Bị hỏi đến vấn đề này Kiều Trác Phàm không trả lời, chỉ cưng chìu vuốt ve mái tóc dài của Tiếu Bảo Bối.
Mà Diêm Soái mới vừa rồi còn đầy tự tin bước vào phòng bắn, thế nhưng lúc này có chút chán nản thất vọng.
Nhất là khi nghe Tiếu Bảo Bối hỏi thăm chuyện như vậy, trong lòng anh ta thậm chí có chút oán giận Tiếu Bảo Bối.
"Kiều Trác Phàm, anh thắng sao? Thắng mới cho anh ăn sườn cừu, nếu không thắng thì sườn cừu là của em!" Tiếu Bảo Bối không nghe được đáp án, định cầm một cây sườn cừu nướng đến trước mặt Kiều Trác Phàm đung đưa.
Nhưng Tiếu Bảo Bối căn bản không biết, lời này khiến Diêm Soái có bao nhiêu chói tai. Bởi vì Diêm Soái cứ có cảm giác, lúc này ép hỏi Kiều Trác Phàm về kết quả của cuộc so tài giống như là đang giúp Kiều Trác Phàm khoe khoang thắng lợi.
Nhưng Kiều Trác Phàm biết sự thật cũng không phải là như thế.
Bởi vì cô chưa từng thấy kỹ thuật bắn súng của anh nên tất nhiên cô sẽ không biết kết quả rồi.
Người hiểu rõ về kỹ thuật của anh là A Vĩ, đã bị phái đi đón Kiều Trì.
Mà Kiều Trác Phàm cũng chú ý tới, lúc Diêm Soái nghe Tiếu Bảo Bối hỏi đến kỹ thuật bắn súng, khóe miệng anh ta cứng ngắc vài giây.
Hiển nhiên, anh ta rất để ý lần thắng thua này. Nói cách khác chính là anh ta rất để ý đến ấn tượng của mình trong lòng Tiếu Bảo Bối.
Thật ra, nếu là người khác, Kiều Trác Phàm sẽ bỏ qua nhưng đối với Diêm Soái, Kiều Trác Phàm không rộng lượng như vậy.
Nếu một người đàn ông có thể hào phóng với tình địch của mình thì chứng tỏ nhất định anh ta không thương cô gái kia!
"Vậy em đoán xem hôm nay anh thắng hay thua?" Kiều Trác Phàm nhìn chằm chằm bàn tay nhỏ nhắn đang cầm sườn cừu của Tiếu Bảo Bối, vừa cười vừa đem vấn đề này đẩy cho cô.
Việc đâm dao vào tim tình địch thật sự quá đẫm máu! Kiều Trác Phàm anh không thích hợp làm như vậy.
Anh biết lời này do Tiếu Bảo Bối nói mới thích hợp nhất.
Bởi vì nếu là Tiếu Bảo Bối nói thì đó mới là lưỡi đao sắc bén nhất đối với Diêm Soái, tổn thương có thể bị phóng đại lên gấp mười lần!
Cho nên, sau khi hỏi xong, Kiều Trác Phàm một lần nữa khiêu khích Diêm Soái lúc này đang tái nhợt mặt mũi.
Diêm Soái nghe được lời này, tức giận nhìn Kiều Trác Phàm chằm chằm. Dường như người khiến anh ta mất mặt hôm nay chính là Kiều Trác Phàm.
Kiều Trác Phàm có cảm giác mình thật vô tội. Vừa rồi là ai sống chết nhất định kéo anh vào sân bắn?
Trong cuộc tranh tài, Diêm Soái mười phát súng có chín phát chín điểm, một phát trúng vòng mười khiến anh ta hết sức vui mừng. Cuối cùng còn khuyên Kiều Trác Phàm không nên quá khẩn trương, anh ta luyện mấy năm mới được như vậy...
Lúc ấy, Kiều Trác Phàm thấy thật may mắn vì đã để A Vĩ ra ngoài tìm Kiều Trì. Nếu không với tính tình của A Vĩ, nghe được Diêm Soái dám khiêu chiến bắn súng với anh thì có lẽ sẽ cười không thở nổi mất.
Cảm giác bị người khác xem thường thật không tốt.
Vì thế, để Diêm Soái không xem thường mình nữa, Kiều Trác Phàm chỉ có thể dùng hành động thực tế chứng minh cho Diêm Soái thấy.
So với Diêm Soái cần mười phút để bắn mười phát súng, Kiều Trác Phàm chỉ cần mười giây đã hoàn thành.
Lúc ấy Diêm Soái còn cảm thấy nhất định vì Kiều Trác Phàm lần đầu tiên tiếp xúc với súng nên không khống chế tốt cho nên rất "quan tâm" tiến lên, nói với Kiều Trác Phàm: "Lần đầu tiên bắn súng, khó tránh khỏi không quen!"
Nhưng thống kê viên sau khi kiểm tra bia bắn trở về liền nhìn Kiều Trác Phàm với gương mặt sùng bái, hơn nữa còn nói cho Diêm Soái biết, người nọ bắn mười phát đều trúng ngay hồng tâm!
Diêm Soái không tin, nhờ người mang tấm bia đến, hy vọng kết quả có sự nhầm lẫn.
Khi thống kê viên đem cái bia đến, Diêm Soái không những thấy được mười phát súng đều ngay hồng tâm mà mười điểm này còn xếp thành hình trái tim.
Điều này khiến Diêm Soái không thể không dùng vẻ mặt sợ hãi để nhìn Kiều Trác Phàm.
Nếu vừa rồi anh ta cảm thấy Kiều Trác Phàm bắn mười phát trúng cả mười là do may mắn vậy thì hình trái tim kia là thế nào?
Có thể ở khoảng cách như vậy bắn thành hình dạng đó tuyệt đối không phải do may mắn!
Hiển nhiên, trình độ của Kiều Trác Phàm hơn Diêm Soái rất nhiều...
Không!
Không chỉ là Diêm Soái, có thể nói ngay cả những tuyển thủ quốc gia cũng không phải đối thủ Kiều Trác Phàm.
Nhưng chứng kiến khả năng xuất sắc của Kiều Trác Phàm, Diêm Soái chợt nghĩ đến một vấn đề.
Kiều Trác Phàm là một thương nhân bình thường nhưng lại luyện bắn súng xuất sắc như vậy làm gì?
Chẳng lẽ...
Thật ra khi Diêm Soái biết Tiếu Bảo Bối lấy Kiều Trác Phàm, anh ta đã bí mật điều tra một lần. Nhưng kết quả cho thấy, ngoại trừ tập đoàn Đế Phàm thì không tra ra được gì nữa.
Khiến thám tử tư nổi danh tra được kết quả như vậy, hoặc là tài sản thật sự vô cùng sạch sẽ, hoặc là bối cảnh lớn đến mức những người đó cũng không dám đụng vào.
Vốn dĩ Diêm Soái luôn nghĩ là vế trước nhưng sau khi thấy được kỹ thuật của Kiều Trác Phàm thì có lẽ vế sau mới đúng.