi?
Nhưng cho dù là lần gặp trước, Thái Nghi Giai cũng có thể xét lại mình hẳn là không làm ra chuyện gì có lỗi với Tiếu Bảo Bối.
Như vậy, vấn đề liền đến đây.
Rốt cuộc là chuyện gì có thể khiến Tiếu Bảo Bối không hiểu làm sao liền lộ ra địch ý như vậy với Thái Nghi Giai cô?
Rất nhanh Thái Nghi Giai lại chú ý tới, sau khi Tiếu Bảo Bối vào nhà ăn, tầm mắt vẫn luôn rơi xuống bên ngoài cửa kính sát đất.
Từ tầm mắt của Tiếu Bảo Bối xem, Thái Nghi Giai rất nhanh liền chú ý tới ánh mắt của Tiếu Bảo Bối thực ra vẫn luôn rơi xuống người Kiều Trác Phàm.
Mà Kiều Trác Phàm cũng sẽ vừa kiêm tra trang bị bắn súng vừa quay đầu nhìn Tiếu Bảo Bối, xác định cô có ngoan ngoãn ngồi ở đó hay không. Mỗi lần ánh mắt hai người giao nhau, khóe miệng Kiều Trác Phàm đều cong lên nụ cười. Tuy độ cung không lớn nhưng hiện lên vô cùng rõ.
Mà Tiếu Bảo Bối phát hiện Kiều Trác Phàm đang nhìn cô cũng sẽ lập tức lộ ra gương mặt nhỏ nhắn ngọt ngào của mình, sau đó liền vẫy tay với anh.
Tuy hai người không có nhiều động tác nhưng liếc mắt một cái ai cũng sẽ thấy được tình cảm giữa hai bọn họ vô cùng tốt!
Đúng rồi!
Thái Nghi Giai nghĩ tới!
Có thể khiến cho một người phụ nữ tự dưng sinh ra địch ý với một người phụ nữ khác, đó chính là đàn ông!
Tuy Thái Nghi Giai từ đầu tới cuối đều không thể hiện ra bản thân có hảo cảm với Kiều Trác Phàm nhưng điều này đối với Tiếu Bảo Bối đã xác định quan hệ với anh mà nói, hẳn đây chính là uy hiếp tuyệt đối rồi.
Nghĩ thông suốt điểm này, Thái Nghi Giai bỗng nhiên thoải mái rất nhiều.
Tìm được nguồn gốc vấn đề, vậy cô cũng có thể hốt thuốc đúng bệnh, đúng không?
"Phu nhân Kiều?" Lần nữa mở miệng, trên mặt Thái Nghi Giai cũng hiện nụ cười tươi đẹp.
"Ừ, tiểu thư Thái có chuyện gì sao?" Tiếu Bảo Bối vừa mới chào hòi với Kiều Trác Phàm bên ngoài cửa sổ xong, độ cung khóe môi còn chưa biến mất.
"Phu nhân Kiều nếu không ngại thì kêu tôi là Nghi Giai được rồi!" Thái Nghi Giai vì khiến cho không khí nói chuyện tốt hơn liền nói như vậy.
Nhưng phát hiện tầm mắt của Thái Nghi Giai cũng theo cô rơi xuống người Kiều Trác Phàm, miệng nhỏ của cô liền lập tức thành một đường thẳng.
Nhưng đến Tiếu Bảo Bối cũng chưa từng nhận ra được, có chút người nhòm ngó Kiều Trác Phàm cũng có thể dễ dàng ảnh hưởng tâm tình của cô.